[On2eus] Sehnsucht
"Sehnsutch: Nỗi nhớ không tên"…
"Sehnsutch: Nỗi nhớ không tên"…
em choi của chú moon hôm nay lại quậy gì thế?…
Có một con phố chẳng tên, nằm khuất sau những mùa hoa lặng lẽ.Ở đó, chẳng có gì lớn lao - chỉ là những khung cửa nhỏ, những giọng cười xen lẫn tiếng thở dài, vài câu cãi vã rồi im bặt, vài lần giận dỗi rồi lại quay về.Mỗi ngôi nhà nơi đây là một câu chuyện không kể trọn.Có người ồn ào, có người trầm lặng.Có kẻ tưởng mình cứng cỏi, lại rơi nước mắt vì một ánh nhìn.Có người ngỡ mình là người lớn, nhưng hóa ra vẫn sống như đứa trẻ chưa chịu lớn."Phố nhỏ mùa hoa rơi" không vội vàng dẫn bạn đi.Nó để bạn tự bước vào từng góc, từng căn phòng, nghe từng tiếng gọi gia đình vang lên trong lúc hoàng hôn nghiêng nhẹ qua khung cửa.…
muốn cua em thì phải bằng đồ ăn…
#fakenut#chodeft#on2eus. lần đầu viết fic mong mn thông cảm…
moon hyeonjoon lần đầu biết lụy,choi wooje lần đầu move on (thành công hay không tùy vào người yêu cũ). @vxxkutie…
điều ấm áp duy nhất trong thế giới của em, là anh.…
Mafia và em bé của hắn…
Oneshorts về em nhỏ Uche và anh lớn Moon…
-Đọc hết hẵn biết 😂😂…
Sai khi yêu hắn…
nhiều câu chuyện vô tri được ra đời ở đây…
"anh không nhớ nổi lần cuối cùng anh nhìn vào mắt em đó là từ bao giờ?"…
15 năm trời chúng ta gặp lại nhau chỉ lướt qua nhau và xem như người lạ…
Đọc đi rồi biết…
Au:cyj___96Chuyển ver đã có sự đồng ý của tác giả…
choi wooje, nhờ phước đức từ lời nhủ thầm kín của moon hyeonjun, đã biến thành một con vịt…
Đây là lần đầu, mình viết truyện tuy không biết là có hay không nhưng mong mọi người đọc thử và cho mình xin nhận xét. Dưới đây mình xin nói qua một chút về các nhân vật trong truyện. -Ogino Chihiro hiện đang là sinh viên của trường đại học ở ngoại ô thành phố Osaka . Tính cách từ khi cô ra khỏi thế giờ ấy hầu như cô không nói chuyện với ai ngoại trừ ba , mẹ và Fin.( lát sẽ giới thiệu nhé ) Lạnh lùng về ban ngày nhưng yếu đuối về đêm . Luôn hy vọng rằng người sẽ đến nhưng người chưa từng đến hay người quên cô rồi. 9 năm là quãng thời gian dài để cô quên đi người và nơi ấy, nhưng khi đã yêu ai đó thì quên là cực hình.-Nigihayami Kohaku Nushi anh là thần sông Kohaku tuy dòng sông không còn nhưng linh hồn anh vẫn còn. Lưu lạc đến thế giớ linh hồn làm người học việc của phù thuỷ Yubaba, gặp được cô, giúp cô cứu ba,mẹ và rời khỏi nơi cô không thuộc về. Anh giúp cô nhớ lại tên của mình để không phải trở thành kẻ vô danh như anh. Lúc anh tiễn cô đến bậc thang gần con sông cả hai nắm tay nhau lưu luyến không rời nhưng vẫn phải buông tay để cô đi, anh không thể ích kỉ mà níu giữ cô lại. Nhưng anh hứa với cô là sẽ đến tìm cô vậy mà anh lại không thể nói cho cô nghe là anh không thể đến nơi cô ở vì anh đã thành giao để cứu cô. khi cô đi cũng là lúc anh trở lại với chính con người thật của mình Lạnh lùng và vô cảm. -Fin (là tên giả, tên thật sẽ tiếc lộ trong truyện ) Anh là người bạn đầu tiên của cô từ khi cô ra khỏi vùng đất linh hồn, là người luôn lắng nghe những tâm sự của cô, là người luôn nhìn thấy những giọt n…
Tình yêu là gì nhỉ?…