4.

" Ơ kia là ... Tin đúng không ? "

-----------------------------------------------------------
Câu nói của mẹ , hình ảnh , bóng dáng cùng gương mặt lạnh buốt kia lúc nãy vẫn còn nằm quay lung tung trong đầu cậu lúc này đây . Không biết lúc làm thế nào mà cậu có thể lên xe lái về nhà được . Cậu vẫn chưa tin vào mắt mình . Tin , Tin , Tin , Tin , bây giờ tâm trí cậu chỉ toàn nghĩ về hắn thôi .

Flashback

" Ôi... Kia là Tin đúng không ? "

" Cháu chào dì ạ "

" Ôi đúng là Tin rồi... Lâu lắm rồi không gặp cháu "

" A... cháu là ? "

" Cháu chào dì , cháu là Pete , cũng là bạn Can và ... Tin ạ "

Tin sau khi nghe có tiếng người phụ nữ trung niên vang lên thì quay đầu khỏi gương mặt cậu , chập tay chào kiểu thái truyền thống đã lâu anh chưa thực hiện . Pete cũng chập tay chào mẹ cậu . Cả ba cùng nhau đi vào cuộc trò chuyện . Anh hơi nở một nụ cười nhẹ , nhưng ánh mắt vẫn cứ vươn một màu buồn thấm trong ấy , cậu đứng ở đấy , cả người , thân thể đều dường như cảm nhận được .

Cậu vẫn đứng đơ ra đó , hai chân mày nheo đụng vào nhau . Bàn tay siết chặt hơn trước . Cơ thể đôi lúc lại run lên . Những lúc cậu khó xử đều như vậy cả . Chỉ là lần này , sao có cái gì đó khác khác xảy ra với cậu nữa . Ở bên trái lồng ngực , sao có cái gì nó cứ nhói lên từng nhịp ấy nhỉ ? Đây là gì ?

Mẹ cậu trò chuyện với Tin và Pete được một lúc thì quay sang , nơi cậu đang đứng chôn chân ra một khúc , hồn bay tứ phía mà kéo về .

" Can ! Con đứng đấy làm gì ? Mau lại đây .... Oái , mày làm gì để vali mẹ nằm đất thế hả thằng kia ?? "

Lửa giận mẹ cậu nổi lên . Đưa ray ra lệnh cậu bảo sang đây càng dùng lực hơn . Sau khi bị mẹ thành công kéo về thực tại , cậu cuối xuống kéo chiếc vali đáng thương lên chầm chậm đi về phía mẹ . Từ lúc đi đến chỗ bà , thì cậu chỉ toàn cấm đầu xuống đất , chân đá đá vào vali mặc kệ bà than la chửi rủa .

" Này , hôm nay ông bị gì mà hành đồ tôi như thế hả Cantaloupe.. "

" Mẹ.... Đừng "

" Không thích đấy.... Sao hả Cantaloupe "

Mẹ cậu chống nạnh , ánh mắt ý cười vươn mặt lên trêu cậu.

" Haizzz , được rồi , được rồi , con không đá nữa... Nên... Mẹ dừng đi... "

Cậu cũng không có tâm trạng đấu khẩu với mẹ . Xuống giọng , đầu vẫn cuối gầm nói nhỏ . Mẹ cũng hơi ngạc nhiên vì thái độ hôm nay của cậu . Ôi ! Tôi mới vừa vắng nhà mấy ngày thôi , con tôi đã thay đổi cái tính tình chó má hay cãi của nó rồi ? Ối giời ơi , bởi người ta mới nói , chim mẹ rời bỏ tổ , chim con mới trưởng thành được . Cantaloupe ơi , con tôi lớn rồi .

Bà bỗng dưng cảm giác nước mắt dưng trào . Đưa tay xoa xoa ngực . Vờ vờ lau nước mắt . * Đến quỳ =))) *

"......"

Không khí cả 4 bỗng chìm vào sự im lặng . Mỗi người đều chìm vào sự suy nghĩ riêng . Người khó xử , người buồn rầu cùng người xảm xúc thăng hoa .

Sau 1 ít thời gian thăng hoa đầy xúc động . Bà nở nụ cười hiền từ rồi đặt tay lên vai Can , đề nghị :

" Mấy đứa... Tối nay qua nhà ăn tối cùng cô với Can nhé ? "

Can đang tiếp tục cuối đầu sau khi nghe cậu nói của mẹ thì hét toáng lên

" DẠ ?????? MẸ NÓI CÁI GÌ THẾ ? "

Bà hết hồn nhìn sang Can . Ơ vừa nãy còn cư xử tốt lắm kia mà ? Sao giờ ?.... À mẹ hiểu , mẹ hiểu con rồi..... Thằng bé đang cảm động khi có bạn đến nhà chơi ấy mà . Cũng đúng mà , đã lâu lâu ơi là lâu rồi nó có dẫn ai tới nhà đâu . Mốc cả nhà luôn rồi . Thôi được rồi , người mẹ yêu dấu này sẽ giúp con . Hãy tin ở mẹ . Bà vẫn kiên quyết với ý nghĩ của mình sau khi nghe Can hét .

" Mẹ nói tối nay mời hai bạn về ăn tối ở nhà mình đấy con "

" MẸ , SAO THẾ ĐƯỢC "

" Uấy , sao lại không được , mẹ nấu kia mà "

" KHÔNG PHẢI.... KHÔNG ĐƯỢC "

Cậu vẫn nói với giọng cao trào . Mẹ đã hơi mất kiên nhẫn . Không thèm nói với cậu nữa , quay sang phía Tin và Pete

" Con im cho mẹ ..... Tin , Pete , tối nay qua nhà dì ăn tối nhé.... "

" MẸ .... CHẲNG CÓ DỊP GÌ , MỜI HỌ QUA LÀM GÌ ? "

" Ơ hay , không cần dịp gì cả cũng mời được kia mà , 2 đứa nhỉ ? "

" MẸ "

" Im ngay Cantaloupe "

"..... "

Cậu tức điên kéo vali bỏ ra bãi xe ngồi . Để lại 3 con người bơ vơ .

" Oái , cái thằng này , tưởng đổi tính rồi kia mà ? Làm gì vậy ? "

"...."

" A , thế nào , hai đứa qua nhà ăn tối với dì nhé ?? "

"....."

" Cháu....Cháu .... xin lỗi dì .... Thật ra ... Hôm nay chiều cháu có việc ở công ty ạ... Nên chỉ đến đón được Tin thôi... Còn buổi tối thì... Cháu xin lỗi... "

"... À.... tiếc quá.... "

Bà hơi xụi mặt xuống một ít . Nhưng tia hy vọng của bà không biết tại sao lại không nằm ở Pete nhiều. Mà dồn hết lên Tin kia .

" Thế.... Tin ... Cháu thế nào ? "

Cả Pete và bà đều hồi nộp nhìn qua Tin . Pete lo lắng lên tiếng..

" Tin... Cậu.... "

     End Flashback

" Can , một tí con ghé siêu thị XXX một chút nhé , mẹ cần mua ít đồ "

"....."

" Can , Le đâu ? Sao hôm nay con ra đón ? "

"....."

" Cái thằng này , còn dám bơ mẹ.... "

"....."

" Tin .... Nghe Pete lúc nãy nói cháu mới về nước ... Thế cháu đã đặt khách sạn chưa ? "

*Uầy , xác định lên xe rồi nhea =))*

" Chưa hả ? "

" Vậy thôi ở nhà bác một vài hôm đi , khi vào tìm được chỗ ở rồi đi "

KÉTTTT

Tiếng phanh xe thắng gấp vang lên trên con đường nào đó . Làm cả 3 người đều đồng thời bị lực ép làm đập lưng về phía sau đôi ít . Mẹ vừa nói cái gì vậy mẹ ơi ? Mẹ ơi là mẹ ? Mẹ hại  con rồi ...

Hết chap 4

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro