Nhạt nhẽo~Mong mọi người bỏ chút thời gian ra đọc truyện của em.Vì là kịch bản em nghĩ ra nên còn nhiều thiếu sót,có thể không hay ,hay không vừa ý của mọi người. Mong mọi người đọc nó để giải trí:~Mọi người nếu muốn tham gia vào team viết truyện của em thì add face em nhé~Mọi người vào nhiều nhiều vào vì em muốn tham khảo ý kiến của mọi người ạ~Mọi người gọi em là Chee nhá~…
FANDOM: TOMORROW X TOGETHERCOUPLE: Soobin x Yeonjun (Soojun / Yeonbin)Lấy cảm hứng từ bài hát: "A Glimpse of us" - JojiLần đầu tiên chúng ta gặp nhau là vào một ngày mưa rả rích. Dưới tán ô nghiêng ngả của cửa hàng tiện lợi, cuộc trò chuyện chóng vánh đã diễn ra. Chỉ một mình anh để lại thông tin liên lạc cho cậu.-------"Em đã quên được Yumin chưa?" - Đây có lẽ là câu hỏi mà Yeonjun luôn ấp ủ trong lòng từ những lần gặp nhau sau đó khi nhìn ngắm nụ cười của Soobin. -------Bức thư mà anh viết cho cậu đã được trao vào một ngày trọng đại, một ngày mà anh chắc chắn nó sẽ phải diễn ra. Hôm đó trời cũng mưa, nhưng mưa trong ánh nắng tuyệt đẹp. Anh đã tiếc nuối nhiều thứ, nhưng đã quá trễ để cứu vãn. Rốt cuộc, thứ còn lại là gì?Là ngày mưa đầu tiên, kỉ niệm, và ngày mưa cuối cùng.…
Jay thiếu từ nhỏ đến lớn chưa biết thiếu thốn là gì , vì vậy hắn chỉ biết ngửa mặt lên trời mà hưởng thụ . Với sự hậu thuẫn từ gia đình từ trước hắn như hổ mọc thêm cánh không sợ trời không sợ đất nắm giữ trong tay bao nhiêu chuyện phi pháp và cầm đầu biết bao nhiêu băng đảng khét tiếng .Mùi khói thuốc nồng nặc đầy phòng , trên bàn là những lý rượu vang đỏ đang được nhâm nhi . Hắn rít nhẹ một hơi để những làn khói trắng như có như không pha loãng vào bầu không khí căng thẳng ."- Cô cũng gan đó cô tưởng cắt đi mái tóc dài tôi hằng đêm nhớ đến đó là tôi không nhận ra cô sao ." Jay ngữa cổ ra sau cười khẩy vài tiếng . Eunjin đã ba ngày không được ăn hay uống một giọt nước nào cả cổ họng khô khốc nói không thành lời tay nắm lấy vạt quần tây của hắn mà cầu xin ."- Jay tôi...t..tôi không biết. "Đôi giày da bóng loáng đó nhẹ hất cằm em lên để nhìn rõ vào mặt hắn , đôi bàn tay vén những lọn tóc xả lòa xòa của em sang hai bên để nói rõ cho em nghe từng chữ "- Tôi không ngờ gan em to như vậy ... ĐƯỢC vậy thì đừng trách tôi không nương tay . " sau chữ " ĐƯỢC" phát ra từ miệng hắn một cách giận dữ . hắn kéo tay em đứng dậy ôm chặt vào lòng hắn . em không còn sức phản kháng cứ mặc hắn làm gì mình cũng không màng đến . Hắn bế xốc em lên không quên quay lại ra lệnh cho đám thuộc hạ ."- Cứ để cô ta cho tao ."____________________________________Thể Loại : Fanfic , H , R18 , Ngược ...Nhân Vật Chính : Jay × Eunjin (Engene)Các bạn có hóng truyện hem?…
Lương Trinh Nguyên chỉ là một diễn viên nhỏ không có tên tuổi nhiều trong làng giải trí, phải khó khăn lắm hắn mới tìm được việc làm nhưng thật không ngờ việc làm đó là diễn vở kịch gay.Mà vở kịch này là vở kịch mở đầu cho mối quan hệ nam nam được phép chuyển thể chiều trên toàn quốc. Người đóng tiểu công là ông vua kịch bản vô cùng quyến rũ - thầy Phác Tống Tinh của Học viện Điện Ảnh.Vì thế hai bạn trai thẳng tối ngày luyện hôn nhau, tối ngày diễn cảnh hôn nhau, tính ra số lần hôn nhau trong một năm nếu đổi thành trà sữa Hương Phiêu Phiêu chắc xếp được mười vòng quanh trái đất ấy chứ...Vì vở kịch gay kia, Lương Trinh Nguyên bước lên con đường làm ảnh đế, Phác Tống Tinh cũng trở thành đạo diễn quốc tế, nhưng gian tình của hai người lại như có như không...Rất lâu sau đấy:MC: Sao năm đó hai người lại yêu nhau thế?Lương Trinh Nguyên nghiêm túc trả lời: Vì tâm hồn hòa hợp, với cả...Phác Tống Tinh tao nhã cười: Vì hôn nhau xong đi ngủ.________________________________Tác giả: Hùng miêu quânNguồn: dangthien3010.wordpress.comThể loại: giới giải trí, ngọt ngào, hài, chủ thụ, muộn tao công x ôn nhu thụĐộ dài: 74 chương + 7 phiên ngoại➴ chuyển ver chưa có sự cho phép của tác giả.…
Yang Jungwon sinh ra trong 1 gia đình khá giả, cậu ấy thích đu idol cùng anh họ mình Kim Sunoo.Park Jongseong là người sinh ra từ vạch đích, từ nhỏ đã không thiếu thốn gì mọi thứ về anh phải nói là hoàn hảo ngoài cái tính hay bị delulu, anh có 1 người em trai là Park Sunghoon là anh em sinh đôi nhưng nết khác nhau đến lạ.Còn phía sau thì đọc truyện ròi bt:))…
"Này, thầy Sim ấy. Tớ thích nhất tiết của thầy, thầy đẹp trai, giảng hay, lại còn vui tính nữa.""Nhưng mà trông thầy hiền nhỉ, đúng kiểu con ngoan trò giỏi nhà người ta."Hajin cứ líu lo mãi về người thầy số 1 trong lòng học sinh. Đúng lúc này, Jungwon bước vào để bắt đầu tiết địa lí. Cậu cười cười rồi lắc đầu."Nhầm hết cả rồi."Lũ học sinh không biết thầy chúng nó có khuyên lưỡi và gã người yêu là chủ tiệm xăm đâu nhỉ?…
Tác giả: Vyvy_BTS1306Edit: HopeEdit đã có sự đồng ý của tác giả" Tại sao khi ở cùng em thì anh lại vô sỉ đến vậy. Máu lạnh thường ngày của anh đâu."" Vì khi ở cùng em... Máu đó sợ quá chạy đi đâu mất tiêu rồi...."---------------------------" Khi nào thì anh mới chịu lớn hả"" Em cứ từ từ... Cái gì cũng có cái quá trình của nó cả."link truyện gốc: https://www.wattpad.com/story/140254529-khi-t%E1%BB%95ng-t%C3%A0i-b%C3%A1-%C4%91%E1%BA%A1o-s%E1%BB%A7ng-v%E1%BB%A3…
"Sao Quốc đến tiệm hoa hoài mà chẳng mua hoa cho Tuấn thế?" "Tại Quốc không đủ tiền~" "Tiền trên tay Quốc đủ để mua tận 7 bó hoa nhà Tuấn đấy." "Tuấn xinh thế này, Tí tiền này làm sao đủ tiền mua Tuấn đây..."…
- Người ấy vì thương tôi, chờ đợi tôi cũng lâu rồi. Mà tình yêu cứ xa vời, nên anh ấy. . . thôi đợi!- Người ấy gần bên tôi, một giây thôi cũng chẳng rời. Nhưng vì lo nghĩ cuộc đời, nên mới cách. . . xa thôi!…
"thề có chúa, tôi chỉ vô tình rơi vào lưới tình của anh mà thôi!"một bạn trẻ tên jungkook đã vô tình lỡ trao trái tim mình cho một namjoon trưởng thành, chính chắn và cậu jungkook bắt đầu ngộ nhận.…
Tôi không rõ Park Jongseong muốn gì ở mình, khi ngón tay anh miết nhẹ lên môi tôi, tách hai cánh môi ra, rồi cứ thế để tôi mở hé miệng đợi chờ như vậy. Khi Pheromone dương xỉ của anh tỏa ra nồng nàn - không phải một mùi nước hoa nào trên người anh - cộng với hương thơm dịu nhẹ của những bó hoa trong cửa tiệm không chọi lại nổi mùi dương xỉ; cứ như những cú tấn công bất ngờ. Khi anh tiến lại gần tôi, ở khu vực bán hàng mà không khách hàng nào được phép bước vào, nhìn tôi với đôi mắt thăm dò - như thể chỉ cần tôi cho phép, anh sẽ lập tức tấn công ngay.Nhưng khi ấy, trong đầu tôi chỉ có duy nhất một suy nghĩ: "Chưa phải lúc".…