Chương 2 : Cùng chung sở thích

*** Lưu ý: Tất cả tên địa danh, sự kiện xảy ra chỉ là trùng hợp, không có thật, không có giá trị tham khảo***

Khi ăn cơm xong, Trí dẫn Hiếu đi thăm nhà, đi qua nơi hắn trưng bày mấy món cổ vật. Ý hắn muốn giữ cậu lại một chút, Trí muốn nghe cậu kể nhiều hơn về nơi đây. Hắn cũng tự cảm thương cho mình vì phải tự lục tìm về nơi chôn rau cắt rốn sau chục năm xa cách.

" Anh biết chơi đờn à?"

" Chỉ là sở thích sưu tầm thôi."

Vừa nói Trí vừa lấy cây đờn kìm nằm trên giá. Hắn thích nghe giai điệu từ những món nhạc cụ truyền thống này. Hồi còn ở Pháp, Trí có tham gia câu lạc bộ Đờn Ca Tài Tử của sinh viên Việt Nam. Hằng tuần, câu lạc bộ sẽ tụ họp ca hát và dạy đánh đờn cho các thành viên.

" Tôi thích nghe tiếng đờn này lắm." Hắn nói bằng giọng nâng niu.

" Nếu anh muốn, tôi có thể đờn cho anh nghe một khúc."

Trí khá ngạc nhiên rồi hắn đưa cây đờn cho Hiếu. Cả hai đi đến phản gỗ, Hiếu bắt đầu chơi đờn, từng giai điệu đầu tiên vang lên một cách chậm rãi, u hoài. Trí ngồi cạnh mê mẩn thưởng thức, nó gợi cho hắn cảm giác gì đó bùi ngùi, như tiếng vọng hồn quê của lòng người xa xứ, những nỗi nhớ nhung mà chẳng thể nói bằng lời.

" Hay lắm."

" Cảm ơn anh."

"Nếu có dịp tôi có thể nhờ cậu dạy đờn được không?"

"Được chứ."

***

Sau một ngày, Hiếu trở về nhà.

"Anh hai!"

Khánh Diệu từ trong nhà chạy ra, cô vừa mới đi Sài Gòn cùng ông bà Hai về.

Cô là em gái cùng cha khác mẹ của cậu, tuy vậy nhưng hai anh em rất yêu thương nhau, Diệu xinh đẹp, nết na nên ông bà Hai Long có nhiều mối bắt làm sui, nhưng ổng bả chưa ưng ý ai hết. Cô thừa hưởng nét trong trẻo từ bà Hoa, gương mặt trái xoan, đôi môi đỏ mọng, mái tóc dài đen huyền làm bật lên nước da trắng của Diệu.

"Cơm nước gì chưa?"

"Em với ba má ăn rồi, hai đi đâu mà giờ này mới về đây?"

"Anh qua nhà ông Minh coi mấy chiếc ghe cho ba rồi người ta mời ở lại ăn cơm mà việc trên vựa nhiều quá, anh nán lại làm hết cho xong rồi mới về."

"Ủa? Bình thường em thấy nhà ở bên bển có hay mời ai đâu ta? Bộ có dịp gì đặc biệt hả anh hai?"

"Em làm như nhà ông Minh keo kiệt lắm không bằng."

"À hèn gì, mà cái cậu con trai út của ổng có..."

"Có cái gì? Đẹp trai hả?"

"Sao anh hai biết hay vậy?" Diệu tủm tỉm cười.

"Sắp tới tuổi lấy chồng rồi nên cô út cũng để ý người này người kia quá hen."

Hiếu nói với giọng trêu ghẹo cô.

"Anh hai! Chọc Diệu quài à anh mới là người lo cưới hỏi trước thì có."

"Chữ mắc cỡ  viết hết lên mặt rồi kìa."

Cậu và Diệu cứ đùa giỡn ngoài sân, bà Hoa trong nhà bước ra.

"Hai anh em làm gì mà um sùm ngoài đây vậy?"

"Má mới về."

"Ừ. Vô nhà rửa tay chân gì đi con."

"Dạ."

Hiếu vào nhà tắm rửa rồi cũng vào phòng nghỉ, vừa nằm chợp mắt thì nghe tiếng gõ cửa.

"Cậu Hiếu ra ông biểu." Tiếng thằng Mót vang lên.

Lật đật ngồi dậy đi ra, ông bà đang ngồi trước bàn thấy Hiếu thì ra hiệu ngồi xuống.

"Nãy ba có nghe cậu Trí nhà bển mới đi học về, để hôm nào tao sang chào hỏi. Người ta lạ nước lạ cái có gì cần thì mình giúp một tay."

"Dạ."

"Mà bây cũng nhớ chừng khi nào giao ghe thì nói với ba. Để còn biết đường mà tính."

"Ông này, thằng Hiếu nó lớn rồi nó tự biết." Bà Hoa lên tiếng.

Hai Long là vậy, ổng sợ cậu không gánh vác được nhiều việc nên cứ dặn đi dặn lại chuyện trong nhà, còn bà Hoa thì khác bả để hai anh em tự lo, không can thiệp, ông bà mỗi người một tính nên Hiếu và Diệu được nuôi lớn vừa trưởng thành, trách nhiệm cũng vừa được nuông chiều, đùm bọc.

"Ba má yên tâm, con là con trưởng nên sẽ tự biết thân, huống hồ sau này lấy vợ còn phải lo cho người ta nữa."

"Mới đây mà thằng Hiếu tính đến chuyện cưới gả, tôi với ông cũng già rồi đó đa!"

"Muốn cưới vợ thì bây tính dần đi. Haha..."

Ông Long hớp một ngụm trà đắng.

"Cũng gần tới giỗ nội rồi ba định bụng cho bà con 2-3 giạ lúa tích công đức cho bà nội bây."

"Để con dặn thằng Tí chuẩn bị, cỡ mơi mốt gì cho ở chùa Làng nghen ba."

"Bây dặn nó mua thêm cả nhang đèn, bông đồ luôn."

"Dạ."

"Thôi nghỉ sớm đi mơi còn lên vựa."

"Dạ ba má cũng ngủ sớm."

Hiếu tiến đến đóng cửa lớn, huơ tay tắt cây đèn dầu trên bàn. Ai về phòng nấy, lúc nãy bị gọi dậy nên Hiếu cũng khó vào giấc. Cậu quyết định chép vài hồi kinh rồi mới đi ngủ.

-- Hết chương 2--

Theo dõi thời gian ra truyện tại tíc tóc: hoaminhanh


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro