Chương 2:hồi ức năm học sơ trung
Chuyện này xảy ra hồi Hinata mới học sơ trung. Hôm đó đang đi chợ giúp mẹ thì thấy một thằng khứa nào đó ngất giữa đường, với bản tính lương thiện sẵn có (thật ra là vì muốn lấy cớ cứu người để trốn việc đi chợ) thì Hinata quyết định hành hiệp trượng nghĩa lấy tiền đi chợ mua băng cá nhân với oxi già băng bó cho hắn. Sau đó không đợi Kageyama tỉnh lại Hinata đã lấy tiền thừa chạy đi chơi gắp thú hết sạch.
Mái tóc cam của cậu rất dễ nhận biết, nhưng vào năm học, Hinata buộc phải nhuộm tóc đen để đúng với quy định của trường, lên cao trung mới có thể miễn cưỡng đội tóc giả. Kageyama nhầm lẫn là chuyện có thể xảy ra.
Nhìn tình địch đang ủ rũ, Hinata sợ tới toát mồ hôi lạnh, tay áp lên nốt ruồi son trên cổ.
Đm hằng đẳng thức thằng chả không nhớ được mà sao mấy vụ nốt ruồi này lại nhớ rõ thế nhỉ.
Kageyama có vẻ cũng để ý cậu bé kia đang bồn chồn, tưởng cậu lạnh bèn lấy áo khoác ra vứt cho Hinata.
- Mặc vào.
- Dù sao cũng cám ơn mày vì đã chịu nghe anh mày nói...Trước giờ chưa có ai đủ kiên nhẫn như vậy với tao cả.
Kageyama như trút được gánh nặng, Hinata bất giác cũng thấy nhẹ lòng, vòng tay ra vỗ lưng tình địch.
- Không sao..
Xúc cảm mềm mại chỉ cách da thịt hắn một lớp áo sơ mi. Kageyama hơi rùng mình, nhiệt độ mát lạnh đột ngột truyền tới khiến lưng hắn tê dại một hồi.
Dễ chịu.
Kageyama chợt muốn nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn đó.
Có lẽ tay cậu ta chỉ bằng một nửa tay hắn, thật gầy.
Hinata không để ý tới cảm xúc phức tạp nơi đáy mắt tình địch, cậu ngoan ngoãn uống hết cốc nước cam, vừa định đứng dậy chuồn nhanh đỡ phải thanh toán Kageyama đã gọi với lại.
- Anh có thể gặp lại mày không?
Một tiếng anh này khiến lưng Hinata ướt đẫm mồ hôi lạnh, cậu hơi quay đầu, làm bộ làm tịch tỏ ra thật lạnh lùng quyến rũ trả lời.
- Có thể.
Rồi nhanh chân chuồn lẹ.
Kageyama ngồi ngẩn ngơ, cõi lòng nhộn nhạo.
Hắn còn chưa hỏi tên em ấy.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro