Cực Phẩm Hộ Hoa Tà Vương - Dị thuật siêu năng
…
Mình chỉ đi lượm về xem cho vui thôi nha.…
100% từ đường và sữa đặc, nhẹ nhàng ngọt ngào làm dịu đi cơn vã của bạn (°∀°).Nói không với muối và thủy tinh, nếu tôi xát muối vào tim bạn hay bón (đường trộn) thủy tinh cho bạn, tôi làm chó.Trong cơn vã chúng ta có nhau, tôi vã và bạn cũng thế 🫵.…
Cái gì mà cũng chẳng từ GẠO mà ra... Chán CƠM thèm PHỞ. Không muốn ăn phở thì ăn BÚN thôi... Ấy vậy mà nhà ANH BÁN PHỞ lại thích " ăn " CÔ HỦ TIẾU đối diện...Cũng như nhau cả...CHỊ BÁN CƠM xát bên không thích ăn thịt nướng ở nhà... Chỉ thích "ĂN" BÒ TÁI nhà anh phở thôi..Ai cũng sẽ hỏi : Chứ chị hủ tiếu thích "ăn" gì ???? Thế đó giờ người ta ăn "hủ tiếu mì" 《còn dc gọi là hủ tiếu vs mì tôm "hai thứ mì"》... viết chuyện tình thế thì NƯỚC LÈO 《NƯỚC DÙNG》dễ nêm mặn ngọt hơn....Chứ nước chan phở khác .... nước chan hủ tiếu cũng khác ... Nêm sao mới vừa lòng người đây????----------《bí mật gia truyền》------------Đó giờ toàn phụ người ta câu khách... câu view đó giờ chưa làm chủ 1 câu chuyện nào...Bây giờ tập "làm chủ" ... và chị chủ xin lỗi mấy bạn đọc chuyện nhé...Mong các bạn ũng hộ chuyện này cho mình nhé...p/s: ai đó chỉ cách vào tin nhắn đc ko ạ... các bạn nt mà mình không đọc đc... nt từ hồi nào ý... mà tới hôm nay mới mò vào đc ... xl nhé…
Đây là cái ổ AllAtsushi…
Thì truyện nó bất đầu là itto gặp ayato xong r v đó đó sau đó hai ng đi đó đó rồi đấu bọ với nhau…
Y hỏi:"Ngươi uống rượu đó à? Sao lại uống vào giờ này?"Hắn ôm y cọ cọ. Mặt hắn nóng bừng lên, tóc xõa ra xát vào cổ làm y ngứa ngáy. Nhưng rốt cuộc người cũng không đẩy ra né tránh như trước. Y đỡ hắn nằm xuống giường rồi đi lại bàn rót trà cho hắn uống. Sở Tiêu kéo y xuống thấp làm rơi đổ cốc trà trên tay, hắn vòng tay qua cổ y, ánh mắt mơ màng, giọng nói trầm thấp quyến rũ: "Ta thích huynh, điện hạ có chấp nhận ta không?"Rồi liếm nhẹ vành môi thái tử. Tim hắn bắt đầu đập mạnh, đúng là hắn vô sỉ bỉ ổi thật nhưng đây là lần đầu tiên hắn làm ra loại chuyện vô phép tắc như vậy. Hai mươi năm sống trên đời, Sở Tiêu đã bao giờ chạm vào ai, huống hồ đến Chu quốc tận bốn năm mới tìm được người bạn nhỏ mà hắn ngày nhớ đêm mong.Hắn nghĩ chắc y sẽ lại tung cước đá bay hắn ra ngoài như mọi khi thì buông tay. Y giữ tay hắn, khom lưng hôn xuống.…
Chuyện về cậu bạn học sinh và giáo viên của cậu ấy😨…
đây là một câu chuyện có thật trong cuộc sống chúng ta lần đầu viết chuyện nên còn bở ngở mong mội người ủng hô ạ ( cuối đầu xát dất)…
kory là một nữ thám tử trẻ tuổi có khả năng đặc biệt khi cô có thể biết được hai người cô nhìn có cùng hoặc khác phe với nhau. một ngày, cô nhận được một cuộc gọi đặc biệt khiến cuộc đời kory bước sang trang mới.LƯU Ý :- truyện được dựa theo giấc mơ của tớ, đã được thay đổi một vài nhân vật.- truyện cũng được lấy cảm hứng từ tựa game "wolvesvilla" dạo này tớ hay chơi. thú thật là tớ chưa đọc qua bất cứ câu chuyện nào liên quan tới ma sói đâu nên là nếu các cậu có thấy khác mấy câu chuyện các cậu đọc thì đừng vô chửi tớ nha:( .- viết truyện cho vui, không vui thì đừng đọc nha.…
"Chia tay đi""Vì sao?""Vì chúng ta đều chán rồi"Author: Tri NguyệtDisclaimer: Tất cả nhân vật thuộc về tác giả Asagiri Kafka và tác giả Harukawa SangoFandom: Bungou Stray DogsPairing: Akutagawa Ryuunosuke x Nakajima AtsushiRating: K+…
iồn của Mari,Meo,Mizuki đủ để chọc tay vô…
Stella không nhớ gì về quá khứ của bản thân luôn cảm thấy trống vắng điều gì đó, niềm vui của cô là sửa chữa cho các siêu xe thần thú.…
Nó sẽ khá nhẹ nhàng.…
Errol x AtaHehe toi mới lên ý tưởng thôi nên chưa viết được gì nhiềuMong mọi người ủng hộ :>>Tại high otp quá…
Nơi này đăng truyện xàm về Bê Đê 2Lưu ý:Trong đây có ship, không thích thì lượn giùm ạTrong đây sẽ có truyện về Sprunki nữa Con t\g đăng thất thường…
Truyện có yếu tố kinh dị khi ăn đặc biệt ai thích mắm tôm mắm ruốc... Mà ai đang ăn những thứ này không nên đọc lỡ phun ra thì lại phí 😂😂😂 Truyện đã full…
Tự nghĩ, đời người cứ như một quyển sách mà mình tự viết ra. Cứ viết mãi , viết mãi,nhưng rồi mực cũng sẽ hết, tay cũng sẽ mỏi, mắt cũng sẽ mờ và rồi kết thúc. Kết thúc quyển sách như kết thúc cuộc đời, và ai sẽ là người xuất hiện trong trang sách cuối ấy? Thật ra mình có thể tự làm chủ trang sách cuối cùng đấy, mình hoàn toàn có thể tự đặt ra ai sẽ xuất hiện trong trang cuối đó , nhưng trừ phi mình không có trái tim. Có người kêu tôi đợi họ.Nhưng nó chỉ là một câu cụt, không hướng về một ai cả và tôi tự nghĩ đó là tôi, nhưng một một phần tư thôi! Ba phần tư còn lại tôi nghĩ là :"họ kêu người khác đợi họ.". Và con số 75% đó nó như lượng nước trong cơ thể một con người vậy , mất hết rồi thì chẳng phải chỉ còn thân xát khô trơ trội sao. " Thân còn đây nhưng hồn tôi mất /Gió quyện ngàn tiễn bước lệ chan rơi". Có những đêm điên dại tôi tự hỏi bản thân mình. Mình sống đây là vì ai, và vì sao phải sống. Và dại khờ tôi nghĩ đến cái chết, cái chết đầy hoa hồng, sự tiếc nuối và có cả nước mắt của sự hối hận, nhưng đúng thật nó dại khờ và chả ai nhỏ giọy nước mắt nào cho kẻ ngu mụi và thậm chí họ còn tặng kèm một nụ cười khinh bỉ cho kẻ lụy tình. Những lúc như vậy, tôi choàng đôi bàn tay mình ra sau lưng và tự ôm mình khuyên nhủ : "Đừng tuyệt vọng, tôi ơi đừng tuyệt vọng, phải sống vì 25% đó nữa chứ! " . Đôi lúc khi ngồi bình thường vui cười cùng đám bạn, tự nghĩ lại, sao lúc đó lố quá. Nhưng ai có thể ngăn được giây phút yếu đuối của đời người ai mà chả có vài l…