747 Truyện
[Allisagi] [Bllk] Tôi đã phá OTP của bản thân

[Allisagi] [Bllk] Tôi đã phá OTP của bản thân

406 58 2

Kiểu tóm tắt: Kể về sự tích phá OTP của bạn nhỏ IsagiKiểu không nghiêm túc: Làm tiểu tam trong OTPKiểu nghiêm túc:Isagi là một đại thần viết đồng nhân BL, có thể múa bút thành văn từ những chiếc hint nhỏ nhặt. Bên cạnh đó, cậu cũng là một cầu thủ bóng đá giỏi nhưng không được trọng dụng trong đội bóng vì có lý tưởng khác với HLV. Cậu phải ngồi ghế dự bị gần như tất cả giải đấu. Cuối cùng, đội của cậu đã thua, mất đi cơ hội chạm đến chức vô địch, Isagi suýt nữa xảy ra xô xát với HLV. Cậu thất thểu về nhà và nhận được thông báo tham gia dự án Blue Lock...…

Anh Park Jimin sẽ sủng em tới chết

Anh Park Jimin sẽ sủng em tới chết

85 2 2

Một đoan ngắn. Hắn"Cho em chọn một là tôi nằm trên. Hai là tôi nằm dưới thế nào" hắn vừa hỏi vừa cười xảo nguyệt. nhìn LyLy. Cô đỏ mặt vừa noi vừa đánh vào lưng hắnCô"Anh nói gì thế? Ngại chết Đi đc. có thể đừng nói toẹt ra như thế đc ko. Hắn" Em nghỉ bậy gì vậy tôi hoir em ngủ trên giường hay dưới đất mà hay em nghĩ chuyện gì khác đang mong chờ tôi làm j với em à. hắn hỏi có ý chăm chọc nhìn cô rồi tiến lại hắn bước tới một bước cô lại lại một bước cúi cùng cũng đang vào vchs tường cô run rẩy nhìn hắn. Hắn từ từ, từ từ đưa mặt mik xát lại mặt cô cô đo mặt nhắm chật mắt lại. Ca bạn mún bít chuyện gì xảy ra thì xem truyện nào 😊😀😁😂😃😄😆…

wolesvilla

wolesvilla

76 27 2

kory là một nữ thám tử trẻ tuổi có khả năng đặc biệt khi cô có thể biết được hai người cô nhìn có cùng hoặc khác phe với nhau. một ngày, cô nhận được một cuộc gọi đặc biệt khiến cuộc đời kory bước sang trang mới.LƯU Ý :- truyện được dựa theo giấc mơ của tớ, đã được thay đổi một vài nhân vật.- truyện cũng được lấy cảm hứng từ tựa game "wolvesvilla" dạo này tớ hay chơi. thú thật là tớ chưa đọc qua bất cứ câu chuyện nào liên quan tới ma sói đâu nên là nếu các cậu có thấy khác mấy câu chuyện các cậu đọc thì đừng vô chửi tớ nha:( .- viết truyện cho vui, không vui thì đừng đọc nha.…

Nơi chúng ta chia sẻ nỗi đau

Nơi chúng ta chia sẻ nỗi đau

4 0 1

Bạn à, Có những điều khó nói mà ta chẳng thể chia sẻ với ai,Có những hôm đau khổ oan ức, chẳng có ai nương tựa.Có những khi cần được an ủi, mà bị phớt lờ đi.Có những buổi chiều buồn, chợt nghẹn ngào bật khóc.Có những lúc cô đơn, chẳng còn hi vọng nào.Bạn thân mến của tôi ơi, có những lúc, câu "đừng buồn nhé " chỉ xát muối vào tim. Chà, "vui lên", "sao phải buồn", "đừng khóc",...những câu ấy nghe thật gượng ép. Hãy đến đây, và khóc đi. Hãy khóc, khóc thật nhiều, chẳng có ai cười bạn đâu. Hãy để những giọt nước mắt rửa trôi hết tất cả những lo âu, những buồn phiền, những đau khổ cũng như uất ức. Hãy khóc đi, bạn ạ. Đừng cố kìm nén những cảm xúc tiêu cực đang dần hủy hoại con người bạn nữa. Khóc đi, hãy khóc bằng tất cả sức lực của bản thân, hãy khóc như thể bạn chưa bao giờ khóc.Bạn sẽ thấy, cuộc đời thật tươi đẹp biết bao.…

QUÁN ĂN BÊN CẦU

QUÁN ĂN BÊN CẦU

2 0 2

Canh khoai lang của quán đã dọn ra rồi, một tô canh nóng với khoai lang xắt sợi cùng thịt cắt vuông nghi ngút khói, có cả hành tiêu với chén mắm ớt đỏ để ăn cùng, khoai nhạt, thịt ngọt, mắm mặn, ớt cay cay, mấy hột tiêu vừa thơm không đậm, chút đầu hành chỉ là để đưa hương, nước sôi nhiều thịt mềm khoai vẫn thế, nhai cũng được mà ngậm rồi nuốt cũng dễ dàng."Thịt này là thịt gì vậy chủ quán? Ngon quá!"Chủ quán chỉ bán đồ ăn chứ không buôn chuyện, vậy nên không trả lời mà chỉ ngồi nghiêng để nhìn cái con sông vô tận kia, nước chảy qua chân cầu, hồn đau dồn sóng lặng, khách chủ lẫn miên man.Để đến khi khách ăn xong, rồi không còn chút vướng bận nào mà bước lên cầu thì chủ quán mới liếc mắt nhìn qua, thả một câu mịt mờ:- Có trả có vay, thịt chân nhân trần gian gánh không nổi, nay xin trả lại...Lời vừa dứt thì cũng là lúc khách kia có lại tay, một thân tiêu sái ung dung lướt qua cầu.…

[KUROKONOBASKET][AOKURO] WHEN I WAS YOUR MAN

[KUROKONOBASKET][AOKURO] WHEN I WAS YOUR MAN

662 61 2

"...Hai tay hắn nắm chặt lấy vô lăng, lồng ngực nhói đau từng cơn. Từng câu hát cứ như là muối xát vào vết thương lòng của hắn, khiến hắn không khỏi xót xa."...That I should've bought you flowersAnd held your handShould've gave you all my hoursWhen I had the chanceTake you to every party'Cause all you wanted to do was dance..."Hắn muốn tắt nhạc đi, nhưng bàn tay hắn dường như chẳng thể nào cử động nổi."Chết tiệt!", hắn lầm bầm, sau đó bắt đầu lái xe rời đi.Trên suốt con đường, tiếng nhạc vang bên tai khiến cho hồi ức lại bắt đầu ùa về với Aomine. Buổi hẹn hò đầu tiên của hắn và cậu, lần đầu cãi nhau, lần đầu ngủ chung, lần đầu làm việc đó... và tất nhiên cũng không thể thiếu cái giây phút mà cậu rời bỏ hắn. Tất cả những việc mà hắn tưởng chừng đã quên từ lâu nay chợt quay trở về, lấp đầy cái đầu trống rỗng của hắn. Đôi lông mày hắn nhíu lại. Hắn ghét cay ghét đắng cái cảm giác khốn kiếp này. Hắn căm ghét việc phải nhớ đến cậu..."…

Năm ấy Hiệu Chung văng vẳng, Chỉ Phiến bay

Năm ấy Hiệu Chung văng vẳng, Chỉ Phiến bay

61 28 28

Y hỏi:"Ngươi uống rượu đó à? Sao lại uống vào giờ này?"Hắn ôm y cọ cọ. Mặt hắn nóng bừng lên, tóc xõa ra xát vào cổ làm y ngứa ngáy. Nhưng rốt cuộc người cũng không đẩy ra né tránh như trước. Y đỡ hắn nằm xuống giường rồi đi lại bàn rót trà cho hắn uống. Sở Tiêu kéo y xuống thấp làm rơi đổ cốc trà trên tay, hắn vòng tay qua cổ y, ánh mắt mơ màng, giọng nói trầm thấp quyến rũ: "Ta thích huynh, điện hạ có chấp nhận ta không?"Rồi liếm nhẹ vành môi thái tử. Tim hắn bắt đầu đập mạnh, đúng là hắn vô sỉ bỉ ổi thật nhưng đây là lần đầu tiên hắn làm ra loại chuyện vô phép tắc như vậy. Hai mươi năm sống trên đời, Sở Tiêu đã bao giờ chạm vào ai, huống hồ đến Chu quốc tận bốn năm mới tìm được người bạn nhỏ mà hắn ngày nhớ đêm mong.Hắn nghĩ chắc y sẽ lại tung cước đá bay hắn ra ngoài như mọi khi thì buông tay. Y giữ tay hắn, khom lưng hôn xuống.…