Chương 11
---Để lại bình luận nha mọi người! 💓 Chú ý độ tuổi 🔞🔞🔞
Thứ kia của Hoàng Tam Kim cắm sâu, chạm đáy, xô lệch hơi thở của Khâu Đỉnh Kiệt. Anh bật người lên, cổ rướn ra sau, miệng há hốc kêu thét: "A...! Cậu Ba... sâu quá... em... đau...!"
Tiếng thét vỡ ra thành tiếng nấc, toàn thân run lẩy bẩy, tay siết lên thảm, đùi co giật. Bên trong siết chặt đến nghẹt thở, nhưng chất lỏng ướt át làm cú thúc thêm trơn mượt, đầy đặn, khiến khoái cảm lạ lẫm xen lẫn đau đớn dâng lên ngay lập tức. Cậu Ba giữ nguyên một lúc, cảm nhận sự co thắt ấy, rồi bắt đầu rút ra thật chậm, chỉ để đẩy vào lại, sâu hơn, mạnh hơn, tiếng bạch vang lên từ da thịt va chạm.
Mỗi cú thúc tận cùng đều khiến mợ thét lên, giọng khàn khàn lẫn nước mắt: "Ư... a... cậu... tha em...!"
Nhưng cơ thể mợ lại phản bội, mông khẽ nhích theo nhịp, bên trong mềm ra dần, nuốt trọn từng nhịp dập, nước mới trộn lẫn với dòng cũ trào ra thêm, thấm ướt cả đùi và thảm lông. Cậu Ba cúi xuống, mồ hôi rơi lên lưng mợ, tay siết hông chặt hơn, thúc liên hồi, sâu tận đáy, khiến tiếng thét của mợ hòa lẫn với tiếng thở gấp của cậu, kéo dài sự si mê không lối thoát.
Cậu Ba siết chặt hai bên hông mợ, bàn tay to lớn bóp sâu vào lớp thịt mềm mại, để lại dấu đỏ mờ trên da trắng muốt. Hông cậu lùi về sau chậm rãi, vật thể nóng cứng rút ra gần hết chiều dài, lớp gân nổi trượt ngược qua thành trong vẫn còn co thắt, kéo theo âm thanh chụt-chụt ướt át, lẫn lộn với dòng trắng đục rịn ra từ miệng lỗ.
Bên trong mợ siết chặt theo bản năng, như muốn giữ lại, nhưng lớp cơ đã mềm mở, dính nhớp, khiến từng đường ma sát rõ ràng đến buốt óc. Khi chỉ còn đầu chóp mắc lại nơi cửa, cậu dừng một giây, ánh mắt rơi xuống dây yếm đỏ vẫn lủng lẳng trên lưng mợ, sợi dây mỏng manh, đỏ rực, lắc lẻo theo từng nhịp run của cơ thể mợ, quấn quanh cái hông vừa săn chắc lại thon gọn khó hiểu.
Cảnh ấy làm cậu đỏ mắt, dục hỏa bùng lên dữ dội. Không còn dịu dàng, cậu Ba đẩy hông mạnh một cú, vật thể cắm thẳng vào khe hở dạ con, sâu hoắm, như muốn giã nát phần mềm mại bên trong. Tiếng bạch vang lên giòn giã từ da thịt va chạm, kèm theo dòng chất lỏng phun ra quanh thân cậu, thấm ướt đùi trong của mợ.
Mỗi cú thúc đều khiến mợ bật thét lớn, cổ rướn hẳn ra sau, miệng há hốc: "A...! Cậu Ba... đau... em... em chết mất...!"
Toàn thân mợ run bần bật, lưng cong thành cung sâu hơn, tay cạo loạn lên thảm, nước mắt trào ra theo tiếng nấc nghẹn. Bên trong siết chặt đến nghẹt thở, lớp cơ thịt bị ép căng hết cỡ, đau như bị xé, nhưng khoái cảm lạ lẫm xen lẫn, lan từ bụng dưới lên xương sống.
Sau đó cậu Ba lại tiếp tục lùi ra nhanh hơn, rút vật thể gần hết, để khe nhỏ co giật trống rỗng một giây, rồi dồn ép mạnh hơn, thúc vào tận cùng lần nữa. Mỗi cú đẩy như búa tạ, nặng nề, dứt khoát, như muốn nghiền vỡ hết thảy bên trong mợ.
Tiếng chụt – bạch – bạch vang liên hồi, da thịt mông mợ run rẩy dưới lực va, ửng đỏ dần. Dây yếm đỏ lắc lẻo dữ dội hơn, quất nhẹ lên lưng mợ theo nhịp dập, rồi rơi xuống hông, cọ sát vào da mợ, hình ảnh như mỹ vị nhân gian đó càng kích thích cậu đỏ mắt, dục vọng cuồng loạn. Cậu Ba rên khàn trong cổ họng, tay siết hông mợ chặt đến mức da thịt lõm sâu, kéo mông cao hơn, ép lưng mợ cong hết cỡ, để mỗi cú thúc đều đâm thẳng vào điểm sâu nhất.
"Ư... cậu... tha... em...!" Khâu Đỉnh Kiệt thét lên từng đợt, giọng vỡ òa thành tiếng khóc, mồ hôi túa ra như mưa, thấm ướt thảm lông. Mỗi lần cậu rút ra, bên trong mợ co rút dữ dội, hút lấy như không muốn buông, nhưng khi đẩy vào, vật thể dày lớn giã mạnh, xô lệch hơi thở, khiến mợ giật bắn người, đùi co giật không kiểm soát. Cậu Ba làm thô bạo hơn, không còn kìm nén, hông dập như máy cày, nhanh hơn, mạnh hơn, mỗi nhịp một cú giã sâu, tiếng da thịt vang bạch bạch ướt át, chất lỏng trào ra theo từng đường gân nổi, bắn xuống đệm và đùi cậu.
Ánh mắt cậu tối sầm, rơi xuống dây yếm đỏ đang lắc lẻo trên hông mợ, sợi dây mỏng manh ấy như lửa đỏ thiêu đốt lý trí cậu. Cậu đưa tay túm lấy dây yếm, siết chặt như dây cương, kéo hông mợ về sau để phối hợp với từng cú dập của mình. Mỗi lần kéo, mông mợ va mạnh hơn vào bụng cậu, thứ kia đâm sâu hơn, giã nát lớp cơ mềm, khiến Khâu Đỉnh Kiệt khóc nức nở: "Cậu Ba... em... chịu không nổi... bên trong... em... nát hết rồi...!"
Nhưng cơ thể mợ lại phản bội, bên trong mềm ra dần, nuốt trọn từng nhịp thô bạo, khoái cảm dâng trào như sóng, chồng lên đau đớn, khiến phía trước mợ căng cứng, rỉ ra giọt trong suốt.
Cậu Ba nghiến răng, mồ hôi rơi xuống lưng mợ, tay vẫn siết dây yếm đỏ kéo mạnh hơn, làm thô bạo hơn, hông dập không ngừng, như muốn giã nát hết thảy, lấp đầy mợ bằng dục vọng cuồng dã. Tiếng thét của mợ hòa lẫn tiếng thở gấp của cậu, kéo dài trong khoang xe ngựa chật hẹp với ánh sáng mờ ảo.
Cậu Ba cứ thế siết chặt dây yếm đỏ trong tay, sợi dây mỏng manh giờ như dây cương sắt, kéo mạnh về sau mỗi lần hông cậu dập vào. Mông mợ va chạm dữ dội vào bụng dưới cậu, tiếng bạch bạch vang giòn giã, ướt át, hòa lẫn với dòng chất lỏng trắng đục trào ra theo từng đường gân nổi trên vật thể nóng cứng. Mỗi cú kéo siết, lưng mợ cong thêm một nấc, đầu rướn hẳn lên, miệng há hốc thét lớn: "A... cậu Ba... em... em... sướng lắm...!"
Giọng mợ vỡ òa thành tiếng khóc nức nở, nước mắt giàn giụa lăn dài trên má, mồ hôi túa ra như mưa.
Tiếng bạch vang giòn giã từ mông mợ va chạm dữ dội vào bụng cậu, kèm chụt ướt át từ chất lỏng phun ra tung tóe thấm ướt đùi trong cả hai. Mợ càng nói sướng thì cậu Ba càng thúc thật mạnh bạo hông lùi ra nhanh rút gần hết chiều dài, lớp gân nổi trượt ngược qua thành trong co quắp kéo theo dòng nước trong suốt phun mạnh thành tia ấm nóng bắn lên bụng cậu, rồi thúc vào tận đáy một cú nặng nề uy lực như búa tạ, chạm đáy như ép mở khoảng hẹp sâu nhất.
Mỗi lần cắm vào đều sâu hoắm ép mở, nhờ tư thế mông nhấc cao, thứ kia cắm thẳng, ma sát từng đường gân nổi qua nếp gấp ướt nhớp đến buốt óc, tiếng bạch bạch vang dồn dập liên hồi, dây yếm đỏ lắc lẻo leng keng quất nhẹ lên da thịt theo nhịp va chạm dữ dội, thấm ướt dần bởi mồ hôi và chất lỏng bắn tung.
Khâu Đỉnh Kiệt bật khóc lớn ngay lập tức, lưng cong thành cung sâu hơn, đầu rướn ra sau miệng há hốc nấc nghẹn: "A...! Cậu Ba... Em không... muốn nữa đâu...!"
Nước mắt mợ trào ra giàn giụa lăn dài hai bên má úp vào gối, tay đấm loạn lên thảm cào xước da thịt, đùi co giật run rẩy tách rộng hơn bản năng, mông tự động đẩy ngược va mạnh vào bụng cậu mỗi lần đâm chọc. Phía trước mợ căng cứng giật giật rỉ giọt trong suốt nhỏ xuống thảm như sắp phun trào.
Nhưng ngay sau đó cậu Ba trượt tay xuống siết chặt gốc vật nhỏ ấn sâu chóp kìm hết co rút, ép khoái cảm dồn ngược vào cái lỗ đang bị thúc thô bạo. Phía sau phun nước liên tục thành tia ướt át chụt chụt, bắn lên đùi cậu và dây yếm đỏ lắc lẻo mắc kẹt giữa khe mông. Mợ khóc lóc van xin thảm thiết giữa tiếng nức nở khản đặc: "Cậu... mạnh quá... em chịu không nổi..."
"Cậu... tha em...!"
Mợ cảm thấy hoảng loạn tột độ, tim đập điên cuồng như muốn vỡ lồng ngực, sợ hãi dâng trào nhấn chìm lý trí, sợ tư thế này khiến cậu vào sâu hơn bao giờ hết. Sự rung động xô lệch khiến bên trong như bị đục thủng, vừa đau buốt vừa ngọt ngào lan từ bụng dưới lên xương sống đến tê dại, lại phê pha đến mức đầu óc quay cuồng trắng xóa. Mợ càng xấu hổ tràn ngập khi mông nhấc cao phơi bày hoàn toàn, dây yếm đỏ lắc lẻo quất nhẹ như lời nhắc nhở đầy hoang dã và trần trụi.
Mợ tự hỏi sao cậu càng lúc càng mạnh bạo như thú hoang mất kiểm soát, dục vọng vô tận không điểm dừng. Khoái cảm chồng chất từ bị kìm phía trước xong ép dồn vào phía sau. Lỗ nhỏ bị giã điên cuồng khiến mợ vừa van xin, khóc nức lên, lại vừa thèm khát từ sâu thẳm khiến cho nước mắt nóng hổi lăn dài như cầu cứu vô vọng.
Sự xấu hổ đầy mê lịm khi hông mợ tự động đẩy ngược đón lấy, vừa sợ vừa sướng ngất ngây đến mức lý trí vỡ vụn, chỉ còn bản năng co giật hút chặt cậu trong cơn hoảng loạn, vừa phê pha vừa cuồng dã.
Còn cậu Ba cũng như đánh mất mọi suy nghĩ. Dục hỏa thiêu đốt lý trí như lửa địa ngục, chiếm hữu mãnh liệt dâng trào khi nhìn mợ cong lưng dưới thân mình. Nhìn cái mông tròn đầy đặn bị va chạm vang lên tiếng bạch bạch rõ ràng, dây yếm đỏ lắc lẻo quất nhẹ lên da mình như roi lửa, kích thích đến cuồng loạn. Làm cho lồng ngực cậu đập thình thịch, đầy hứng thú và thương xót xen lẫn.
Thương mợ khóc đến khản giọng, sự yếu ớt đó khiến ngực cậu nhói lên cơn áy náy, tự trách sao mình mạnh bạo thế này, nhưng càng nghe tiếng nức nở càng dâng lên hứng thú hơn, cảm giác như đang chinh phục báu vật thanh thuần trắng muốt bằng sức mạnh thô bạo ấy. Càng tự hào, càng cao ngạo khi bên trong mợ siết chặt hút lấy từng đường gân nổi lên đến nghẹt thở.
Ngọt ngào lan từ gốc lên não đến tê dại, làm cậu càng muốn dồn ép mạnh bạo hơn để kéo dài cơn chiếm hữu, vừa thương yêu vừa muốn giã nát để khắc dấu mình mãi mãi lên thân thể mợ.
Cậu cứ thế giã liên hồi không ngừng, hông dập đầy uy lực như máy cày. Mỗi một cú đều chạm tận đáy khiến cho xe ngựa rung lớn hơn, tay siết phía trước chặt hơn ép khoái cảm dồn hết vào lỗ phía sau. Tay kia thì túm dây yếm đỏ kéo như cương ngựa phối hợp nhịp thúc đẩy, tiếng bạch-chụt vang không ngớt, chất lỏng trào ra càng chứng tỏ mợ thích đến như thế nào, như muốn kéo dài cơn dồn ép thô bạo này, khiến mợ khóc đến ngất, van xin không dứt.
"Cậu ơi... Em......sướng... không chịu nổi!"
"Tha em.... ưm.... ư..... em sướng quá! Ư.... ức!"
Cậu không mảy may giảm lực, trái lại, sự van xin như cầu cậu đến làm khiến cậu càng thô bạo hơn bao giờ hết.
Hông cậu lùi ra nhanh như chớp, thứ kia rút ra hết để khe nhỏ co giật trong sự trống rỗng, lớp cơ thịt hé mở run rẩy, rỉ ra dòng trắng đục lẫn chất lỏng ướt nhớp của chính mợ. Rồi cậu dồn ép mạnh bạo, thúc vào tận cùng một cú nặng nề, như búa tạ đập vỡ đá, vật thể dày lớn cắm sâu, xô lệch thành trong mềm mại đến mức đau buốt lan lên xương sống.
"A!!!! Cậu Ba.......! Ư.... ưmmm! Em sướng quá.... cậu dừng chút! Em không chịu.... nổi! H-hức.... ư!"
Bên trong mợ siết chặt đến nghẹt thở, lớp cơ bị ép căng hết cỡ, co rút dữ dội quanh từng đường gân nổi lên như muốn nghiền vỡ kẻ xâm nhập, nhưng chỉ khiến cậu thấy phê hơn. Cậu phát ra tiếng rên khàn trong cổ họng rồi dùng như hết sức lực.
Tiếng da thịt va chạm dồn dập hơn, bạch – chụt – bạch vang liên hồi, chất lỏng bắn tung tóe xuống đùi cậu và thảm, ấm nóng và dính nhớp. Cậu Ba túm dây yếm kéo mạnh hơn, ép hông mợ về sau để phối hợp, khiến mỗi cú dập đều đâm thẳng vào điểm sâu nhất, giã nát lớp thịt mềm, xé toạc mọi khoảng hẹp còn sót lại. Khâu Đỉnh Kiệt run bần bật toàn thân, đùi co giật không kiểm soát, tay đấm loạn lên nệm, móng tay cào xước ga giường: "Cậu... tha em... cậu làm... em chết mất... ư... a...!"
Mỗi tiếng thét của mợ bị cắt đứt bởi cú thúc mới, mạnh hơn, thô bạo hơn, hông cậu dập như máy cày không ngừng, nhanh đến mức tiếng bạch bạch hòa thành một chuỗi liên miên, khiến xe ngựa rung thật mạnh dưới lực ép.
Rồi cậu đưa tay kia bóp mạnh một bên mông mợ, siết sâu vào lớp thịt tròn đầy săn chắc, để lại dấu tay đỏ rực, rồi tách rộng hai bên mông để nhìn rõ hơn cảnh vật thể ra vào. Đầu chóp bóng nhẫy trượt ra, kéo theo lớp da mỏng co quắp, rồi thúc vào sâu hoắm, nuốt trọn chiều dài trong khe nhỏ hồng hào giờ đã ửng đỏ, dính đầy chất lỏng. Mỗi cú giã tận cùng khiến bụng dưới mợ quặn lên, khoái cảm và đau đớn chồng lên như sóng dữ, phía trước mợ căng cứng đến cực hạn, rỉ ra dòng trong suốt nhỏ giọt xuống đệm.
Cậu Ba nghiến răng, mồ hôi rơi lộp độp xuống lưng mợ, tay siết dây yếm kéo mạnh hơn nữa, ép mợ cong lưng hết cỡ, mông nhấc cao đến mức đùi run lập cập. Hông cậu dồn ép thô bạo, thúc vào từng cú nặng như đóng cọc, chọc nát bên trong đến mức mợ khóc lớn, giọng khàn đặc: "Cậu Ba... em... sướng... chịu không nổi... Ư... Ức......cậu... em... xin cậu...!"
Nhưng xin tha kiểu vậy làm sao cậu buông tha được? Xin tha mà nói sướng khác nào muốn tiếp tục. Thế là cậu danh chính ngôn thuận làm mạnh hơn, nhanh hơn, vật thể nóng bỏng ma sát điên cuồng qua thành trong, chạm đúng điểm nhạy cảm khiến mợ giật bắn người, co rút toàn thân, nước mắt và mồ hôi hòa lẫn, cơ thịt siết chặt hút lấy cậu như muốn nuốt trọn.
Trong cơn dồn ép đầy hoang dã, cậu Ba cúi xuống sát lưng mợ, hơi thở nóng phả vào gáy: "Mợ cắn chặt tôi... Muốn tôi giã nát mợ... Phải không?"
"Mợ đã muốn thì tôi không tha đâu... Cho đến khi mợ sinh cho tôi..." Giọng cậu khàn khàn, đầy chiếm hữu, tay kéo dây yếm siết mạnh một cú cuối, hông dập sâu tận đáy, giã nát hết thảy, khiến tiếng thét của mợ vỡ òa thành cao trào, bên trong co giật dữ dội, hút chặt lấy cậu, phía sau co bóp như muốn đến cực hạn.
Mà cậu Ba nào cho mợ không gian hít thở, cứ thế dồn ép thô bạo liên hồi, hông dập như búa tạ giã nát bên trong mợ. Mỗi cú thúc tận cùng khiến thứ nóng cứng cắm sâu vào lối vào dạ con, lớp gân nổi ma sát điên cuồng qua thành trong mềm mại, co rút dữ dội hút chặt lấy cậu, ép cậu phải dùng toàn lực để rút ra rồi giã vào lần nữa.
Khâu Đỉnh Kiệt khóc nức nở, toàn thân run bần bật dưới sức ép của kẻ thống trị, lưng cong thành cung sâu, mông va chạm dữ dội vào bụng cậu, da thịt ửng hồng in đầy dấu tay đỏ rực.
Sau một lúc làm thật mạnh, mồ hôi cậu đọng lại thành vũng trên lưng mợ, ánh mắt cậu rơi xuống sợi dây yếm đỏ vẫn lủng lẳng quấn quanh hông mợ, lắc lẻo theo từng nhịp dập, cọ sát vào da mợ như lửa thiêu. Lúc nãy thấy ngon, giờ lại thấy che mợ quá nhiều, dù chỉ là một sợ dây.
Cậu đưa tay túm chặt nút thắt phía sau, ngón tay siết lại rồi giật mạnh một cái, sợi dây đứt phựt, yếm đỏ tuột ra khỏi hông mợ.
Cậu Ba vứt phắt cái yếm sang một bên, nó rơi đánh bộp xuống thảm, không còn trở ngại. Giờ đây, tấm lưng trần của mợ phơi bày hoàn toàn trước mắt cậu không gì che lấp, mịn màng, ướt đẫm mồ hôi lấp lánh dưới ánh sáng le lói. Đường cong thon thả từ vai xuống eo, lớp da mỏng rung động theo từng cú thúc, vài giọt mồ hôi lăn dọc sống lưng, nhỏ xuống khe mông, khiến cậu khao khát đến cuồng loạn, như thú đói nhìn miếng thịt tươi.
Ánh mắt cậu tối sầm, cậu cúi xuống sát lưng trần ấy, môi há ra cắn mạnh một vệt dài từ gáy xuống giữa lưng, để lại dấu răng đỏ rực trên nền da trắng. Tay cậu bóp chặt hai bên hông mợ, siết sâu đến mức da thịt lõm trắng bệch rồi đỏ ửng, rồi cậu dồn ép mạnh hơn bao giờ hết, hông lùi ra nhanh như chớp, rút gần hết rồi kéo theo lớp thành trong co quắp run rẩy, rỉ ra dòng trắng đục lẫn chất lỏng ướt nhớp, rồi giã vào tận đáy một cú nặng nề.
"A ưm...!" Mợ kêu to, cậu càng ngày càng thô bạo khiến mợ không thể phát ra được câu nào rõ chữ.
Từng cú sâu hoắm, như muốn nghiền nát hết thảy bên trong. Tiếng bạch bạch vang to, da thịt mông mợ nảy lên dưới lực va chạm, chất lỏng bắn ra không ngừng, thấm ướt bụng cậu và đùi mợ, cảm tưởng như đã rút sạch nước trong người mợ.
Mợ rên lớn, giọng khàn đặc vỡ òa thành tiếng nấc: "Ư... a... cậu Ba... tha em... em... xin cậu...!"
Nước mắt giàn giụa lăn dài trên má, tay mợ cào loạn lên thảm, đùi co giật không kiểm soát dưới sức ép thô bạo. Mợ sợ, nhưng lại bị suy nghĩ khác lấn át lý trí. Mợ cứ tưởng cậu làm mạnh thế này sẽ đau lắm, xé toạc cơ thể đến chết, nhưng không ngờ lại sướng đến thế này, khoái cảm dâng trào như sóng dữ từ bụng dưới lan lên xương sống, tê buốt ngọt ngào, khiến đầu óc mợ mờ mịt, chỉ còn bản năng chi phố.
Bên trong mềm nhũn ôm chặt lấy cậu, co bóp dữ dội hút lấy từng đường gân nổi lên, mỗi cú giã tận cùng chạm đúng điểm sâu nhất, quét sạch mọi đau đớn bằng làn sóng sướng đến run người, khiến mợ vừa xin tha vừa thèm thêm.
Hông eo mợ như tự động bị hút theo từng cú nhấp mạnh bạo của cậu, mỗi lần cậu rút ra, hông mợ vô thức nhích về sau, khe nhỏ co siết giữ chặt đầu chóp không buông. Mỗi lần cậu giã vào, eo mợ cong lên đón lấy, mông tự động đẩy ngược va mạnh hơn vào bụng cậu, phối hợp nhịp nhàng như bị thôi miên. Tiếng da thịt va chạm dồn dập hơn, bạch – chụt – bạch vang liên hồi, nhanh đến mức hòa thành chuỗi âm thanh không ngừng, xe rung lắc dưới lực ép thô bạo.
Cậu Ba rên khàn, tay vuốt dọc tấm lưng trần ướt mồ hôi, ngón tay bấu sâu vào eo mợ, kéo sát hơn để giã mạnh hơn, sâu hơn, vật thể nóng bỏng ma sát điên cuồng qua thành trong, mở lối vào dạ con, muốn nuốt trọn mợ.
Mợ khóc nức, miệng lắp bắp rên rỉ: "Cậu... sướng... em sướng quá... tha em......"
Xong lại khóc lớn hơn khi cậu rút ra đến rìa: "Đừng.......đừng tha em... ư... a...!"
Giọng mợ lạc đi trong khoái lạc, hông eo tự động nhấp theo, nuốt trọn từng cú giã thô bạo, bên trong siết chặt hút cậu sâu hơn, phía trước căng cứng rỉ giọt trong suốt nhỏ giọt xuống thảm.
Cậu Ba bị sự van xin "đừng tha em" của mợ làm hứng đến nổi gân tay cũng nổi lên. Cậu cúi xuống liếm mồ hôi trên lưng trần mợ, tay siết eo kéo mạnh, hông dập không ngừng, mạnh bạo dồn ép đến cực hạn, khiến tiếng rên của mợ vỡ òa thành cao trào, cơ thịt co giật dữ dội, hút chặt không muốn buông cậu ra.
Cậu cứ thế dồn toàn bộ sức lực, hông lùi ra rồi lại giã vào tận cùng một cú nhồi đầy nặng nề, như muốn xé nát lối vào dạ con, ép lớp cơ thịt căng hết cỡ, xô lệch mọi khoảng hẹp sâu nhất bên trong.
Khâu Đỉnh Kiệt run rẩy toàn thân, lưng cong thành cung sâu đến mức xương sống lộ rõ, miệng há hốc khóc lớn: "Ư... a... cậu Ba... Cho em...... em...!"
Mỗi lần bị nhồi đầy liên tục như thế, bên trong mợ co giật dữ dội, lớp cơ mềm bị ép căng buốt, như lối vào dạ con bị đục thủng, đau đớn xen lẫn ngọt ngào lan tỏa từ bụng dưới lên ngực, khiến mợ muốn ra ngay lập tức, phía trước căng cứng đến cực hạn, đỉnh đầu rỉ ra dòng trong suốt dính nhớp. Nhưng cậu Ba không cho, tay phải cậu trượt nhanh xuống phía trước, nắm chặt lấy gốc vật nhỏ của mợ, siết mạnh như vòng sắt, ngón cái ấn sâu vào chóp, kìm hết mọi phản xạ co rút, ép khoái cảm dồn ngược vào bên trong: "Chưa được ra... mợ phải chịu... Xin thêm là phải chịu..."
Giọng cậu khàn khàn đầy chiếm hữu, tay siết chặt hơn, khiến mợ khóc nức nở, nước mắt giàn giụa lăn dài trên má, đùi run lập cập, nhưng cậu vẫn làm thật mạnh, hông dập liên hồi, nhồi đầy không ngừng nghỉ.
Mỗi cú giã tận cùng vang tiếng bạch to tướng, thứ kia cắm sâu, đỉnh đầu chạm đúng lối vào dạ con, ép mở, nhồi đầy đến mức không còn khe hở, lớp cơ thịt siết chặt hút lấy từng đường gân nổi, ma sát điên cuồng qua thành trong giờ đã tê rần.
Phía sau mợ phun nước liên tục, mỗi lần cậu rút ra, khe nhỏ co quắp rỉ ra dòng trong suốt ấm nóng, nhỏ từng giọt xuống thảm, mỗi lần nhồi vào, nước phun mạnh hơn, ướt át cùng với âm thanh chụt chụt vang dồn dập, thấm ướt cả bụng dưới cậu, bóng loáng dưới ánh lờ mờ.
Khâu Đỉnh Kiệt cao trào liên tục mà không cần ra từ phía trước, cơ thể run rẩy từng đợt, bên trong co giật dữ dội như sóng vỡ, khoái cảm chồng chất từ sâu bụng dưới lan ra khắp người, khiến mợ rên đến khản giọng: "A... cậu... sướng... em sướng chết... mất... ư......!"
Giọng mợ vỡ vụn, cổ họng rát bỏng, chỉ còn tiếng rên khàn đặc đứt quãng, nước mắt và mồ hôi hòa lẫn, hông eo tự động nhấp theo nhịp nhồi đầy, nuốt trọn từng cú giã thô bạo, cao trào nối tiếp cao trào không ngừng nghỉ, phía sau phun nước thành dòng, ướt nhẹp mọi thứ.
Cậu Ba thấy mợ sướng thì siết phía trước mợ chặt hơn, ép khoái cảm dồn hết vào bên trong, hông dập mạnh bạo hơn, nhồi đầy liên tục đến mức xe ngựa rung lắc như muốn ngã, tiếng bạch chụt bạch vang không ngớt, chất lỏng phun ra theo từng nhịp thúc. Mợ khóc lớn, toàn thân run rẩy dưới sức ép như mưa bão, cao trào nối tiếp nhau như sóng vỗ... kéo dài đến mức đầu óc mợ mờ mịt, chỉ còn bản năng siết chặt hút cậu sâu hơn.
Rồi đột ngột, cậu dừng lại, giữ thứ to lớn đó cắm sâu tận cùng bên trong, giữ nguyên trong cơn co giật của mợ. Hơi thở cậu dồn dập, mồ hôi túa ra, cậu rút hông chậm rãi, vật thể trượt ra với tiếng chụt dài, kéo theo dòng nước trong suốt phun mạnh từ phía sau, rỉ xuống khe mông. Không nói lời nào, cậu với tay sang góc xe ngựa, nơi mấy hộp trang sức lấp lánh dưới ánh đèn, mở tung một hộp gỗ son, lấy ra chuỗi ngọc trai dài óng ánh, từng hạt tròn mẩy, trắng sữa, nối liền bằng sợi dây mỏng manh, dài chừng hơn hai gang tay.
Cậu Ba ngồi dậy một chút, tay nâng hông mợ cao hơn, eo thon thả trắng như sứ giờ ướt đẫm mồ hôi lấp lánh ánh nước, đường cong mịn màng rung lên nhè nhẹ sau cao trào.
Cậu quấn chuỗi ngọc trai quanh eo mợ, từng hạt tròn lạnh buốt chạm vào làn da nóng rực của mợ rồi siết chặt nút thắt phía sau, để chuỗi nằm sát cái hông thon gọn của mợ, ôm lấy đường cong trắng muốt như sứ, nổi bật rực rỡ dưới ánh sáng mặt trời len qua khe khèm.
Làn da trắng tinh của mợ làm ngọc trai sáng hơn, từng hạt rung động theo nhịp thở hổn hển của mợ, cọ sát nhẹ vào eo mỗi lần mợ run rẩy, như điểm tô thêm dục vọng chiếm hữu. Cảnh ấy khiến cậu Ba thêm thèm khát, dục hỏa thiêu đốt đến cực hạn, tim đập thình thịch, tay vuốt dọc chuỗi ngọc trai, ngón cái ấn nhẹ từng hạt vào da mợ, rồi cậu nắm hông mợ, kéo mông cao hơn, vật thể nóng cứng dẫn sát cửa nhỏ vẫn đang phun nước rỉ ra.
Không chờ đợi, cậu giã mạnh vào tận cùng, cắm sâu tận cùng, đầu chóp ép mở lối vào dạ con lần nữa, nhồi đầy một cách thô bạo.
"Ư....!" Mợ thét lên một tiếng rồi im lại, cơn đau xen lẫn khoái cảm chồng lên nhau khiến mợ không thở nổi.
Tiếng bạch vang lên liên tục, chuỗi ngọc trai lắc lẻo dữ dội trên eo mợ, từng hạt va chạm leng keng cọ sát da thịt, kích thích cậu hơn, hông dập liên hồi, cứ thế nhồi đầy bên trong, tay siết phía trước kìm không cho ra, khiến mợ lại khóc nức rên khản: "Cậu... sướng... em... muốn nữa... a...!"
Phía sau phun nước mạnh hơn, cao trào gần như không dứt, chuỗi ngọc trai rung động theo từng cú giã.
Cậu Ba nhìn xuống mợ nằm sấp dưới thân mình, ánh mắt tối sầm khi rơi xuống chuỗi ngọc trai quấn quanh eo thon trắng muốt của mợ. Mợ quả thật rất hợp với ngọc trai, làn da trắng tinh như sứ, mịn màng không tì vết, thanh thuần đến mức khiến cậu muốn vấy bẩn hết thảy bằng dục vọng của mình. Từng hạt ngọc tròn mẩy lấp lánh rung động theo nhịp thở hổn hển của mợ, cọ sát nhẹ vào eo thon rung rẩy, nổi bật rực rỡ trên nền da trắng ngần ướt đẫm mồ hôi, như lời mời gọi cậu chiếm hữu nhiều hơn, sâu hơn, thô bạo hơn bao giờ hết. Tim cậu đập thình thịch, tay vuốt dọc chuỗi ngọc trai, ngón cái ấn mạnh từng hạt vào da thịt mềm mại, để lại vệt đỏ mờ, rồi siết chặt eo mợ, kéo sát hơn, như muốn hòa tan mợ vào chính mình.
Dục vọng bùng nổ, cậu không chờ đợi thêm giây nào, hông lùi ra nhanh chóng, kéo theo dòng nước trong suốt phun mạnh từ khe nhỏ lẫn lộn với chất trắng đục còn sót lại. Lớp cơ thịt co quắp run rẩy, hé mở trống rỗng một giây, rỉ ra chất lỏng ấm nóng theo từng nhịp co thắt, nhưng cậu không cho khoảng nghỉ, hông dồn ép mạnh bạo hơn, thúc vào tận cùng, cắm sâu hoắm, liên tục mở lối vào dạ con. Thiếu điều muốn nhét luôn hai cái túi treo lủng lẳng bên ngoài.
Tiếng va chạm từ mông mợ chạm dữ dội vào bụng cậu, kèm theo hàng chục tiếng chụt chụt ướt át dồn dập. Khâu Đỉnh Kiệt khóc nức nở lớn, giọng khản đặc vỡ òa thành tiếng rên run rẩy: "Ư... a... cậu Ba... Em đau...!"
Toàn thân mợ run rẩy bần bật, tay cào loạn đùi co giật không kiểm soát dưới sức ép thô bạo. Mỗi lần bị nhồi đầy liên tục như thế, bên trong mợ gần như không chịu nổi nữa, lớp cơ thịt bị ép căng buốt, như lối vào dạ con bị đục thủng hoàn toàn. Khoái cảm dâng trào từ sâu bụng dưới lan ra khắp người, khiến mợ muốn ra ngay lập tức, phía trước căng cứng đến cực hạn, đỉnh đầu rỉ ra, thèm khát tận cùng.
Mỗi lần cậu thúc vào, nước phun dữ dội hơn, ướt át chụt chụt vang lên không ngớt, Khâu Đỉnh Kiệt gần như cao trào liên tục mà không cần bắn phía trước, cơ thể rung rẩy như từng đợt sóng vỡ, bên trong co giật dữ dội hút chặt lấy cậu, khoái cảm chồng chất đến mức đầu óc mờ mịt.
Chỉ còn tiếng rên đến khản giọng, đứt quãng: "Cậu... Em sướng......! Cậu làm... em sướng.... ưm.... lắm!"
Giọng mợ lạc hẳn, cổ họng rát bỏng, nước mắt giàn giụa lăn dài trên má hòa lẫn mồ hôi, hông eo tự động nhấp theo nhịp đây mạnh mẽ, nuốt trọn từng cú nhồi đầy, cao trào, phun nước... kéo dài không dứt, phía sau chảy thành từng thành dòng liên miên, ướt nhẹp cả thảm và đùi cậu.
Nhìn mợ như vậy cậu thật khó kìm chế, cậu cúi xuống sát lưng trần mợ, môi há ra cắn mạnh vệt dài từ gáy xuống eo, để lại hàng chục dấu răng đỏ rực cạnh chuỗi ngọc trai, tay kia bóp sâu vào mông mợ tách rộng, nhìn rõ cảnh vật thể ra vào điên cuồng. Rồi giã vào để nơi kia nuốt trọn chiều dài trong khe nhỏ giờ đã sưng đỏ, ướt nhớp.
Mỗi nhịp dồn ép thô bạo khiến xe rung lắc dữ dội, tiếng da thịt va chạm hòa thành chuỗi âm thanh không ngớt, chất lỏng bắn tung tóe thấm ướt hết thảy, cậu rên khàn trong cổ họng: "Mợ... tôi muốn... chơi chết mợ...!"
Hoàng Tam Kim dồn sức nhiều hơn, thúc mạnh hơn, nhồi đầy tận cùng không cho Khâu Đỉnh Kiệt lối thoát, khiến người dưới thân khóc lớn, run rẩy, cao trào nối tiếp cao trào, phía sau gần như chỉ có thể trào nước liên tục, chuỗi ngọc trai rung động leng keng như nhạc đệm, kéo dài cơn phê đến mất lý trí.
"Cậu Ba... tha em...... em muốn ra... cho em ra... em chịu không nổi...!" Toàn thân mợ run rẩy bần bật, lưng cong thành cung sâu đến đau buốt, đùi co giật không thể kiểm soát, nước mắt lăn dài trên má hòa lẫn mồ hôi túa như mưa, hông eo tự động nhấp theo nhịp đẩy nhưng lý trí đã vỡ vụn, chỉ còn bản năng van xin được giải thoát.
Mỗi lần bị nhồi đầy sâu tận cùng, Khâu Đỉnh Kiệt cảm nhận rõ vật thể dày lớn như thanh sắt nóng bỏng đục thủng lối vào dạ con, ép mở hé khoảng hẹp xa lạ. Lớp cơ thịt bên trong căng buốt đến mức đau rát lan từ bụng dưới lên ngực, tê tê như bị điện giật liên hồi, khoái cảm chồng chất dồn ngược không lối thoát vì tay cậu siết chặt phía trước khiến đầu óc mợ mờ mịt quay cuồng, chỉ còn sóng sướng ngất ngây quét sạch mọi ý thức. Phía sau phun nước như suối vỡ, cao trào nối tiếp cao trào làm mợ run rẩy đến mức xương cốt nhũn ra, muốn ra để giải tỏa nhưng bị kìm ép càng sướng dữ dội hơn, vừa đau vừa phê đến mức mợ khóc như sắp ngất, thân thể như tan chảy trong dục vọng không lối thoát.
"Cậu... thương em.... tha em!" Mợ gần như không thể thở nổi nữa, chỉ biết van xin trong cơn sướng kéo tới dồn dập.
Cậu Ba thấy mợ rên khóc nức nở, van xin đến vậy thì thương xót dâng lên trong lồng ngực, tim cậu nhói một nhịp giữa cơn cuồng loạn. Tay cậu thả lỏng đột ngột, buông khỏi phía trước mợ, ngón tay vuốt nhẹ một cái cuối cùng trước khi để tự do.
Khâu Đỉnh Kiệt được thả tự do liền bật ra thét lớn, phía trước phun ra dòng nóng trắng đục thành tia mạnh mẽ, bắn mạnh lên thảm. Cơ thể mợ co giật dữ dội toàn thân, bên trong siết chặt hút lấy cậu như muốn nghiền vỡ, cao trào vỡ òa khiến mợ khóc ngất, mắt trắng dã, miệng há hốc không thở nổi.
Ngay khoảnh khắc bị bóp chặt ấy, cậu Ba cũng đến cực hạn, rên lên một tiếng trong cổ họng rồi giã mạnh vài cú cuối cùng. Cuối cùng cậu giữ thật sâu, vừa bắn vừa nhồi đầy, luồng nhiệt dày đặc nóng rát trào ra, dội thẳng vào lối vào dạ con, lấp đầy tận cùng, nhồi sâu qua lớp cơ đang co giật liên tục. Khoảng hẹp nóng bỏng buốt rát đến mức dạ con rung động từng hồi. Cậu vừa bắn vừa cắm sâu, đẩy luồng nhiệt sâu hơn, ép mở rộng lối vào nhiều hơn, lấp đầy đến tràn ra, chất trắng đục lẫn nước trong suốt rỉ quanh thân cậu.
"Cậu.... nóng quá!" Mợ cảm thấy bên trong như bị đánh dấu, bị khuấy đảo, lối vào chật hẹp bị ép mở đến tận cùng để đón lấy từng đợt co giật.
Cậu Ba cũng cảm nhận rõ bên trong mợ siết chặt như vòng sắt nóng bỏng, lớp cơ thịt co rút dữ dội hút lấy từng đường gân nổi trên vật thể, ép đến nghẹt thở. Đê mê đến mức mồ hôi túa ra như mưa, khoái cảm dâng trào từ gốc lan lên não. Cậu thấy phê pha cực độ khi luồng nhiệt trút ra dội vào dạ con mềm mại, nóng rát lan tỏa qua từng thớ thịt, cậu thấy như bị hút trọn không sót giọt nào, đầu óc trắng xóa. Cậu thương mợ, xen lẫn chiếm hữu, cậu như muốn vỡ ngực ra vì thấy mợ run lên dưới thân mình.
Khâu Đỉnh Kiệt bị chiếm hoàn toàn, nước mắt trào ra không ngừng, thân thể mềm nhũn run rẩy theo từng đợt sóng dư âm, tiếng nức nở nghẹn ngào vang trong cổ họng khản đặc. Thân thể trắng muốt đầy dấu vết của sự giao hoan cuồng nhiệt, khiến cậu càng thương.
Sau khi bắn xong, cậu Ba thở hơi ra, mồ hôi rơi lộp độp, chậm rãi thả hông mợ nằm sấp xuống thảm xe ngựa êm ái, cơ thể mợ đổ gục mặt úp vào thảm, lưng trần rung lên nhè nhẹ, chuỗi ngọc trai thì lắc lẻo trên eo. Cậu rút hông về sau thật chậm rãi, thứ kia nóng cứng trượt ra từng chút một, lớp gân nổi ma sát ngược qua thành trong, vừa rung vừa co giật, kéo theo tiếng phun ra lớn.
Mợ nằm đó, cả thân người vẫn còn co giật sau cao trào và phê pha, đùi run lập cập, eo cong nhẹ theo nhịp thở hổn hển dồn dập, ngực phập phồng ép sát thảm.
Và... dòng trắng đục dày đặc trào ra mạnh mẽ từ lỗ mợ, phun thành tia ấm nóng ướt át, vang lên tiếng chụt chụt, nhiều đến mức tràn đầy khe mông, chảy dọc đùi trong thành dòng, thấm ướt thảm và đùi cậu, bóng loáng dưới ánh mờ ảo kèm theo nước trong suốt lẫn lộn.
Nhìn cảnh tượng đó, cậu Ba đưa ngón tay cái to lớn chạm nhẹ vào lỗ nhỏ vẫn hé mở và co giật của mợ, kéo theo chất lỏng màu trắng đục rỉ ra thêm.
Khâu Đỉnh Kiệt bị chạm thì giật bắn người, bật ra tiếng khóc lớn ngay lập tức, giọng nghẹn ngào, nức nở, cũng có phần thảm thiết: "Cậu Ba... tha em đi... em sắp chết rồi...!
"Làm nữa... là em chết mất...!"
Toàn thân mợ run lên dữ dội, tay bấu chặt thảm, nước mắt trào ra thành dòng, cơn tủi thân cứ thế nức nở không ngừng, tiếng nấc vỡ òa xen lẫn tiếng thở hổn hển yếu ớt, xấu hổ và kiệt sức hòa lẫn. Vì thân thể mình... có lẽ không còn như trước nữa, cao trào qua đi mới thấy xấu hổ đến mức khóc lóc van xin như thế này.
Cậu Ba nhìn thấy mợ khóc như vậy thì thương lắm. Đây không giống lúc mợ khóc khi cậu làm mợ, mà là đang tủi thân, đang muốn được dỗ dành. Tim cậu nhói lên, rồi cậu cúi xuống ôm trọn thân thể đang run rẩy ấy vào lòng, môi tìm đến môi mợ hôn một trận, sâu và dài, lưỡi quấn lấy lưỡi mợ một cách mạnh mẽ nhưng đầy dịu dàng, hút lấy hơi thở còn sót lại, mặn chát từ nước mắt hòa lẫn vị ngọt trên môi sưng đỏ.
Tay cậu vuốt ve mái tóc ướt mồ hôi của mợ, ngón tay luồn qua từng sợi đen nhánh rối bù, xoa nhẹ đầu mợ, an ủi, rồi thì thầm sát môi, giọng trầm khàn đầy cưng chiều: "Tôi sẽ không làm nữa đâu... tôi thương mợ mà."
Rồi cậu hôn tiếp lên trán, lên đôi mắt ướt đẫm nước của mợ, lau nước mắt bằng môi, ôm chặt mợ vào ngực, hơi thở nóng ấm phả vào tóc mợ, vuốt ve lưng trần, vuốt ve chuỗi ngọc trai rồi cởi ra cho mợ, thì thầm lặp lại: "Thương mợ lắm...."
Cậu Ba cứ thế vuốt ve tấm thân mềm nhũn không còn chút sức nào của mợ, môi mấp máy, giọng nói nhẹ như làn gió ấm mà vẫn khiến tim mợ thắt lại từng nhịp: "Tôi hơi quá đà... mợ không giận tôi chứ?"
Khâu Đỉnh Kiệt nghe xong, mi mắt hơi run, không đáp ngay. Mợ nằm nghiêng trong lòng cậu, nửa thân thể vẫn còn chưa ổn định, hô hấp như vừa trèo qua một đoạn dốc cao, bấp bênh và lạc nhịp. Mắt mợ nhắm hờ, không dám mở ra, cũng không dám nhìn lại gương mặt kia, bởi nếu nhìn, có lẽ sẽ bị một ánh mắt của cậu làm cho yếu lòng, rồi quên cả điều mình muốn nói.
Ngón tay mợ khẽ bấu lấy ngực cậu, không mạnh nhưng cũng chẳng rụt lại, như thể chỉ có hành động ấy mới giúp bản thân không trôi tuột theo những cảm xúc đang ngổn ngang va đập trong ngực.
Một bên là mệt mỏi, là tê dại, là cái ê ẩm lan từ thắt lưng xuống tận gót chân khiến mợ chỉ muốn buông xuôi, không nói, không nghĩ, chỉ để mặc cho cậu ôm thế này mà nghỉ ngơi.
Một bên lại là cảm giác xấu hổ và rối loạn, không biết từ khi nào bản thân đã quen với việc bị đối xử như thế, quen với từng nhịp va chạm tưởng như thô bạo nhưng lại chạm đến tận đáy sâu, khiến bản thân phải rên lên, phải cong người, phải run rẩy và tan rã trong tay người kia như một đám mây bị vò nát.
Cảm giác ấy... thật sự không thể nói là không thích.
Chỉ là... khi cậu dồn dập như thế, khi từng lớp phòng ngự bị phá vỡ hết lần này đến lần khác, khi ngay cả lời van xin cũng không kịp thốt ra vì khoái cảm đã sớm lấp kín cuống họng... mợ thật sự đã sợ.
Sợ bản thân đắm chìm quá sâu, sợ không thoát ra được, sợ ánh mắt của chính mình phản chiếu... đầy khoái lạc và cam chịu.
Và mợ, dù trong lòng còn đang lưỡng lự, nhưng cuối cùng, vẫn chậm rãi lắc đầu.
Môi mợ mấp máy, giọng nhỏ tới mức nếu không ghé sát tai, e rằng không thể nghe: "Không..."
Chỉ một chữ, nhưng khiến bờ vai cậu khẽ động.
Cậu cúi xuống, ánh mắt thoáng hiện vẻ gì đó rất khác, không phải vui mừng lộ liễu, cũng không phải thỏa mãn, mà như có gì đó dịu lại, tan đi trong đáy mắt sâu thẳm kia, rồi bất chợt dâng lên như sóng ngầm dưới mặt hồ im lặng.
Cậu hôn mợ.
Không phải một cái chạm khẽ, càng không phải một cái hôn lễ nghi.
Là một nụ hôn thật sự, đầy chiếm hữu, đầy cuồng nhiệt, đầy khát vọng đã từng kìm nén quá lâu mà nay được mở toang không chút ngại ngần.
Môi dưới của mợ bị ngấu nghiến như thể một món quả chín mọng bị nâng niu trong tay, rồi lại bị cắn nhẹ, bị day dứt, bị mút đến đỏ hồng như bầm máu, sưng lên không thể che giấu.
Khâu Đỉnh Kiệt chỉ biết nghiêng đầu đón lấy, không phản kháng, cũng không kêu đau. Trong đầu lúc này mọi suy nghĩ đã tan biến thành những mảnh vụn trôi nổi theo từng cái mút, từng cái cắn, từng nhịp ép sát.
Cậu rời khỏi môi mợ khi thấy hơi thở mợ loạn đến mức không ổn.
Không nói gì, cậu chỉ quay mặt sang, rướn người về phía thành xe, gõ nhẹ hai tiếng: "Khăn."
Không lâu sau, tấm rèm khẽ lay động, một bàn tay từ ngoài luồn vào đưa khăn sạch, rồi lập tức rụt lại không dám nhìn vào trong.
Cậu Ba đón lấy, bắt đầu lau cho mợ từng chỗ một, ngón tay dài và ấm, đi đến đâu là chỗ đó ấm lên, sạch sẽ, cũng như được dỗ dành. Mỗi lần lau tới chỗ da thịt đỏ ửng, cậu sẽ dừng lại lâu hơn một chút, không phải vì ngắm, mà vì tay cậu đang cố dịu đi từng vết hằn do chính mình để lại.
Mợ nằm yên, mặc kệ cậu làm gì thì làm. Không còn sức để né tránh, cũng chẳng còn lý do gì để né nữa.
Mắt nhắm lại, mợ nghe rõ tiếng thở đều đều của chính mình, nghe cả tiếng y phục được mặc lại từng lớp một, nghe tiếng dây buộc kéo nhẹ, tiếng vải lướt qua da thịt, tất cả chậm rãi, kỹ càng, như thể không phải đang mặc cho người khác, mà là đang cất giữ một món đồ quý giá.
Sau khi đã mặc xong cho mợ, rồi mới chỉnh lại y phục cho mình, cậu Ba lại đưa tay lên, gõ nhẹ lên cửa xe: "Về nhà."
Phía ngoài, tiếng phu xe cùng người hầu vang lên gần như đồng thanh: "Vâng."
Chỉ là một tiếng đáp, nhưng đi kèm với đó là một hơi thở dài như trút xuống từ cả xe ngựa.
Hai người kia ngồi ngoài nãy giờ không dám nhúc nhích, rõ ràng biết trong xe đã xảy ra chuyện gì. Cả đường xe chạy sâu vào phía núi, xa chốn đông người để cậu thoải mái hành sự. Nhưng họ đâu dám rời khỏi xe phòng khi cậu cần đến, cho nên nhưng gì có thể biết, có thể nghe đều đã nghe, những âm thanh lọt ra từ khoang xe dù có là đá thì cũng đỏ mặt.
Theo cậu Ba gần mười năm, họ vốn đã quen với sự nghiêm khắc, nguyên tắc và lạnh lùng đến gần như vô dục vô cầu của người kia. Không ai nghĩ có ngày, cậu lại dồn ép một người đến mức ấy, cuồng nhiệt đến quên trời đất, quên cả ngoài xe còn người sống. Hôm nay rốt cuộc họ cũng biết... vị chủ tử luôn liêm chính, chưa từng vướng một giọt phong lưu, vậy mà khi đã có vợ, lại có thể trở nên điên cuồng đến mức ấy.
Nhưng họ không dám nói gì. Bởi họ biết, những thứ như hôm nay, nếu không phải là người cậu Ba thật sự xem trọng thì dẫu là nhan sắc khuynh thành, cậu cũng chẳng buồn liếc mắt.
Rồi xe ngựa bắt đầu quay đầu, dọc theo sườn núi đổ xuống, ánh nắng nghiêng chiếu qua vách gỗ, loang loáng như bóng nước. Trong khoang xe, hơi ấm vẫn còn đọng lại, phảng phất mùi trà và một thứ hương rất nhẹ mà riêng biệt, thứ chỉ có thể tỏa ra khi hai người thật sự đã gần gũi không khoảng cách.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro