Thanh Xuân của cậu có tớ . "Jimin à chúng ta mãi là bạn thân nhất của nhau nhé."-Taehyung-sssi cậu ở lại chốn ở đây à.Ai cũng có thanh xuân trẻ con , ngốc nghếch,tình cảm , vui tươi và sự luyến tiếc cả. Taehyung và Jimin cũng vậy, họ cũng có sự vui tươi tình cảm và cả luyến tiếc thanh xuân của nhau.Nếu các bạn muốn biết thanh xuân của họ như thế nào thì phải xách đít lẹ lẹ đi đọc truyện nha. :")))…
PerthSaint | Duyên mình lỡ.* Author: Jin* Pairing(s): PerthSaint (Suppapong Udomkaewkanjana x Tanapon Sukumpantanasan)"Anh bỏ lỡ em.Em bỏ lỡ anh.Là ai bỏ lỡ ai?Cũng đâu còn quan trọng...Khi cuối cùng, chúng mình cũng bỏ nhau."…
Hứa Sơ Lâu mộng một giấc dài, nàng thấy mình là một nhân vật trong một cuốn tiểu thuyết kỳ quặc. Nam chính trong tiểu thuyết là một nam nhân cầm kịch bản Long Ngạo Thiên. Cơ duyên tầm bảo đều trong tay hắn; hồng nhan tứ phương, vì hắn là điên đảo cõi lòng. Nữ chính số một là tiểu sư muội nhu nhược của Hứa Sơ Lâu, nữ chính số hai là Thánh nữ Ma tộc; nữ chính số 3....; nữ chính số bốn... Vậy Hứa Sơ Lâu là nữ chính xếp hạng mấy? Nàng lướt qua cốt truyện một lần mới phát hiện, nàng - vị hôn thê hàng thật giá thật của Long Ngạo Thiên thế nhưng lại là nhân vật phản diện xui xẻo*. (Nguyên văn: pháo hôi.) "Sơ Lâu, ngươi nhường bảo vật này cho sư muội đi, nàng không lợi hại bằng ngươi." "Sơ Lâu, sư muội từ trước đến giờ vẫn luôn yếu đuối, càng cần phải chăm sóc, ngươi đừng gây rối vô cớ." Đến cả Long Ngạo Thiên cũng thích tiểu sư muội, hắn lăng nhăng nhiều kẻ, hắn dễ dàng trao đi tình cảm mà chẳng có chút chân thành, Hứa Sơ Lâu chẳng thể tranh giành tình cảm với đám hoa bướm khác, nỗi niềm ghen ghét dần dần trở nên dữ tợn, nàng không ngừng hãm hại nữ nhân bên người hắn, có nàng làm vũng bùn lầy nhơ nhớp, tiểu sự muội vì thế trở thành một đóa sen thánh khiết.…
Phạm Huỳnh Thanh Ngọc- Nguyễn Hoàng Anh QuânTôi gặp cậu trong một buổi chiều học Toán, là nơi lớp học tràn ngập tiếng cười, ngập tràn những thanh âm rộn ràng. Nhưng lúc ấy đối với tôi mà nói, chỉ còn có cậu mà thôi. Tiếng ve kêu rộn ràng, tiếng giảng bài của thầy còn vang trên bục giảng. Nhưng trong đầu tôi chỉ có cậu mà thôi, ừm mùa hè năm ấy chỉ có cậu mà thôi. Cậu là động lực để tôi thi chuyên, là người mà tôi ghi nhớ nhanh nhất, cũng là người mà tôi đã lãng quên nhanh nhất.Khi bước chân vào ngôi trường ấy, gặp lại cậu tôi chẳng còn nhớ cậu là ai và lúc ấy. Câu chuyện của đôi ta mới bắt đầu....Quá khứ của tôi không có cậu, nhưng tương lai của tôi chắc chắn sẽ có cậu. Cùng học, cùng chơi, cùng vui, cùng buồn, cùng san sẻ những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống. Cùng đi đến tương lai, là điều mà hai ta mong muốn.…