idiom
…
Tác phẩm: Thời đạiThể loại: Hiện đại, Xuyên khôngTác giả: Kính CậnCác bạn nhớ đọc để ủng hộ cho @kinhcan912 nhé!…
Tiểu Minh là học sinh cấp ba ở ngôi trường Hoà Thành. Một ngày như bao ngày khác, tin đồn có một học sinh mới chuyển đến làm mọi học sinh trong trường lan truyền qua nhau ấn tượng về ngoại hình, lẫn tài năng của người kia lại có chút bí ẩn. Tin đồn về người nọ được cô bạn thân Kiều Linh nói cho cậu nghe nhưng cậu lại lười biếng chả thèm quan tâm, nhưng lại có chút tò mò.Cho đến một hôm thầy giáo nhờ cậu đi đưa tài liệu đến lớp của cậu bạn kia và hai người gặp nhau từ đấy...Sản phẩm đầu tay của mình, nên có lẽ văn thơ chả hay là bao. Nếu thấy hay thì ủng hộ mình nhé!Cảm ơn mọi người.…
Văn án:Dương Sinh đến mươi chín tuổi còn chưa nói thượng thân, là toàn bộ Dương gia thôn chê cười, đến hai mươi tuổi thời điểm, rốt cục thành thân , vẫn là thành toàn thôn chê cười.Bởi vì Dương gia thôn người đều biết, hắn kia căn bản là không phải thành thân, mà là gán nợ đi, như vậy , thành thân sau có thể có cái gì ngày lành quá a !Đối với trong thôn nhàn ngôn toái ngữ, Dương Sinh hoàn toàn ném đến một bên, nên để làm chi để làm chi, hắn sống hai mươi năm, ai cũng không bạch đã cho hắn một ngày ngày lành.Đầu năm nay, ở nhà cũng tốt, lập gia đình cũng thế, muốn sống sót, còn phải dựa vào chính mình.( đây là một thay Đường tỷ xuất giá trả nợ Tiểu ca, dứt bỏ nhà mẹ đẻ trói buộc, bỏ qua nhà chồng xem thường, cố gắng quá tốt nhất ngày câu chuyện. )Nội dung nhãn: bố y sinh hoạt nông thôn ái tình chủng điền vănTìm tòi mấu chốt tự: nhân vật chính: Dương Sinh, Vạn Gia Hòa ┃ phối hợp diễn: Tiểu Đông, Lâm Tử, trong thôn mọi người ┃ cái khác: nông gia hằng ngày, phu phu tình cảm, bánh bao…
Toán thì làm mãi chẳng raThơ ca thì viết tận ba bốn tờ,Toán làm chỉ làm một tờLời thơ viết mãi bao giờ mới xong.(Trích:Nhật kí của tác giả.)Đây là các bài thơ do một học sinh lớp 9 học chuyên Toán sáng tác trong thời gian rảnh.Các bạn có góp ý gì thì nói để mình chỉnh sửa nhé.Xin trân trọng cảm ơn!…
Truyện kể về mối nhân duyên tưởng chừng đã chọn vẹn như cái kết qua đắng ,âm dương cách biệt.diêm vương thương xót cho họ bất đầu lại nhưng bị một sự nhầm lẫn cực cay,kẻ trẻ người già. đến khi cô trưởng thành thì anh đã già đã vợ con cháu đầy nhà 😀😀thì làm sau mà nối nhân duyên…
cóa H…