5
Bùi Tư Tịnh cùng Trác Dực Thần lần lượt tới nơi hẹn. Triệu Viễn Chu và Văn Tiêu đã ở đó chờ. Triệu Viễn Chu đi tới nói:
"Tiểu Trác, ta muốn tìm Ly Luân, dù sao hắn là bạn thuở nhỏ của ta, ta muốn giúp hắn một tay."
Trác Dực Thần nhìn Triệu Viễn Chu, lại nhìn Văn Tiêu. Thấy Văn Tiêu cũng ra hiệu, bèn nói:
"Ly Luân là bạn của ngươi, ngươi muốn cứu hắn cũng không có vấn đề gì. Tuy nhiên, Ly Luân đang ở trong cơ thể của Tiểu Cửu, nếu chúng ta muốn cứu Tiểu Cửu thì phải sử dụng Vân Quang Kiếm nhưng hiện tại Vân Quang Kiếm đã gãy; nếu Ly Luân rời khỏi thân thể Tiểu Cửu tương đương với đứa nhỏ phải chết, chúng ta cần nghĩ ra giải pháp."
Triệu Viễn Chu nhìn Trác Dực Thần:
"Tiểu Trác đại nhân ngày càng trở nên lợi hại, nhưng ta cũng là một đại yêu đó, chuyện này có gì khó đâu."
Y nói với Văn Tiêu:
"Hôm nay không đi tìm Ly Luân, chúng ta sẽ về Đại hoang."
"Nào qua đây. Tiểu Trác đại nhân, ngươi cùng với chúng ta. Bùi đại nhân, Anh Lỗi, mọi người ở lại đây." Nói đoạn đi đến bên cạnh Bùi Tư Tịnh. "Còn nhờ Bùi đại nhân cho mượn Sơn hải thốn cảnh."
Bùi Tư Tịnh lấy ra đưa nó cho Triệu Viễn Chu.
"Chúng ta khởi hành thôi." Trác Dực Thần nhẹ gật đầu với Bùi Tư Tịnh.
Cử động này đã bị Triệu Viễn Chu nhìn thấy.
Đại hoang.
"Triệu Viễn Chu, chúng ta đang làm gì ở đây?"
"Tất nhiên là đến tìm một thứ."
"Ngươi đang tìm gì?"
"Đến tìm--------"
Trác Dực Thần giật tóc Triệu Viễn Chu, cái tên này đang nói thì dừng.
"Cách sửa kiếm Vân Quang", Triệu Viễn Chu có chút đăm chiêu nhìn tấm bia đá phía xa, tiếp lời.
"Sửa như thế nào" ,
"Ta rót yêu lực vào tấm bia đá, sau đó dùng thần mộc cùng yêu lực để sửa kiếm" .
"Yêu lực, như vậy không phải sẽ hao tổn tu vi của ngươi sao?" Trác Dực Thần nắm chặt kiếm Vân Quang."
Sẽ không.
Ta chính là đại yêu.
Buổi tối, mọi người cơm nước xong, ngồi vây quanh trước bếp lửa. Giống như lại quay về trấn Vân Thủy.
"Nếu Bạch Cửu ở đây thì thật tốt" Anh Lỗi vừa nướng khoai lang vừa nói.
"Chúng ta nhất định có thể thành công cứu Bạch Cửu." Văn Tiêu dịu dàng nhìn Anh Lỗi, sờ sờ đầu hắn nói: "Tiểu sơn thần đừng lo lắng nha".
Triệu Viễn Chu kéo tay Văn Tiêu lại:
"Thần nữ đại nhân đừng quá lao tâm khổ tứ, dù sao cũng có Tiểu Trác đại nhân ở đây cơ mà."
"Triệu Viễn Chu, đừng trêu chọc ta, rõ ràng là tự ngươi..."
Trác Dực Thần nhìn chằm chằm Triệu Viễn Chu, vành tai nóng lên, lại không nhịn được lén nhìn Bùi Tư Tịnh.
"Xem đi". Lúc này, Triệu Viễn Chu huých nhẹ Văn Tiêu thì thầm ra hiệu.
Bùi Tư Tịnh cũng ngẩng lên bắt gặp ánh mắt của Trác Dực Thần liền nhanh chóng cúi đầu. Nhưng mặt nàng vô thức đỏ bừng.
Nhìn thấy một màn này, Văn Tiêu kín đáo đánh Triệu Viễn Châu. Ý bảo y đừng hỏi.
"Mọi người đang nói cái gì vậy? Ăn khoai lang đi, ta nướng rất ngon đấy. Đáng tiếc không có Tiểu Cửu. "Anh Lỗi lầu bầu tự nói với mình.
Lát sau, mọi người đều tự trở về phòng. Văn Tiêu vừa bước vào liền nhìn thấy Triệu Viễn Chu.
"Triệu Viễn Chu, ngươi không ngủ được, lại đến phòng ta tham quan; chẳng lẽ
mấy vị đại yêu các ngươi không ngủ sao?
Văn Tiêu lướt qua Triệu Viễn Chu, đi tới kéo chặt cửa sổ.
"Văn Tiêu tiểu thư, ta đây không phải là tới giải quyết hôn sự của cháu trai sao?"
Triệu Viễn Chu sờ sờ tay áo Văn Tiêu nói.
"Cháu trai. Là ai?"
"Tiểu Trác"
Triệu Viễn Chu, ngươi thật sự càng ngày càng hết thuốc chữa. Văn Tiêu cầm chiếc cốc lên, lấy trong tay áo ra mấy bông hoa, ngâm vào nước.
"Nếu Bùi tỷ thực sự thích Tiểu Trác, ta sẽ rất vui mừng"
Triệu Viễn Chu tùy ý đi tới đối diện uống trà.
"Ta cũng vậy, dù sao Bùi đại nhân thực sự rất mạnh mẽ."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro