Trong đêm khuya tĩnh lặng, Quý Dữu đi qua vài con phố, rõ một khúc quanh rồi quay trở về nhà. Cô đóng lớp kim loại trên mái nhà lại, bật chế độ trong suốt để có thể ngắm bầu trời đầy sao mà không cần phải ra ngoài.
Loại công nghệ biến đổi từ mái nhà kín thành mái nhà trong suốt chỉ bằng một cái nhấn nút này, ban đầu Quý Dữu nghĩ sẽ rất đắt đỏ, nhưng nhờ vào sự phát triển của khoa học kỹ thuật, nó thực sự khá rẻ. Gần như mọi ngôi nhà trong toàn liên minh đều được trang bị thiết bị như vậy, có thể nói là một trong những tiện ích cơ bản nhất....
Quý lấy một tấm thảm mềm trực tiếp trải ra sàn phòng khách và nằm xuống, ngắm nhìn ánh sao, rồi bước vào Tinh Võng. Trước tiên, cô kiểm tra cửa hàng trên mạng của mình để xem tình hình bán hàng của những chiếc vòng cổ vừa được đưa lên.
Nhưng --
Lượng truy cập tăng hơn 100 lượt, nhưng vẫn như cũ không bán được chiếc vòng cổ nào.
Quý Dữu cảm thấy rất thất vọng.
Cô tự giễu mình rằng những "tác phẩm nghệ thuật" mà cô tự tay tạo ra hoàn mỹ như vậy mà lại không ai thưởng thức, thật là lãng phí.
Nghĩ đến số dư tài khoản, Quý không có thời gian để buồn bã, thất vọng hay chán nản... Cô quay trở lại gia viên tư nhân của mình trong Tinh Võng, cầm lấy chiếc rìu và bắt đầu bổ củi. Không biết vì nguyên do gì mà tối nay khi bổ củi, cô cảm thấy không còn phải cố hết sức như hôm qua. Cô không chỉ cảm thấy nhẹ nhàng hơn mà hiệu suất còn cao hơn nhiều. Trước đây, mỗi một phút cô có thể chặt được mười nhát, giờ ít nhất là mười lăm, thậm chí là hai mươi.
Sau một giờ, hệ thống thông báo:
Đing đong-
Hệ thống: [Bạn đã làm việc 1 giờ, lần này bạn đã thành cônh thu thập được 100 điểm năng lượng, trong đó bạn vượt mức cơ bản: 50 điểm năng lượng, số điểm tín dụng thu được: 3. Tiền lương theo giờ 3 điểm tín dụng đã được chuyển tự động vào tài khoản của bạn, bạn có muốn tiếp tục làm việc không?]
Quý Dữu: "Tiếp tục."
Hiệu suất làm việc tối nay tăng nhanh đáng kể, trước đây mức lương cao nhất mà cô kiếm được chỉ là 2 điểm tín dụng/giờ, nhưng tối nay cô đã đạt đến 3 điểm tín dụng/giờ.
Không chỉ vậy, điều làm Kỷ Hựu kinh ngạc là cô không hề cảm thấy mệt mỏi, dù là về tinh thần hay thể chất. Điều này thực sự kỳ lạ.
Trong khi làm việc, Quý Dữu vừa bổ củi vừa suy nghĩ xem chuyện gì đang xảy ra.
Một giờ trôi qua.
Hai giờ trôi qua.
Ba giờ trôi qua.
...
Đing đong-
Hệ thống: [Bạn đã làm việc liên tục 6 giờ. Vì sức khỏe của bạn, hệ thống khuyến nghị không nên tiếp tục làm việc. Bạn có muốn dừng ngay lập tức không?]
"Dừng lại."
Quý Dữu lau mồ hôi trên trán.
Sau 6 giờ làm culi liên tục, trong giờ đầu tiên, cô gần như không cảm thấy mệt chút nào. Đến giờ thứ hai, cô bắt đầu cảm thấy hơi mệt. Đến giờ thứ ba, cảm giác mệt mỏi bắt đầu rõ rệt hơn. Giờ thứ tư, cô mệt, nhưng vẫn trong mức chấp nhận được.
Giờ thứ năm, cô có thể chịu đựng.
Đến giờ thứ sáu, mồ hôi đầy đầu và không thể tiếp tục.
Cô ném chiếc rìu xuống và kiểm tra số điểm tín dụng của mình. Trong suốt quá trình làm việc, mức lương dao động từ 2 đến 3 điểm tín dụng mỗi giờ. Đặc biệt là vào thời điểm cao nhất, cô đã đạt tới 4 điểm tín dụng một giờ, điều này khiến Quý Dữu rất ngạc nhiên và vui mừng.
Cô vội vàng kiểm tra tài khoản của mình, rồi thoát ra ngay lập tức.
Quý Dữu nằm dài trên tấm thảm, xoa bóp cái đầu đang đau phát phình lên của mình. Dù cơ thể rất mệt mỏi, nhưng trong lòng cô lại cảm thấy đặt biệt yên tâm. Nếu cô có thể duy trì trạng thái cơ thể như thế này, cô sẽ có thể kiếm sống bằng công việc culi.
Điều này khiến Quý Dữu cảm thấy an tâm hơn một chút.
Đêm đã khuya, Quý Dữu bất tri bất giác ngủ thiếp đi lúc nào không biết.
Ngày hôm sau.
Cô đột nhiên tỉnh dậy trên tấm thảm, nhìn vào đồng hồ và nhận ra mới chỉ là 7 giờ sáng. Cô thở phào: may quá, không quá muộn.
Mặc quần áo chỉnh tế, lại vội vã đánh răng và rửa mặt, sau đó ăn nhanh nửa thanh ống dinh dưỡng, Quý Dữu đứng dậy và liên hệ với Tạ Xuyên Khung để hỏi phòng bệnh của chú Tạ Nghị. Sau đó, cô quay người và ra khỏi nhà.
Cô dự định sau khi thăm chú Tạ Nghị, cô sẽ về nhà để xem lại các ghi chú học tập mà chị Leah đã cho mượn.
Trong nửa năm kể từ khi xuyên qua, mỗi ngày Quý Dữu đều nhặt rác, làm culi và ăn ống dinh dưỡng... Ba việc này lặp đi lặp lại, vô hạn... Nhưng Quý Dữu không muốn tiếp tục cuộc sống tồi tệ như vậy. Cô muốn vực dậy tinh thần và tiếp tục học tập. Dù khả năng tinh thần lực và thể chất của cô kém hơn nhiều so với người khác, nhưng cô sẽ không từ bỏ bản thân. Cô quyết tâm vượt qua khó khăn hiện tại bằng sự chăm chỉ và nỗ lực của mình.
Đi xe buýt bay đến bệnh viện chỉ mất 10 phút.
Tạ Nghị nằm trên giường bệnh, đeo máy thở. Vì vừa trải qua phẫu thuật cắt cụt chân, chú buộc phải vào giấc ngủ sâu, nhưng sắc mặt của chú trông vẫn tốt, điều này khiến Quý Dữu yên tâm hơn.
Sau khi thăm chú Tạ Nghị, Quý Dữu rời khỏi bệnh viện và trở về nhà.
Một khi đã quyết định học tập, thái độ của Quý Dữu vô cùng nghiêm túc. Cô đặc biệt bày bàn học ra, chuyển các ghi chú học tập của chị Leah thành bản điện tử, đọc từng chữ từng câu, và khi gặp điều gì không hiểu, cô tra cứu ngay lập tức.
Cứ như vậy lẳng lặng học tập nửa ngày, cho đến khi cơ thể cảm thấy hơi mệt mỏi, cô mới dừng lại.
Nhìn vào đồng hồ, cô nhận ra đã trôi qua nửa ngày.
Lộc cộc...
Lộc cộc...
Lộc cộc...
Bụng không biết cô gắng bắt đầu kêu lên, khiến Quý Dữu có chút bất đắc dĩ. Cô cất sách vở đi và quay sang tìm gói ống dinh dưỡng của mình. Chọn một thanh trông có vẻ thuận mắt nhất, cô mở hộp và ngay lập tức ngửi thấy một hương vị khó tả.
Quý Dữu bịt mũi.
Mùi vị này...
Quả thực vạn năm như một.
Những nhà sản xuất thực phẩm này, chẳng lẽ họ không thể cải thiện mùi vị một chút sao?
Quý Dữu trong lòng oán giận, rồi cô nín thở, giữ một hơi, và nuốt hết thanh ống dinh dưỡng. Sau khi ăn xong, cô ngay lập tức uống một cốc nước lớn, phải một lúc sau, cái tư vị mất hồn này mới biến mất.
Quý Dữu vẻ mặt đau khổ, thầm nghĩ chính mình không thể tiếp tục thế này được, dù phải đập nồi bán sắt, cô cũng phải dành tiền để ăn một bữa ăn tự nhiên!
Ngay lập tức, Quý Dữu mở quang não ra và tìm cửa hàng bán thực phẩm tự nhiên, sắp xếp theo giá từ thấp đến cao. Kết quả tìm kiếm nhanh chóng xuất hiện:
Dưa chuột con: nặng 105 gram, xuất xứ từ dãy núi Liên Ly, giá 105 điểm tín dụng, hạn sử dụng chỉ còn 3 ngày 15 giờ 23 phút, số lượng còn lại: 0.
Cà rốt: nặng 80 gram, xuất xứ từ bình nguyên Ice, giá 90 điểm tín dụng, hạn sử dụng chỉ còn 2 ngày 19 giờ 12 phút, số lượng còn lại: 0.
Cá sọc xanh: nặng 130 gram, xuất xứ từ căn cứ nuôi dưỡng thủy sản Tây Lương, giá 308 điểm tín dụng, hạn sử dụng chỉ còn 4 ngày 9 giờ 39 phút, số lượng còn lại: 0.
...
Những con số '0' như đang nhắc nhở Quý Dữu, đồng thời cũng gửi đến cô một sự chế nhạo vô hình.
Quý Dữu trừng mắt, lướt qua từng mục một. Trái tim đang phấn khích, nhiệt huyết của cô lập tức bị dội một gáo nước lạnh.
Thật lạnh.
Ha ha...
Ngay cả thực phẩm sắp hết hạn cũng có giá cao như vậy, không chỉ thế, chúng còn được bán hết sạch, điều đó có nghĩa là ngay cả khi bạn muốn mua hàng giảm giá để làm no bụng, cũng không có cơ hội nào cả.
Cô mỉm cười chua chát:
Người nghèo, quả nhiên là không có cả tư cách mua sắm ngẫu hứng.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro