Xuyên việt ma hoàng võ tôn ch 27-42
…
•thương anh như thể thương thân•Tình mình nhạt...…
lười tóm tắt lắm…
Ai không thích có thể click backThể loại: ABO. Idol ôn nhu công × mỏng manh nhu nhược thụBắt đầu:15.5.2021Hoàn:...Đây là fanfic Diệp Tư. Tất cả chỉ là truyện, không phải thực tế. Đừng war ở đây‼️Vui lòng không reup, chuyển ver, trích lời,... Dù truyện có không hay thì cũng là đứa con tinh thần của tôi, xin tôn trọng…
The story is only yuminChuyển ver chưa có sự cho phép:)Thể loại: ngôn tình, ngược, đoản văn, SEEm mệt rồi cứ chạy đuổi theo anh khi mà anh không hề yêu em. Em trả anh về với tự do, còn em về với cô đơn và trống trải. Anh và em, đều là những người xa lạ giữa hàng vạn con người khác nhau trên hành tinh này. Có thể gặp nhau, quen biết rồi yêu đương như thế có lẽ là đã quá đủ.Em chẳng còn đủ sức để cố nắm giữ một bàn tay mà bản thân em biết rằng có lẽ cả đời cũng chẳng thể nắm được. Em sẽ ngừng yêu, ngừng nhớ, ngừng thương anh.Em khóc nhiêu đó đủ rồi, đủ nước mắt để nhận ra rằng: anh và em, sinh ra mãi mãi không dành cho nhau. Em mệt rồi, thật sự rất mệt rồi, ngay cả thở thôi cũng thấy mệt. Em buông tay rồi đó, anh đi đi!…
》Vì yêu nên Kang Taehyun mới làm lố thế đấy. 《original story: https://archiveofourown.org/works/23610445/chapters/56659321#workskinauthor: Podopeng…
* Author : Yun Hyun* Pairings : EXO & TFBOYS & BTS* Rating : MA ( kinh dị, có bạo lực, có H \(≧∇≦)/ ) * Warning : Fic là đam ( BoyxBoy ), bạn nào hông thích thể loại này thì hãy CLICK BACK nhé (T_T) * Summary : Học viện Kyung Hee là học viện dành cho vampire và duras. Tại nơi này họ sẽ gặp nhau, trở thành bạn của nhau, thích nhau, yêu nhau, trãi qua bao thử thách, bao cuộc tranh cải, bao tổn thương, họ cuối cùng cũng đến được với nhau. Những tưởng như vậy đã là một kết thúc đẹp nhưng đây là cuộc sống, là hiện thực chứ không phải là một giấc mộng mà ta muốn vẽ sao thì vẽ. Một khi bánh xe định mệnh đã quay thì chẳng có bất kì ai có thể bắt nó dừng lại, tất cả mọi thứ sẽ bị xáo trộn, trắng đen, thực ảo, thiện ác phải tự ta dùng chính cặp mắt của ta phân biệt lấy. Ai yêu ta, ai ghét ta, ta phải tự cảm nhận được. Nếu không liền bị OUT khỏi cuộc chơi. Liệu có thể cùng nhau vượt qua ? Hay chỉ còn lại một bóng người mờ mờ ảo ảo xuất hiện trong tâm trí mỗi khi nhớ lại chuyện xưa ?…
Dô đi rồi biết :3…