"thiên sứ ơi, đừng dang đôi cánh bay về phía tôi""đôi cánh ấy, em không muốn mất nó đâu""loài người, như tôi, sẽ hủy hoại những thứ xinh đẹp"▸ lấy cảm hứng từ bài 'angel pt. 1' ▸ lowercase, haobin không switch▸ angel pt. 2 is coming...…
"Trương Tinh Đặc ồn ào thật đấy, em ấy đánh thức trái tim tôi rồi. Và cũng chính em ấy đã đưa tôi vào cơn ác mộng mãi không thể thoát ra"Mình viết fic này từ tháng 8. Mình cứ suy nghĩ mãi về cái kết.…
Vương Nhất Bác mang trong mình tâm tư mãi mãi không thể nói thành lời, cậu yêu một người, một người sẽ không bao giờ chấp nhận tình yêu này của cậu, một tình yêu cũng sẽ không bao giờ được xã hội chấp nhậnVương Nhất Bác yêu một nam nhânCậu không ngại việc đối phương là nam hay nữ, cậu cũng không quan tâm nếu mọi người có chỉ trỏ cậu vì vấn đề nàyNhưng, người cậu yêu lại chính là anh trai cùng mẹ khác cha với mình - Tiêu Chiến....Note: - Fic về người thật, couple là Bác Chiến, vui lòng không đảo chính- Truyện chắc chắn là HE, cp tôi real quá làm sao biết SE được, chắc chắn 100% là HE…
Oneshot_Đam mỹCp : Bác Quân Nhất TiêuNhân vật : Vương Nhất Bác 26 tuổi (Wang YiBo) Tiêu Chiến 20 tuổi (Xiao zhan) Thể loại : ngọt sũngtruyện ko lq đến người thật…
Lần đầu mình viết đồng nhân nên nếu có thể rất mong được nghe những góp ý từ mọi người, nếu ngại có thể nhắn riêng cho mình nè ('ω`) rất hoan nghênh những người cùng OTP và mong rằng người không thích cũng đừng buông lời cay đắng quá.Nguyên tác nhân vật: Mặc Hương Đồng KhứuTác phẩm gốc: Thiên Quan Tứ Phúc / Ti Guan Ci Fu…
seok matthew tìm mãi chẳng thấy cuộn băng keo đâu. cậu mở từng cái tủ một, không có băng keo, buồn bực bắc cả ghế để dòm trên nóc tủ, vẫn không có. nhưng cậu lại tìm thấy một cuốn sổ tay quái lạ. matthew nghĩ có ai đó trong kí túc xá dùng sổ tay để ghi chép chi tiêu hay tóm tắt lại lịch trình, nhưng giây phút cậu mở quyển sổ ra, một tấm ảnh khả nghi kẹp bên trong đập ngay vào mắt cậu - zhang hao với đôi mắt nhắm nghiền và nốt ruồi lệ lấp lánh dưới ánh sáng yếu ớt của đèn ngủ, hai tay kê dưới một bên má, hiển nhiên không thể là anh tự chụp. cậu vẫn chưa thấy có gì thật sự bất thường cho đến khi những trang đầu của quyển sổ được lật ra, tất thảy như một bài thơ vừa lãng mạn vừa rùng rợn, bắt đầu bằng việc miêu tả đôi mắt của zhang hao và kết thúc bằng việc "muốn ngấu nghiến thật lâu hai cánh môi mềm của anh ấy". matthew tức tốc triệu hồi một cuộc họp gia đình - hoặc là đủ chín thành viên của zerobaseone, hoặc là không gì cả. "quyển sổ này của ai vậy ạ?"…