Thùng rác cảm xúc
Như tiêu đề…
Như tiêu đề…
như tên truyện, đơn giản chỉ là cảm xúc của bản thân được truyền vào từng từ từng chữ mà tôi viết ra, vui, buồn hay tuyệt vọng hoặc tức giận đều ở trong từng câu văn lời nói trong này. Mong rằng các bạn độc giả hãy đọc và cmt góp ý để có thể giúp tôi cải thiện cách hành văn hay hơn…
Tác giả: Đại NinhSố chương : 29Nguồn: thuvienngontinh, webtruyen...Nội dung: Câu chuyện ngọt ngào xoay quanh cuộc sống của hai nhân vật chính Đại Ninh và Lâm Tri Dật.Trích:"Yêu nhau mười năm, cùng nhau trải qua những ấm áp, ngọt ngào.""Thế giới rất lớn, biển người mênh mông. Thế giới rất nhỏ, chỉ anh và em."Giới thiệu nội dung:Gặp gỡ Lâm Tri Dật, khi ấy anh là sinh viên năm cuối, còn tôi mới năm hai. Lúc ấy kinh nghiệm yêu đương của chúng tôi chỉ là con số không.Tôi nói anh già rồi mới biết yêu đương, anh lại nói: "Giây phút đẹp đẽ nhất vừa mới bắt đầu."…
Tác giả: Hồng Trà Thân Sĩ*Văn án:Nhân loại thiếu nữ Tô Tiểu Vân xuyên qua đến thú nhân đại lục, cùng các loại hàng to xài tốt, kim thương không ngã mãnh thú nam nhân bạch bạch bạch chuyện xưa.Lãng mạn như đào hoa tàn khốc như quỷ mị, vạn yêu tranh đoạt khóa hồn thạch. Một cái hoa lệ sáng lạn yêu thú thế giới, ở ngươi trước mặt từ từ triển khai......Bá đạo hùng sư nam nhân hung hăng đĩnh động eo hông, "Nghe nói ngươi thực cơ khát?"Bạch long tiên nam khóc chít chít: "Ngươi không cần ta sao?"Lãnh khốc ám vệ cau mày, "Chủ nhân, ngươi đáp ứng quá cho ta."Có được song JJ xà vương tà mị cười, "Mau tới a, tiểu bảo bối."......Tô Tiểu Vân nhìn đông đảo mãnh thú nam nhân phảng phất sánh bằng cởi quần áo, lộ ra tinh tráng thân thể triều nàng õng ẹo tạo dáng, nàng cảm thấy chính mình thận càng ngày càng không hảo......-----------Yêu thú thế giới cốt truyện lưu thịt văn ~ NP+HE ngọt văn, các vị tiểu khả ái xin yên tâm dùng ăn ~ không vì thịt mà thịt, mang cốt truyện thịt càng hương ~~ giống nhau mỗi 3-5 chương cốt truyện sau liền có một thiên thịt đát ~~Converter: Reine Dunkeln…
TRUYỆN KHÔNG CÓ YẾU TỐ XÚC PHẠM HAY XUYÊN TẠC VÀ LÀM XẤU QUỐC GIA NÀOTẤT CẢ TRONG TRUYỆN ĐIỀU LÀ VIỄN TƯỞNG XIN TÔN TRỌNG VÀ KHÔNG ĐỤC THUYỀN CỦA NGƯỜI KHÁCVUI LÒNG TÔN TRỌNG NHAU CẢM ƠN…
Dưới ánh bình minh phai màu, thành phố đã chìm trong bóng tối và hỗn loạn. Những con đường trước kia tấp nập bây giờ chỉ còn là một mê cung của cái chết, nơi mà tiếng la hét và tiếng xé xác vang vọng không ngớt. Trong tâm trí Sở Thiên, những cảm xúc của sự tuyệt vọng và hy vọng đan xen, nhưng ý chí chiến đấu vẫn rực cháy. Sở Thiên đang đứng giữa cuộc chiến đấu cuối cùng của mình.…
chỉ là bụi bay để mắt cay...…
Nhật ký đời thường…
Vẫn ngắn gọn thôi :JIKOOK IS SO FUCKING REAL =))…
Những khung bậc cảm xúc trong tình yêu - đơn phương…
Huyết sắc bầu trời hiện ra ngày một rõ. Trong khoảng không gian đó, Yato vẫn cứ trầm ngâm nhìn về phía hàng tá những con quạ đập cánh bay về trời. Chợt, anh cảm thấy tim mình có chút thắt lại. Không. Không phải vì Yukine, anh có thể hiểu rõ điều đó. Cái đau nhói này phát ra từ sâu trong đáy lòng anh, đau gấp ngàn vạn lần cái buốt mang đến cho anh vào những ngày đông giá lạnh. Anh không hiểu, đó là gì?Vì.. Hiyori sao...?Không thể. Anh chỉ xem cô như một người bạn. Cô rời xa thì anh thấy trống vắng, cô quên anh thì anh lại buồn tênh. Đôi lúc khó chịu khi anh thấy cô đi cùng người con trai khác. Anh cứ nghĩ đó đơn giản là bản tính ích kỷ mà dù là thần cũng phải trải qua. Nhưng anh đã nhầm. Anh không thể gọi tên cảm xúc đó, nó quá mong manh và mơ hồ.Cảm giác đó là gì..? Yato không hiểu. Con người gọi nó là... " yêu " à?…
Tiêu đề: Ma Cà Rồng Ốm Yếu. Tác giả: Kanpekina Sugoi.Thể loại: Hài hước, tình cảm, đời thường, đồng nhân, harem, Bg.Tiến độ: Đang Tiến HànhNgày đăng: 11.12.2023. Summary:Renee là một ma cà rồng.Một con ma cà rồng lười biếng và yếu ớt. Warning:- Nhân vật sẽ bị ooc (Out Of Character), tất cả nhân vật đều không thuộc quyền sở hữu của tôi, trừ một vài oc được thêm vào.- Phá vỡ cốt truyện (không giống như trong nguyên tác) nên cân nhắc trước khi đọc.- Mọi tình tiết đều do tôi nghĩ ra, chỉ mang tính chất giải trí, không hề xúc phạm, hay bôi đen bất kì nhân vật nào. Truyện được viết với mục đích phi lợi nhuận và chỉ để thỏa mãn trí tưởng tượng.- Truyện có thể sẽ xuất hiện nhiều từ ngữ, yếu tố tục tĩu, bạo lực, nhạy cảm nên cân nhắc trước khi đọc.-Các cp đã được canon trong nguyên tác có thể bị phá bỏ, cân nhắc trước khi đọc.- Đây là truyện np, harem nên số nam chính sẽ có nhiều hơn một, mong mọi người cân nhắc trước khi đọc.- Lịch ra truyện không đều, phụ thuộc vào thời gian rảnh.- Truyện chỉ được đăng tại Wattpad (@Kanpekinasugoi), mọi nơi khác đều là ăn cắp.- Đôi khi tranh ảnh sẽ được chèn vào để mọi người dễ hình dung. Mọi tranh, ảnh, gif trong truyện đều không thuộc quyền sở hữu của tôi.- Yêu cầu không mang truyện đi bất kì đâu khi chưa được cho phép của tác giả, không đạo nhái ý tưởng hay đạo văn.Đây cũng chỉ là chuyện tưởng tượng, mình viết ra chỉ muốn thoả mãn đam mê và không muốn cổ súy gì cả, mình chỉ ship ảo nên có gì mong mọi người bỏ qua ạ.…
Đêm vắng sao, nhưng không vắng anh. Yên bình, và ấm áp. Cứ ngỡ như một bản giao hưởng trầm bổng và êm ái của những cơn gió se lạnh ngày đầu thu. Cuối cùng thì Thất tịch năm nay đã không còn lạnh nữa rồi. Bản Giao Hưởng Của Đêm Vắng Sao -Lời tựa:Câu chuyện đời thường yên bình và nhẹ nhàng này được tôi chắp bút ngay trong chính lớp học của mình. Khi ấy tôi vừa mới lên lớp mười - cái độ tuổi được mệnh danh là nơi bắt đầu của thời thanh xuân tươi đẹp và đáng nhớ. Tôi bỡ ngỡ và chập chững từng bước làm quen với mái trường mới, cái nơi mà ở cấp hai bản thân đã hằng mong ước được đặt chân đến và trở thành một thành viên trong đại gia đình ấy. Nhưng cớ sao khi đã đạt được ước nguyện rồi thì cảm xúc lại trở nên hỗn loạn và mông lung như thế? Mọi người thường nói rằng tôi là một người không dễ xao động và gục ngã, rằng tôi luôn có thể giữ được sự an bình ở trong lòng dù ở trong bất kì hoàn cảnh nào, thế mà vẻ an yên ấy đã biến đi đâu mất rồi?Thanh/Claire.-Lưu ý:• Giới hạn độ tuổi: 13+• Lịch đăng: 1-2 chương/tuần-Thể loại: lãng mạn, đời thườngNgày bắt đầu dự án: 10.09.2024Ngày đăng tải chính thức: 27.01.2025Ngày kết thúc dự án: --.--.202-Copyright ©2024 - 2025 by @thestrayblauecat. Do not copy, re-up or edit.…
Author: Ayumi Amamiya NgânẢnh bìa: Nguồn sưu tầm - Facebook. Ảnh đẹp, Thank you!*Summary: Wifi nhà tôi....Mái nhà thân yêu...Chán chường, lười biếng....in #Cảm-xúc.Well, tớ đã quyết định chuyển nó thành truyện.…
Câu chuyện kể về Takahashi Yukito - Một người luôn sống với người bạn mang tên "tiêu cực" của mình. Yukito không giỏi biểu lộ cảm xúc và luôn thờ ơ với tất cả mọi thứ, chỉ riêng gia đình của cậu là ngoại lệ.Mang theo dự định không mấy tốt đẹp lên cuộc sống học đường, ngôi trường mới của cậu. Liệu Yukito có thành công trong cái kế hoạch u ám của mình hay không?Đây là một câu chuyện nhẹ nhàng, có phần hài hước của tuổi trẻ xoay quanh Yukito.Cùng chờ đón nhé!!!…
Những lời tâm sự về Seungri , về những dòng cảm xúc hay đôi khi là cảm tưởng của mình về con người ấy.Mình viết chỉ để thõa mãn sự nhớ mong của mình , để thõa những nỗi yêu thương của mình dành cho người con trai này." Cảm ơn vì đã để em biết đến anh , được yêu thương anh, đi cùng anh trên thế giới tươi đẹp này.Anh là động lực , là niềm tin , là người vực dậy ý chí chiến đấu của em , là động lực thôi thúc em vượt qua trước những khó khăn trong cuộc sống.Em vấp ngã sẽ chẳng có ai kéo em đứng dậy, nhưng nghĩ đến anh , em sẽ tự tiên quyết cứu lấy bản thân mình....."…
Yujin 5 tuổi, Yujin 15 tuổi, Yujin 25 tuổi... luôn chỉ có một người mà cô ấy muốn ở cạnh.Minju 6 tuổi, Minju 16 tuổi, Minju 26 tuổi... cả thế giới cũng chỉ có một người đem lại cho cô cảm giác hạnh phúc.Nhưng liệu họ có thể bên nhau cho đến cuối cùng?Đây là chỉ là một câu chuyện không có thật do mình viết ra, mong mọi người đừng nghiêm túc quá. Và hãy thông cảm cho lần đầu viết của mình, nếu nó hư cấu quá, không được tốt, sến súa, chán, hay đại loại thế thì để lại ý kiến cho mình nha. Nhưng vẫn hy vọng là các bạn sẽ thích và tận hưởng nó. Thank you!…
Chương Hạo và Hàn Bân chính là 2 nam sinh hot nhất trường cấp 3 tại Seoul.Cả 2 đều là bạn thân từ nhỏ nhưng vì biến cố khi xưa nên cả 2 đã không còn gặp mặt vì Chương Hạo phải chuyển qua Trung Quốc để sinh sống.Nỗi nhớ cắn rứt vì không nói được tình cảm mà Hàn Bân vẫn luôn nhớ về cậu bạn năm ấy.Trùng hợp thay khi lên cấp 3 tại trường seoul thì cậu đã gặp người bạn năm ấy khi xưa.…
Gió chiều thổi nhè nhẹ luồn qua mái tóc cậu, ánh hoàng hôn xa xa nhẹ nhàng buông xuống phủ một màu vàng nhạt ở cuối đường chân trời. Tôi nhẹ bước bên cạnh Khánh Anh, nghe tiếng sóng liên tiếp vỗ về, nghe thấy vô số lần trái tim mình trật nhịp. Cúi người nhặt lấy vỏ sò vô tình giẫm dưới chân, tôi nhận thấy tình cảm hơn một năm qua giống như núi lửa sắp phun trào. Tôi vô thức hỏi cậu ấy: "Mắt Anh có tốt không?"Một câu hỏi tựa như rất ngớ ngẩn, nhưng chàng trai lại nhẹ nhàng đáp: "Mình nên trả lời như thế nào mới được đây, dù mắt không tốt nhưng thử trả lời tốt xem sao.""Thật sự tốt à?""Ừ."Tôi ngẩng đầu lên nhìn vào khuôn mặt dịu dàng đã in vào tâm trí mình mỗi đêm, siết chặt vạt áo mình khẽ hỏi: "Mắt tốt như vậy... vì sao lại không thấy tình cảm chân thành mà mình dành cho cậu?""Lẽ nào cậu không nhận ra thật sao?"Gió biển thổi qua, sóng vỗ vào bờ cuốn đi lời nói chứa rất nhiều cảm xúc mà tôi đã can đảm thổ lộ. Rất lâu về trước tôi biết mình đã thua, thua trước sự dịu dàng của cậu ấy. Khánh Anh nghiêng đầu nhìn tôi, ánh mắt trong veo như ngày đầu gặp gỡ, phải chăng là ấm áp hơn làm lòng tôi càng rung động mãnh liệt."Cậu đang tỏ tình với mình đấy à?" "Không, không được sao?" Tôi hơi khựng lại hỏi. Nhưng khi nhìn thấy cậu ấy cười khúc khích lại cảm thấy mình sắp toang rồi."Không được." Cậu đột nhiên cúi người, lười biếng rũ mắt, khóe môi cong lên nhẹ nhàng đáp: "Tỏ tình là việc của Anh, Vân không được cướp lời của Anh đâu.""...""Người nên nói là mình, hiểu không đồ ngốc?"…
Định nghĩa của thanh xuân là gì ?Có người nói rằng nó là tuổi trẻ, cũng có người nói đó là tuổi học sinh. Với tớ , thanh xuân là tình đầu ,là những cảm xúc rung động đầu tiên.Vẫn sẽ là bối cảnh một lớp học xếp chót cùng ông thầy kì dị. Tất nhiên tớ sẽ tập trung vào cặp Karma và Okuda nhiều nhất. Một phần nữa vì đây là fanfic nên tính cách nhân vật sẽ có sự thay đổi nhưng tớ sẽ cố giữ lại tính cách gốc.Nhà tớ không có tiền xây biệt thự nên đóng góp có ích thì tớ nhận còn gạch đá thì tớ hết chỗ đựng rồi :)))…