[ All BamBam - GOT7 ] Bạn Tình Hạng S .
Phiền đừng mang tâm huyết của mình đi . Cecil .…
Phiền đừng mang tâm huyết của mình đi . Cecil .…
Ở một nơi ánh đèn sân khấu không rọi tới.Câu chuyện về những chiếc bùng binh.Since 10092019;…
Tác giả: @九尾贝贝Dịch: QT + baiduBiên tập: LNDThể loại: Hiện thực vănNhân vật chính: Hoàng Mân Huyền x Bùi Trân Ánh ( Hwang Minhyun x Bae Jinyoung )LƯU Ý: - Nội dung chỉ đảm bảo đúng 70-80% so với bản gốc. - Bản dịch ĐÃ NHẬN được SỰ ĐỒNG Ý của tác giả, yêu cầu KHÔNG mang ra ngoài dưới mọi hình thức.…
Mối quan hệ không nên tồn tại nhưng mang đến sự giải thoát…
| "Trà sữa phải có trân châu Thanh xuân đừng có sống lâu một mình!"…
~Đơn giản chỉ là xả ảnh~…
cre:秋咪雾肆Bae JinYoung, là em quyến rũ trước =)))))))))…
ê ăn gian nha…
Những mẩu chuyện nhỏ…
Hạnh phúc nhỏ nhoi của một du học sinh vào dịp đầu năm chính là gặp những người yêu thương.…
Em đã chạy theo Inseong như cái cách mà anh chạy theo em...Tại sao trên đời này có tồn tại một người yêu thương em đến như vậy?... Nhân vật "em" trong truyện cứ ngbĩ là ai mà bạn thích.…
Xin em hãy che giấu hình bóng xinh đẹp và lời thì thầm ngọt ngàoVì em chỉ được tỏa sáng với riêng mình tôi21.08.2020…
đã hơn 1 năm trôi qua…
sẽ ra sao nếu một công ty có hai boss và hai phe quyền lực khác nhau?maniac + guerrilla = mani'rrilla__________vui lòng không chuyển ver khi không có sự đồng ý của mìnhwarning: lowercase, để chế độ cuộn trang để có góc đọc thẩm mỹ hơn. môi trường và ngôn ngữ không lành mạnh, cân nhắc trước khi đọc.…
pháo hoa, rượu vang, chúc mừng…
"Bánh mặn mà có vị ngọt?""Như chúng ta vậy dù mặn nhưng có chút vị ngọt của tình yêu"…
"Người ta thường bảo chúng ta phải vượt qua khó khăn của cuộc sống, những gian nan, đau khổ mà nó mang lại mới có thể thành công và hạnh phúc sẽ mỉm cười với chúng ta. Nhưng họ có khi nào thắc mắc rằng phải trải qua bao nhiêu, bao lâu thì hạnh phúc sẽ đến. Hay chúng chỉ đến một lần rồi sau đó bắt mình phải trả phí bằng hàng ngàn thử thách cực nhọc để có thể mua được một chút hạnh phúc nhỏ nhoi. Hay thứ hạnh phúc ấy thực chất chỉ là bàn đạp cho bước đi đưa chúng ta xuống vực thẳm mà hầu hết chẳng ai nhận ra. Chắc hẳn là họ chưa bao giờ...Đó cũng là câu hỏi chả có được câu trả lời suốt những năm tháng cuộc đời tớ. Mong cậu có thể giải đáp. Cảm ơn vì đã đến bên tớ và xin lỗi vì...chẳng vì gì cả"Bức thư nhòe đi bởi nước mắt và máu, chỉ kịp để lại đoạn nhỏ nhưng nhiêu đó cũng đủ rồi. Đớn lắm!…
một chút ngọt ngào về hwangbae…