The permission to translate has been granted by the author. Please don't bring this work anywhere without asking me first.Truyện đã được tác giả cho phép dịch sang Tiếng Việt. Vui lòng hỏi mình trước khi mang đi nơi khác.Original work: https://archiveofourown.org/works/7285558?view_full_work=trueAuthor: https://archiveofourown.org/users/setosdarkness/pseuds/setosdarkness…
Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân - Thanh TửP26. Chương 2501 - 2600Truyện Copy từ nhiều nguồn trên Internet, là bản dịch, không phải convert. Thấy hay nên copy về Wattpad đọc dần trên app khi không có net, Chia nhỏ mỗi Part 100 chương, klick vào trang cá nhân của mình để đọc các phần khác, nếu thấy hay, hãy cho mình 1 vote :)…
Chỉ là một hồi phổ thông đích công nhân lữ hành,Vì sao hết lần này tới lần khác mọi người vô sự, độc suy hắn Hàn Hiểu?Đều do hắn chết tiệt lòng hiếu kỳ!Từ sờ soạng trang sức ở Ai Cập thần miếu trên thạch bích đích con mắt,Hại ... không ít hắn liên tục hai tháng tai ách không ngừng,Tối nôn chính là bị quái vật truy sát khi,Hoàn toát ra một đồng âm nói là của hắn cục cưng!Hắn khí nổ! Gì khi thần cũng cản lưu hành đương đồng tính luyến ái?Không kịp truy cứu hắn vì sao bị Anubis ăn kiền tia tịnh,Vì bảo hộ bị yêu ma quỷ quái coi là đại bổ hoàn đích cục cưng,Hắn chỉ có thể tiên bị ép xuyên qua đến cổ Ai Cập dưỡng thai! ?…
Có người từng nói,yêu đơn phương rất hạnh phúc.Cũng có người nói, yêu đơn phương rất vui vẻ.Nhưng Hạ Chí không hề đồng ý như vậy!Anh đã đơn phương Cảnh Uyển bảy năm trời, một chút hạnh phúc, một chút vui sướng, một chút yêu thương anh chưa một lần dám mơ đến, huống hồ tới việc có thể được cảm nhận một chút ấy... Điều này anh cho rằng là vọng tưởng.Bảy năm không đủ để giúp anh quên một người, lại càng không thể giúp anh thôi không nhung nhớ về một người!Nhiều lần anh tự hỏi, nếu bảy năm trước, vào thời khắc định mệnh cho anh của tuổi mười bảy được gặp cô để rồi khắc sâu mãi trong tim hình bóng cô, sẽ ra sao nếu anh không gặp được Cảnh Uyển?Anh hận trái tim mình vì sao đến tận bây giờ vẫn chỉ khắc sâu hình bóng cô? Anh hận bản thân mình tại sao lúc nào cũng nghĩ tới cô, tại sao lại là cô, tại sao lại là người con gái không hề yêu anh...Yêu đến mức khổ tâm như vậy, Hạ Chí vẫn luôn cố chấp nguyện lòng.Tại vì sao? Anh trả lời thành thật: "Vì anh yêu Cảnh Uyển."Nếu mãi mãi cô không bao giờ yêu anh, anh có còn yêu cô hay không? Anh cũng trả lời không suy nghĩ rằng: "Anh cho dù khổ sở cũng vẫn luôn bên cô, dù đau đớn anh cũng luôn yêu cô. Bởi anh yêu cô hơn hết thảy, yêu một người đến mức đau lòng."Nếu số phận có thể cho mình tự chọn lấy, liệu Hạ Chí có lựa chọn được gặp và yêu Cảnh Uyển khi mười bảy tuổi?…
Trong trận chiến nhiều năm trước với Ma Đế, Long Đế bị ma đế nhập thể, không hiểu vì sao lúc này Long Đế lại mất hết bốn phần pháp lực nên không khống chế được Ma Đế. Tiên Tôn vì ngăn Long Đế nhập ma đã giam Long Đế lại, dùng chính sinh mạng của mình để tinh lọc ma khí, kéo dài quá trình nhập ma của Long Đế.Mấy vạn năm sau, Long Đế tự hủy nguyên thần mà tan biến, Tiên Tôn đóng băng thi thể Long Đế.Nhưng có thật sự Long Đế đã biến mất vĩnh viễn? Yêu hận giữa Long Đế và Tiên Tôn chấm dứt ở đây?Ba vạn năm sau, dưới trần gian có một đạo sĩ tên Ngọc Thành Tử, nhận nhiệm vụ trừ yêu trong yêu ma lâm, do bất cẩn bị đánh lén, kết quả nằm hấp hối, sắp bị cả đám yêu quái nhào vô cắn xé. Lúc này đột nhiên một yêu quái xuất hiện, hỏi Ngọc Thành Tử có muốn trợ giúp không.Yêu quái đó là một con rồng, nói là yêu quái cũng không hẳn, nói là long thần cũng không phải, chỉ là trên người con rồng đó có ma khí. Chắc là một con rồng đi theo ma đạo rồi.Thế là câu chuyện giữa bạn đạo sĩ luôn muốn sờ mó vảy rồng và bạn rồng ưa sạch sẽ bắt đầu.Chú thích quan trọng: Đây là 1 trong ba truyện thuộc "Bất lương đạo sĩ hệ liệt" -> bản chất của các bạn đạo sĩ nó hệt như cái tên hệ liệt…
Em bị câm từ nhỏ, có dung mạo xinh đẹp như con gái, cùng cha mẹ làm phụ bếp trong 1 quán ăn, gia cảnh nghèo khổ.Anh là đại gia (kiểu như tổng tài bi giờ ý B-)) chuyên kinh doanh sòng bài, kỹ viện,… hắc bạch lưỡng đạo đều chơi tuốt, nổi tiếng với gương mặt đẹp trai nhưng lạnh như tiền, được mệnh danh là tảng băng di động, đi đến đâu cũng khiến dân lành phải run rẩy không dám ngẩng đầu (cảm nhận đầu tiên của ta về anh là anh rất giống thổ phỉ =.,=)1 ngày, chủ nợ tìm đến nhà em, cha mẹ em tưởng thế là hết đời, ai ngờ được anh ra tay cứu giúp, bất quá, với điều kiện là họ phải gả ‘nữ nhi’ của mình cho anh. e giải thích mãi mà a ko hiểu (qua thư ý ạ)Đêm động phòng, chuyện gì đến cũng phải đến, cái độ ngu của anh cuối cùng cũng tìm được chỗ dừng chân. Em thở phào tưởng mình rốt cuộc có thể chết 1 cách oanh liệt với tư cách là 1 nam nhân, ai ngờ lại vẫn bị anh đè ra ăn sạch sẽ. Lúc này anh cũng ngộ ra, người này là nam hay nữ, là câm hay điếc vốn ko còn quan trọng nữa, bởi vì đây là vợ anh, người mà anh yêu nhất a. :”>…
《FIC DỊCH 》R15| Pseudo orthopedics Cốt truyện và các nhân vật trong truyện hoàn toàn là hư cấu. Không liên quan gì đến thành viên INTO1 Lưu Chương và INTO1 Lâm Mặc.*Pseudo orthopedics: đề cập đến tình yêu giữa anh chị em thực sự không có quan hệ huyết thống mà chỉ trên danh nghĩa. Vì vậy, orthopedics dùng để chỉ tình yêu của anh chị em có quan hệ huyết thống, còn pseudo orthopedics dùng để chỉ tình yêu của anh chị em thực ra không cùng huyết thống mà chỉ trên danh nghĩa.1. OOC, có H, các tình tiết trong truyện không liên quan đến các bạn nhỏ ngoài đời thực. 2. Mình không biết tiếng trung, dịch hoàn toàn bằng google dịch và từ điển, có gì sai sót mong mọi người bỏ qua.3. Truyện dịch chưa xin phép tác giả, xin đừng đem khỏi wp.4. Chúc mọi người đọc vui vẻ~…
Đây là phần truyện ngắn mình đọc được cuar tác giả Nguyễn trọng Huân cảm thây hay và y nghĩa nên viết lại cho các Tình yêuđọc- xin đừng sao chép trong cacs hình thức- Thank 🌹😘nếu cảm thấy thích thì Vote cho minhf nhé…
Do ân oán tình thù, em từ lúc mới sinh đã phải cùng mẹ sống trong lao ngục của cừu nhân. cuối cùng mẹ em chết, may mắn có 1 nam nhân bỗng dưng xuất hiện tới giải thoát cho em. Mở đôi mắt to tròn, lát sau em mới biết người này chính là “phụ thân trong truyền thuyết” mà mẹ vẫn hay kể.Anh là tranh chủ của 1 sơn trang lừng lẫy, tính tình băng sơn lạnh lùng, đến cứu mẹ con em cũng chỉ vì nghĩa vụ. Lần đầu gặp nhi tử đã thấy em đầy người thương tích, anh lại ko kìm nổi đau lòng, đem em về quyết tâm phải hảo hảo sủng ái.Em lớn lên trong sự cưng chiều vô hạn của anh, đứng trước thế sự tựa như có phần ngây ngô chậm chạp, chỉ biết luôn ỷ lại cùng quấn quýt lấy anh.Anh chẳng rõ từ khi nào đối với em đã nảy sinh dục vọng. Sợ hãi thứ tình cảm cấm kỵ này sẽ thương tổn đến em nên dần dần xa lánh, vô tình lại khiến em đau lòng cùng bực bội, quyết định bỏ nhà đi bụi 1 phen.Anh đương nhiên ko để em gặp nguy hiểm, dịch dung hoán cốt, dùng thân phận mật thám triều đình đến làm quen lấy cớ theo bảo hộ em. Mang bộ mặt khác cùng danh phận khác, anh ko còn cố kỵ đối với em bộc lộ hết yêu thương, hôn em, ôm em, nói “thích” em, những điều anh đã phải kìm nén suốt bao lâu dưới bản mặt của vị “phụ thân” lạnh lùng.em tưởng như ngu ngơ lại vô cùng tinh tế, chẳng mất nhiều thời gian đã lập tức nhận ra anh, cũng hiểu giữa 2 người tồn tại thứ tình cảm gì.…
Hắn phiền não:“Ta yêu thượng một người, nhưng là không biết nên như thế nào đối nàng nói.”Ta đề nghị:“Này đơn giản! Trực tiếp đối nàng nói ta yêu ngươi không phải được rồi?”Hắn ưu thương:“Nhưng là...... Ta lo lắng nàng sẽ không nhận chịu.”Ta an ủi:“Như thế nào hội đâu, ngài như vậy vĩ đại nam nhân, đầu bị môn giáp quá mới sẽ không nhận chịu!”Hắn gật đầu:“Tốt lắm, ta yêu ngươi!”Ta:“...... Ách, của ta đầu vừa vặn bị môn giáp quá......”Hắn:“......”Di động tiếng chuông vang lên......Ta:“Uy, ai a?”Hắn:“Hạ Diệp, chúng ta kết hôn đi.”Ta:“Uy uy, mời nói nói?”[ quyết đoán làm bộ nghe không thấy ]Hắn:“Là ta.”Ta:“Uy? Nói chuyện nha, như thế nào không nói lời nào?”Hắn:“Như thế nào? Ngươi nghe không thấy sao?”Ta:“Đúng vậy! Ta cái gì đều nghe không thấy.”Hắn:“...... Hạ Diệp, nhĩ hảo thật sự.”Ta:“......= =”…
Em thụ tên là Giang Tiểu Kiện , nhưng bị gọi là Giang Tiểu Tiện , thế là em chết đứt cái tên này luôn . Em yêu 1 thằng tên Thôi Băng , năm thứ 4 đại học vì theo nó mà bị nhà trường đuổi học ba mẹ từ mặt . Nên suốt bao năm em này chỉ có thể ăn của nó uống của nó . Không bằng cấp nghề nghiệp gì cả.Sau đó tên tra công này đi lại với anh Đỗ Vi , sút em , em tức quá quyết chết trước mặt đôi ...cẩu nam nam để cho họ hối hận cả đời. Em lao đầu vào xe anh tìm chết =) nhưng bất thành.Tỉnh dậy thì mất sạch trí nhớ , cảm thấy hoảng sợ vì mình k nhà k cửa k nghề k nghiệp. Em đi làm rửa xe thì bị bọn bạn của tên tra công bắt gặp, kéo em tới sinh nhật của anh Vi ( Như thế nào thì thỉnh đọc ) .Sau đó em bị đuổi khỏi quán rửa xe, đi dán di động, cứu được 1 đứa trẻ bị bắt cóc, cháu của bạn Triển Lăng Vân bạn kiêm quản gia của anh Đỗ Vi , bạn này mang em tới khách sạn của bạn làm việcSự việc cứ như thế dần bắt đầu.Em dần dần quen thuộc , thích anh . Hay tới nhà anh chơi , ăn uống chơi game thực vật đại chiến cương thi aka Plants vs ... Đọc tới thế cũng chỉ tóm tới thế. Truyện này có vẻ được nhaThôi Băng tra công quả thực ti bỉ không chịu nổi . Nó dám bán đứng em cho tên Chu Huân để đổi lấy 1 phần đầu tư ... Đây cũng là lý do tên này chạy tới quấn lấy anh Vi...* đập bàn * ghét quá. Tên này và tên Chu Huân đều đang chém ngàn lần…
Nàng không nhớ rõ mình là ai, chỉ biết là nàng tỉnh lại thấy người đầu tiên là hắn, nhưng là nàng biết hắn thực chán ghét nàng, bởi vì hắn trong mắt chán ghét như vậy rõ ràng, cho nên hắn ngoan ngoãn trốn tránh hắn, cho dù cùng tồn tại một cái dưới mái hiên, cũng tận lượng không cho hắn xem thấy mình.Một hồi tai nạn xe cộ, hắn nhặt về một cái tiểu bạch thỏ, hắn ghét nhất bị kẻ yếu, đối với tiểu bạch thỏ giống nhau nàng đương nhiên đồng dạng chán ghét, nhưng là sự tình tựa hồ có chút bất ngờ, này chỉ tiểu bạch thỏ lại có thể. . . Giống như. . . Không sợ hắn?Phấn khích đoạn ngắn nhất:"Dạ, cái kia tỷ tỷ không có ngươi bộ dạng đẹp!""Tiểu ngoan. . ." Thâm thúy u lam con ngươi bất đắc dĩ nhìn thấy trong lòng bé, lại cường điệu, "Không thể dùng đẹp để hình dung nam nhân!""Vì cái gì?" Hắn rõ ràng cũng rất đẹp a!"Bởi vì ta không thích!""Nha. . . Ta đây sau khi không nói. . ."Những người khác sớm đã hoàn toàn cứng ngắc, giống như bị định dạng hoàn chỉnh thông thường, thật sự là không thể tưởng tượng nổi! Lão Đại ghét nhất bị người ta nói hắn bộ dạng đẹp, nữ nhân này lại nói! Đây không phải điểm tựa, điểm tựa phải . . Nàng cư nhiên còn còn sống! Hơn nữa lão Đại còn đối với nàng ôn nhu như vậy, lão Đại khi nào thì hội học thuật ôn nhu? Bọn hắn như thế nào không biết?…
Trên giang hồ có rất nhiều loại nhân.Đại hiệp, nữ hiệp, thiếu hiệp;Đại ma đầu, nữ ma đầu, tiểu ma đầu;Minh chủ, các chủ, cung chủ...Thật đáng tiếc là, này đó danh hiệu cùng Triệu Phù Dao một chút quan hệ đều không có.Nàng là trong truyền thuyết trên giang hồ nhất nhất nhất... Tầng thấp nhất tiểu nhân vậtTục xưng: vô danh lâu la giápCàng bi thôi là, nàng vẫn là cái chuyên môn đào hầm mai người chết , mỗi ngày mang theo đem tiểu xẻng, u hắc!Tục ngữ nói, đường đêm đi nhiều cuối cùng đã gặp quỷ, đào hầm nhiều lắm bị người oán.Có một ngày, hố bên trong mỗ cụ phong độ (? ) thi thể bỗng nhiên mở to mắt đối nàng nói: nữ hiệp, có ăn sao?Từ nay về sau, trên giường nằm cái nam nhân cái gì, nàng không bao giờ nữa kinh ngạc !"Phong độ" xác chết vùng dậy thiếu hiệp VS giang hồ tiểu hoa dại yêu nữ dưỡng thành sử ~Mượt mà đêm xuất phẩm, hố phẩm có cam đoan ~ hôm nay ngày hoàng đạo, nghi tốc tốc nhảy hố, đến thôi ~…
Bởi vì tui quá chấp niệm couple Khương Tử Nha - Mã Chiêu Đệ nên đã viết ra một cái kết cho họ..."chàng nói xem, có phải thiếp không xuất hiện nữa chàng sẽ ở bên Vân Tiêu rồi không?""Ừmmmm... có thể lắm""Ha ha, hay cho chàng Khương Tử Nha, chàng cuối cùng đã thừa nhận""nhưng mà bây giờ ta chỉ có một nương tử là nàng thôi, không phải sao?""hứ, chàng muốn bên cạnh Vân Tiêu như vậy thì đi tìm cô ta đi!" Diệp Vân phồng má hờn dỗi"nương tử ngốc!" Khương Tử Nha đem Diệp Vân ôm vào lòng"ta chỉ có nàng thôi"Diệp Vân vẫn chưa buông tha cho hắn"vậy chàng nói xem người chàng yêu rốt cuộc là Diệp Vân hay là Mã Chiêu Đệ?""ta yêu nàng, mặc kệ là Diệp Vân hay Mã Chiêu Đệ ta đều yêu nàng!" Nói xong, hắn không để nàng nói thêm gì nữa trực tiếp khoá môi nàng bằng một nụ hôn…
Tác giả: Giới MạtEditor: @LimLim731 ( từ chương 200 - 500 )***Nàng là phế tài xấu nữ của gia tộc lớn về y học. Bị người đời khinh thườngHắn lại là vương gia của Thiên Ninh Quốc tôn quý nhất, vạn chúng ủng hộ, quyền khuynh thiên hạ! Ngày đại hôn, kiệu hoa đến cửa, cửa lớn Tần Vương phủ đóng chặt, ném ra một câu "Ngày mai lại đến". Nàng lẻ loi một mình, bỏ đi tự tôn từng bước một bước vào cửa lớn vương phủ......Không nghĩ tới: Phế tài xấu nữ thật là thiên tài độc y mĩ nữ!Đêm tân hôn cứu thích khách, nàng trị xong thương lại cam đoan: "Đại ca, ngươi chạy nhanh đi thôi, ta sẽ không tố giác ngươi."Ai ngờ thích khách lại nói: "Đêm động phòng hoa chúc, ngươi muốn bổn vương đi nơi nào?***Đôi lời của editor:Vì truyện này mình edit từ bản cover nên chỉ đảm bảo đúng 70-80% thôi nhé các bạn.Một số chỗ không được mượt cho lắm. Nên các bạn thông cảm nhé. Ngôn từ hạn chế.Thanks all members.…