Chương 15: Ngọn lửa lan tỏa và nỗi lo bất ngờ
Sau khi Linh và Phong rời đi, căn hộ nhỏ của Dũng và ông Khang chìm trong một không khí ngột ngạt của cảm xúc. Ánh mắt họ chạm nhau, nóng rực, như thể tất cả niềm vui, sự chấp nhận từ buổi sáng đã biến thành một ngọn lửa bùng cháy không thể kìm nén. Ông Khang bước tới, kéo Dũng vào lòng, đôi tay rắn chắc siết chặt eo anh, môi ông tìm đến môi anh trong một nụ hôn mãnh liệt. “Con muốn yêu nhau khắp nhà, đúng không?” ông thì thào giữa nụ hôn, giọng khàn đặc. Dũng gật đầu, tay bám vào vai ông, cơ thể run lên vì khao khát. Họ bắt đầu cuộc hành trình yêu đương của mình, để lại dấu ấn tình yêu trên từng góc nhỏ của căn hộ.Phòng khách: Sự khởi đầu hoang dạiHọ không lên phòng ngủ ngay, mà bắt đầu từ phòng khách. Ông Khang đẩy Dũng ngồi xuống sofa, quỳ xuống trước mặt anh, tay nhanh chóng kéo quần anh xuống. Con cu của Dũng, đỏ hồng và cương cứng, bật ra trước mặt ông. Ông cúi xuống, ngậm lấy nó, lưỡi ông liếm quanh đầu cu, mút mạnh như muốn hút hết tinh lực của anh. Dũng rên lên, tay bấu vào thành sofa, cơ thể cong lên vì sướng. “Cha… mạnh nữa đi,” anh thì thào, giọng lạc đi.Ông Khang ngẩng lên, ánh mắt ông cháy bỏng. Ông cởi áo mình, để lộ cơ ngực săn chắc, rồi kéo Dũng nằm ngửa trên sofa, nâng chân anh lên vai. Ông tiến vào, đẩy mạnh, mỗi cú “đâm” đều sâu và chắc, làm sofa rung lên nhè nhẹ. Dũng rên lớn, tay vươn lên bám vào cổ ông, kéo ông xuống hôn. Đôi môi họ quấn quýt, nước bọt chảy ra, tràn xuống cằm anh trong những dòng ướt át. Ông Khang gầm gừ, đẩy nhanh hơn, mồ hôi lăn dài trên trán, rơi xuống ngực anh. Khi cả hai đạt đỉnh, ông bắn vào trong anh, còn Dũng run rẩy, tinh dịch bắn lên bụng mình, dính đầy sofa.Bếp: Hơi nóng từ ngọn lửa tìnhHọ chưa dừng lại. Ông Khang bế Dũng vào bếp, đặt anh ngồi lên bàn ăn nhỏ. Dũng thở hổn hển, cơ thể còn run sau cao trào, nhưng mắt anh sáng rực khi nhìn ông. Ông Khang cởi hết quần áo của cả hai, để lại hai cơ thể trần trụi giữa căn bếp. Ông cúi xuống, hôn lên ngực anh, lưỡi ông liếm quanh núm vú, mút mạnh khiến Dũng rên lên, tay bám vào cạnh bàn.”Cha muốn thử cái này,” ông nói, giọng khàn khàn. Ông nhớ lại đoạn phim gay anh xem hôm thứ Bảy, cảnh một người đàn ông rim đít người kia. Ông chưa từng làm điều này, nhưng ý nghĩ đó khiến ông phấn khích. Ông lật Dũng nằm sấp trên bàn, mông anh nhô lên, trắng trẻo và căng mọng. Ông Khang quỳ xuống, tay banh hai mông anh ra, để lộ cái lỗ hồng hồng giữa khe.Ông ngần ngừ trong giây lát, hơi thở ông nóng hổi phả vào da anh. Đây là lần đầu tiên ông làm điều này, lần đầu tiên ông đặt môi mình vào một nơi nhạy cảm như vậy. Nhưng nhìn Dũng, ông hạ quyết tâm, cúi xuống, lưỡi ông chạm vào lỗ đít anh, liếm nhẹ. Dũng giật mình, rên lên, cơ thể anh run bần bật. “Cha… gì vậy…” anh thì thào, giọng ngượng ngùng nhưng đầy sướng.Ông Khang không đáp, lưỡi ông liếm mạnh hơn, quấn quanh lỗ, ướt át và trơn tru. Ông đẩy lưỡi vào trong, cảm nhận sự mềm mại và nóng hổi bên trong, nước bọt ông chảy ra, làm ướt cả khe mông anh. Dũng rên lớn, tay bấu chặt vào bàn, mông anh nhấp nhô theo nhịp lưỡi ông. “Cha… sướng quá…” anh rên rỉ, đầu cúi xuống, tóc bết mồ hôi.Ông Khang liếm say sưa, lưỡi ông xoáy sâu, tay bóp mạnh hai mông anh, để lại những vết đỏ. Ông cảm nhận vị mặn nhè nhẹ, mùi cơ thể anh hòa lẫn với nước bọt của mình, nhưng điều đó chỉ làm ông hưng phấn hơn. Ông liếm nhanh, lưỡi đánh mạnh vào lỗ, khiến Dũng gần như hét lên vì sướng. Sau một lúc, ông đứng dậy, con cu ông đã cứng như đá, đẩy vào lỗ đít anh từ phía sau. Ông “đâm” mạnh, sâu, mỗi cú đẩy đều làm bàn rung lên, bát đĩa trên kệ xô lệch. Dũng cong người, rên lớn, tinh dịch bắn ra lần nữa, dính đầy bàn ăn.Ban công: Dưới ánh nắng nhạtHọ di chuyển ra ban công, nơi ánh nắng nhạt của buổi chiều chiếu xuống. Dũng tựa vào lan can, mông chìa ra sau, còn ông Khang đứng phía sau, ôm anh từ lưng. Ông hôn lên gáy anh, lưỡi liếm dọc cổ, để lại những vệt đỏ. “Con đẹp quá,” ông thì thào, tay vuốt xuống hông anh, rồi đẩy cu vào lần nữa.Gió mát từ cánh đồng lúa thổi qua, làm mát cơ thể đẫm mồ hôi của họ, nhưng không thể dập tắt ngọn lửa trong lòng. Ông Khang đẩy chậm, sâu, mỗi cú “đâm” đều dịu dàng nhưng đầy sức mạnh, như muốn hòa anh vào mình. Dũng rên khe khẽ, tay bám vào lan can, đầu ngửa ra sau để ông hôn lên môi. Nụ hôn ướt át, lưỡi họ quấn lấy nhau, nước bọt chảy ra, hòa lẫn với mồ hôi trên mặt anh. Họ đạt đỉnh cùng lúc, ông bắn vào trong anh, còn Dũng bắn ra ngoài, tinh dịch rơi xuống sàn ban công trong những giọt trắng đục.Phòng ngủ: Kết thúc mãnh liệtCuối cùng, họ trở về phòng ngủ, nơi mọi thứ bắt đầu. Ông Khang đẩy Dũng nằm ngửa trên giường, đè lên anh, cơ thể ông nặng nề nhưng ấm áp. Ông hôn anh, lưỡi ông quấn lấy lưỡi anh, mút mạnh, nước bọt chảy ra làm ướt cả gối. Ông nâng chân anh lên vai, đẩy cu vào lần cuối, mạnh mẽ và sâu hơn bao giờ hết. Giường rung lắc, tiếng da thịt va chạm hòa lẫn với tiếng rên của cả hai. Dũng ôm lấy cổ ông, rên lớn, móng tay cào lên lưng ông, để lại những vệt đỏ.”Cha… con yêu cha…” anh thì thào giữa những tiếng rên. Ông Khang gầm gừ, đẩy nhanh hơn, mồ hôi rơi xuống ngực anh. “Cha cũng yêu con,” ông đáp, giọng khàn đặc. Khi cả hai đạt đỉnh, ông bắn vào trong anh, còn Dũng bắn lên bụng mình, cơ thể anh run rẩy, mệt lả. Họ nằm đó, ôm nhau, thở hổn hển, mồ hôi thấm đẫm ga giường.Buổi tối, sau một ngày yêu nhau khắp căn nhà, họ tắm rửa sạch sẽ, chuẩn bị đi ngủ. Dũng mặc áo thun mỏng, nằm tựa vào ngực ông Khang, tay vuốt nhẹ ngực ông, còn ông ôm anh từ phía sau, hôn lên tóc anh. Không gian yên tĩnh, chỉ có tiếng quạt trần quay đều đều. Đúng lúc họ sắp chìm vào giấc ngủ, điện thoại của Dũng rung lên trên bàn đầu giường.Dũng nhíu mày, với tay lấy điện thoại, thấy số lạ. Anh hơi lo lắng, bắt máy. “Alo?” anh nói, giọng ngái ngủ. Đầu bên kia vang lên giọng một người đàn ông trung niên, trầm trầm nhưng gấp gáp. “Dũng à? Chú đây, chú Ba. Cha cháu bị sốt nặng, đang nhập viện dưới quê. Cháu về gấp đi.”Dũng ngồi bật dậy, mặt tái đi, tim đập thình thịch. Anh chợt nhớ ra cha mình – người mà anh chưa từng kể về chuyện của anh và ông Khang. “Dạ… cháu biết rồi, chú. Cháu sẽ về ngay,” anh đáp, giọng run run, rồi cúp máy. Ông Khang thấy anh hoảng hốt, ngồi dậy, nắm tay anh. “Sao vậy, con?” ông hỏi, giọng lo lắng.Dũng quay sang, mắt đỏ hoe. “Cha cháu bị sốt, đang nhập viện dưới quê. Cháu phải về ngay,” anh nói, giọng nghẹn ngào. Ông Khang siết chặt tay anh, ánh mắt nghiêm túc. “Cha đi với con,” ông nói, giọng kiên định.Nhưng Dũng lắc đầu, tay nắm chặt tay ông. “Không được, cha. Cháu chưa nói gì với cha cháu về tụi mình. Cháu sợ ông không chấp nhận được. Để cháu về một mình trước, giải quyết xong rồi tính tiếp,” anh nói, giọng lo lắng. Ông Khang nhìn anh, thở dài, nhưng cuối cùng gật đầu. “Được, con cẩn thận. Gọi cha nếu có gì nhé,” ông nói, ôm anh vào lòng.Họ nằm xuống, ôm nhau ngủ, nhưng trong lòng cả hai đều nặng trĩu. Dũng trằn trọc, không ngủ được, đầu óc quay cuồng với hình ảnh cha mình nằm viện và nỗi lo ông sẽ phản ứng thế nào nếu biết sự thật. Trời chưa sáng, anh lặng lẽ rời giường, mặc quần áo, xách túi, và lên xe về miền Trung, để lại ông Khang ngủ say trong căn hộ giờ chỉ còn một mình.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro