có anh // ahn hyeongseob
bốn mùa thương nhớ, anh cùng người đều đã đi qua.//15072017…
bốn mùa thương nhớ, anh cùng người đều đã đi qua.//15072017…
Chuyện tình của cô sinh viên năm nhất và chàng trai trẻ simp chúa con gái nhà người ta thôi.Thạch chả biết cô đã làm gì khiến cho Dũng mê mình như điếu đổ cả bởi..um, Thạch nghĩ gu của Dũng phải là một cô nàng cao trắng, xinh, chân dài, học vấn khủng,.. Chứ không phải là con nhóc mới bập bẹ lên hà nội với phong cách rừng xanh rộng rãi cùng túi tò te tua rua nhìn dị dị. Tuy Thạch công nhận là mình nhìn cũng khá ổn đi, nhưng chắc chắn không thể nào lọt vào mắt Dũng được. Chàng ta đẹp trai, cao ráo, học vấn tốt, nhà cũng khá giả, có mỗi một điểm Thạch không ưa là vì chàng ta trông chảnh gớm luôn! Thế mà lần đầu gặp Thạch lại thấy cậu ta đẹp trai quá trời.Dũng mà biết được Thạch suy nghĩa thế về chàng chắc chàng dí đầu nàng ta xuống coi xem não ngoài sách ra thì có chứa thêm gì nữa không quá. Nàng ta đúng là không phải kiểu ban đầu chàng thích thật, nhưng sao ở nàng ta toát ra cái gì đó lạ lắm, cái thứ lạ đó nó chui vào lồng ngực chàng, bắm chặt vào trái tim và đâm sâu mọc rễ ở đó. Mẹ ****, lần đầu gặp nàng ta, chàng đã phải tìm khắp nơi xem cái mùi mà nàng ta dùng là gì mà thơm đến thế khiến cho chàng cả đêm đó chẳng thể ngủ nổi. Mái tóc dài đen óng, đôi mắt hạnh, môi thì lúc nào cũng bóng như thạch, cười lên như nắng trong rừng vậy. Vậy thì bảo sao không mê nàng ta được trời.…
Cổ tích gối đầu giườngChàng thương, liệu ta có thương?Truyện thứ mười trực thuộc project Nắng vắt ngang trời***By Hurim…
Lần đầu viết nên không được hay lắm. Nếu có gì không hay chỗ nào thì hãy comment nhá. Xin chân thành cảm ơn.…
Nam nó khẽ lấy tay lau đi từng vệt nước mắt trên má tôi.Sự ân cần chu đáo này khiến tôi có cảm giác như mấy năm trước.Lần rung động đầu tiên của tôi.Đôi mắt nó chứa đầy sự dịu dàng,tôi ghét nó không muốn rung động vì nó mà làm khổ bản thân nữa!Tôi gạt tay Hải Nam,chuẩn bị đứng lên nó cố ý kéo tay tôi xuống đối diện với mặt nó.-"Hến...bé Hến ghét tao đến vậy hả?"Nó mếu...nó đang mếu với tôi?Khuôn mặt đẹp trai của nó bây giờ đang dần đỏ lên,trong đôi mắt đen láy sâu thẩm đó ấy vậy mà lại có nước sắp tràn ra.Tôi khẽ gật đầu với nó.-"Mày cho tao cơ hội được không?Mày đừng nhìn thằng đấy với ánh mắt duy nhất đó nữa,hãy nhìn kĩ xem xét tao một tí đi!"Mắt nó ngấn lệ nhìn tôi.Tôi phải làm gì đây?Lần đầu tiên tôi thấy nó khóc,lần đầu tiên tôi thấy nó phải gào lên nói những câu đáng thương như vậy.Đúng thật,tôi còn tình cảm với nó nhưng đó là tình cảm đã bị chôn sâu từ lâu vệt trước.Bây giờ còn không?Nó lau nước mắt đi,ôm tôi vào lòng và xoa đầu tôi.Cái giọng trầm trầm của nó khiến tôi muốn nghe mãi...-"Xin một lần nữa hãy nhìn về phía tao..làm ơn lần trước có sai cũng có hiểu lầm...thật sự tao yêu mày mất rồi Vân Anh.."Truyện Hến Hoàn Hải (Hến quay lại với biển) do tác giả Hàn Yên cùng Mặc Cẩn Nhiên viết.Ngôn phong có phần tục tỉu nhưng đó là phản ánh hiện thực của học sinh ngày nay!Nếu có ý kiến về bản quyền xin liên hệ trước khi up lên các trang mạng xã hội khác nhé?…
Đừng khóc cô gái của anh. Khóc sẽ xấu, sẽ làm nhòe lớp trang điểm trên mặt. Hãy cười thật tươi và hồn nhiên vì đã có anh ở đây. Anh xin lỗi. Yêu em rất nhiều <3…
Thanh lựa chọn sống trọn vẹn tửng giây phút và làm điều mình thích, việc lựa chọn ra ở riêng là hi vọng sẽ bắt đầu thế giới riêng của bản thân. Tưởng chừng mọi thứ đúng như theo kế hoạch của cô thì đúng vào ngày dọn vào căn hộ chung cư nhỏ ở rìa quận 2, Thanh ngỡ ngàng vì sự xuất hiện của người bạn cùng nhà lại là một nam thanh niên trạc tuổi với lời giới thiệu ngắn gọn "Mình tên Hân, xin chào".…
Hay bí ý tưởng…
Keria, có thể nói là support giỏi nhất thế giới. Em luôn có mặt đúng lúc để hỗ trợ các đồng đội của mình, bất kể lí do gì đi chăng nữa. Nhưng sẽ thế nào nếu bây giờ em mới là người cần sự giúp đỡ từ mọi người?hoặc làKeria bị đẩy xuống vực thẳm bởi chính những người đồng đội cũ của mình. Và em cảm thấy có lỗi hơn bao giờ hết.-. fic trans đã có sự cho phép của tác giả. tác giả gốc: aryasage. link fic gốc: https://archiveofourown.org/works/42991560. Gumayusi x Keria…
Chủ quán cho order một ly matcha latte nhé?-ABO…
Tác giả & edit : Lạc Ái Anh TâmTruyện có thể sẽ bị cập nhật trễ vì là truyện vừa viết vừa cập nhật. Văn phong cũng có thể không chau chuốt lắm.-------- " Ly Nguyệt, ngươi rốt cuộc là ai? "" Nếu ngươi đã gọi ta Ly Nguyệt thì đã có câu trả lời. Là ai còn quan trọng? "" Quan trọng. "" Ly Nguyệt, Hoàng Liên Nhi, Cốc Tiểu Ngãi..Liên Hoa? Đều là tên gọi mà thôi người hà tất gì phải cố chấp?"" Liên Hoa? Cái gì chỉ là tên gọi? Cái gì là hà tất cố chấp? Ta vì nàng chấp nhận ở Vong Xuyên vạn năm, vì nàng nên mới không tiếp tục báo thù. Ta sai rồi sao?"" Thù là do họ sao? Ngươi từ đầu đã sai rồi. ""...Vậy nàng..còn tình cảm với ta không..một chút cũng được.."" Tình cảm? Sớm đã tan theo mây trời.. "Đời này qua kiếp khác tại sao tơ hồng kia mãi chẳng đứt? Tại sao luôn gặp nhau, luôn sinh ra thứ tình cảm trái ngang lại chẳng có kết cục đẹp nào? Hay là vì hai ta sinh ra vốn đã vì mệnh trời, gặp nhau chỉ là duyên số lại nảy sinh tình cảm trái luân thường, nên đáng bị trừng phạt như vậy sao? Tại sao ta và chàng đời đời kiếp kiếp lại chẳng thể cùng nhau? Tại sao vậy? Sao lại quá bất công với chúng ta?" Trả cốt lại cho người. Ta không quan tâm ân oán kiếp kiếp với người chỉ mong được giải thoát. "" Nàng muốn điên, ta cùng nàng điên. Nếu nàng muốn chết ta cùng nàng chết. "Lịch ra chương :Thứ 2, thứ 6 mỗi ngày ra một chương.( một tuần 2 chương nhaa)Riêng 29/5 ( Thứ 2 ) - ngày ra mắt truyện sẽ ra 2 chương.…
Mẹ cậu bỗng dưng ra đi...Không một người thân bên Hàn...Em cậu đã được đồng ý và chuyển vào sống chung với cậu... và IKON.Truyện là công sức, chất xám của mình.Vui lòng không re-up(re-load)Sản phẩm tâm huyết của mình.…
sau trận thua với DK...…
Tuyển thủ Oner đừng cắn môi tuyển thủ Doran nữa!…
Nolovenolife…
warring : chuyện khá là tục tũi =))…
Tập hợp tất cả fic OnNut mà mình viếttag: rất loạn nhưng nhìn tên fic là các bạn có thể đoán ra ai là người chiến thắng rồi đó, ooc, không có miếng liên quan nào đến tuyển thủ.…
woof woof woof woof woof woof woof woof woof woof woof woof woof woof woof woof woof woof woof woof woof woofwoof woof woof woof woof woof woof woof woof woof woof woof woof woof woofwoof woof woof woof woof woof woof…