Chương 32: Ngọn lửa dục vọng trong đêm

Sau ngày xuất viện, Dũng trở về nhà, nghỉ ngơi thêm một tuần dưới sự chăm sóc tận tình của ông Nghị và ông Khang. Ngôi nhà nhỏ ở quê giờ đây mang một không khí khác lạ – không còn căng thẳng, không còn ghen tuông, mà là sự hòa hợp hiếm có giữa ba người. Ông Nghị mỗi sáng nấu cháo hoặc cơm cho anh, đút anh ăn từng thìa, ánh mắt ông dịu dàng nhưng vẫn giữ vẻ nghiêm nghị của một người cha. Ông Khang thì pha nước chanh, massage chân tay cho anh mỗi chiều, giọng ông nhẹ nhàng kể chuyện ngày xưa để anh thư giãn.Nhờ sự chăm sóc ấy, vết thương của Dũng lành hẳn. Những vết bầm trên mặt anh mờ đi, xương sườn không còn đau mỗi khi anh hít thở, và anh đã có thể tự đi lại, làm việc nhẹ trong nhà. Ông Nghị và ông Khang nhìn anh, lòng họ nhẹ nhõm, nhưng sâu trong ánh mắt của cả hai vẫn là tình yêu cháy bỏng – một tình yêu không thể diễn tả bằng lời, vừa dịu dàng vừa mãnh liệt.Buổi tối xem phim và ngọn lửa bùng lênMột tối nọ, khi trời mát mẻ sau cơn mưa chiều, cả ba ngồi cùng nhau trên chiếc ghế dài trong phòng khách, xem phim trên tivi cũ. Dũng ngồi giữa, ông Nghị bên phải, ông Khang bên trái, không gian ấm áp nhờ chiếc đèn bàn mờ ảo và tiếng mưa tí tách ngoài hiên. Bộ phim họ xem là một tác phẩm tình cảm nhẹ nhàng, nhưng đến một phân đoạn, hai nhân vật chính trên màn hình bất ngờ hôn nhau mãnh liệt. Môi họ dính chặt, lưỡi quấn lấy nhau, nước bọt chảy ra, cảnh quay cận làm nổi bật từng chi tiết ướt át.Không khí trong phòng chợt thay đổi. Dũng cảm thấy người khô nóng, tim anh đập nhanh, một luồng nhiệt trào lên từ bụng. Anh liếc sang ông Nghị, thấy ông khựng lại, tay nắm chặt thành ghế, ánh mắt sâu thẳm thoáng chút khao khát. Anh quay sang ông Khang, thấy ông nuốt nước bọt, khuôn mặt ông đỏ lên, hơi thở ông nặng nề hơn. Cả ba liếc nhìn nhau, ánh mắt giao nhau trong giây lát, nhưng không ai biết phải làm gì với cảm giác đang bùng cháy trong lòng.Ông Nghị định đứng dậy, giọng ông trầm trầm: “Tôi… tôi ra ngoài một chút, hai người ngồi đây đi.” Ông muốn nhường lại cho ông Khang, không muốn phá vỡ sự hòa hợp mong manh họ vừa xây dựng. Nhưng trước khi ông kịp bước đi, Dũng bất ngờ lên tiếng, giọng anh nhỏ nhưng kiên định: “Cha, bác Khang… hay là… cả ba người cùng nhau làm?”Câu nói của Dũng như một tiếng sấm giữa phòng khách yên tĩnh. Ông Nghị khựng lại, quay lại nhìn anh, đôi mắt ông mở to vì bất ngờ. Ông Khang cũng sững sờ, tay ông run run đặt cốc nước xuống bàn, nhìn Dũng như không tin vào tai mình. “Dũng… con nói thật sao?” ông Khang hỏi, giọng run run, vừa ngạc nhiên vừa khao khát. Dũng gật đầu, mặt anh đỏ bừng, nhưng ánh mắt anh kiên định: “Con yêu cả hai người… Con không muốn chọn ai. Nếu cả hai đồng ý… con muốn cả ba cùng nhau.”Ông Nghị và ông Khang nhìn nhau, ánh mắt họ giao nhau trong giây lát, như đang suy nghĩ, cân nhắc. Sự ghen tuông từng có giữa họ chợt nhường chỗ cho một ý nghĩ táo bạo – nếu Dũng muốn vậy, nếu đây là cách để giữ anh bên cả hai, thì họ sẵn sàng. Ông Nghị gật đầu chậm rãi, ông Khang cũng gật theo, không nói gì, nhưng sự đồng thuận đã rõ ràng.
Cả ba cùng nhau: Hôn liếm cơ thể Dũng
Ông Nghị và ông Khang ngồi lại gần Dũng, cơ thể họ áp sát anh từ hai bên, hơi thở nóng rực của họ phả vào da anh. Ông Nghị cúi xuống trước, tay ông đặt lên má anh, kéo anh về phía mình, môi ông từ từ chạm vào môi anh. Ông hôn nhẹ nhàng, dịu dàng lúc đầu, môi ông ấm nóng, bộ ria mép cọ vào môi trên anh, ngứa ngáy và kích thích. Lưỡi ông đẩy vào miệng anh, quấn lấy lưỡi anh, mút nhẹ, nước bọt chảy ra từ khóe miệng ông, tràn xuống cằm anh, làm đôi môi anh bóng loáng, ướt át.Cùng lúc đó, ông Khang cúi xuống cổ Dũng, môi ông chạm vào làn da trắng trẻo của anh, liếm láp từ từ. Lưỡi ông quét dọc xương quai xanh, mút mạnh, để lại những vệt đỏ rực trên da anh. Ông thì thào: “Con thơm quá, Dũng…” giọng ông khàn đặc, tay ông luồn xuống ngực anh, bóp nhẹ qua lớp áo mỏng, làm anh rên lên khe khẽ trong miệng ông Nghị.Lúc đầu, cả hai còn ngại ngùng, động tác chậm rãi, như sợ vượt qua ranh giới cuối cùng. Nhưng khi Dũng rên lớn hơn, cơ thể anh cong lên vì khoái cảm, sự ngại ngần tan biến. Ông Nghị và ông Khang cùng nhau cởi đồ anh – ông Nghị kéo áo qua đầu anh, để lộ cơ ngực trắng trẻo đẫm mồ hôi, ông Khang cởi quần anh, con cu đỏ hồng của anh bật ra, cương cứng vì kích thích. Họ đẩy anh ngã ra ghế, cơ thể anh nằm ngửa, hoàn toàn phơi bày trước hai người đàn ông anh yêu.Ông Nghị cúi xuống, môi ông rời môi anh, chuyển xuống ngực. Ông ngậm lấy một núm vú, mút mạnh, lưỡi ông liếm quanh, nước bọt chảy ra làm núm vú anh bóng loáng, đỏ ửng. Ông cắn nhẹ, làm Dũng rên lớn: “Cha… sướng…” tay anh bấu vào vai ông, móng tay cào lên da ông qua lớp áo. Ông Khang thì liếm xuống bụng anh, lưỡi ông quét dọc rốn, mút mạnh, nước bọt chảy ra làm bụng anh ướt át, dâm dục. Ông thì thào: “Con ngon lắm, Dũng…” rồi liếm xuống dưới, môi ông chạm vào gốc cu anh, ngậm lấy bìu, mút nhẹ, làm anh cong người lên vì khoái cảm.Họ chia nhau liếm láp cơ thể anh, không gian ngột ngạt bởi tiếng rên của Dũng và âm thanh nhóp nhép ướt át. Ông Nghị liếm lên cổ anh lần nữa, lưỡi ông quét dọc tai, mút mạnh vành tai, nước bọt chảy ra làm tóc anh ướt át, dính vào da. Ông cởi áo mình, để lộ cơ ngực đồ sộ, rồi kéo tay anh đặt lên ngực ông, thì thào: “Vuốt cha đi, con…” Dũng rên rỉ, tay anh vuốt lên cơ bắp ông, cảm nhận sự rắn chắc dưới lớp da rám nắng.Ông Khang cởi áo mình, cơ thể ông vẫn phong độ dù tuổi không còn trẻ, ông ngậm cu anh vào miệng, lưỡi ông quấn quanh đầu khấc, mút mạnh, nước bọt chảy ra làm cu anh bóng loáng, dính đầy nước miếng. Ông sục nhẹ gốc cu, tay còn lại bóp mông anh, làm anh rên lớn: “Cha… mạnh nữa…” Ông Khang gầm gừ, mút sâu hơn, đầu khấc chạm vào cổ họng ông, âm thanh nhóp nhép vang lên, ướt át và dâm dục.Ông Nghị quay lại hôn môi anh, lưỡi ông đẩy sâu, mút mạnh, nước bọt chảy ra làm cằm anh ướt át, hòa lẫn với mồ hôi từ trán ông rơi xuống. Ông Khang liếm lên ngực anh, ngậm núm vú còn lại, mút mạnh, để lại vệt đỏ đối xứng với bên ông Nghị làm. Họ hôn liếm khắp cơ thể anh – cổ, ngực, bụng, đùi – không chừa một chỗ nào, nước bọt chảy ra làm anh ướt át, bóng loáng dưới ánh đèn mờ ảo.Dũng nằm đó, rên rỉ không ngừng, cơ thể anh run rẩy vì khoái cảm từ hai người đàn ông anh yêu. Ông Nghị và ông Khang phối hợp ăn ý, không tranh giành, chỉ tập trung làm anh sướng. Ông Nghị liếm xuống đùi anh, lưỡi ông quét dọc, mút mạnh, để lại những vệt đỏ, tay ông vuốt cu anh, sục nhẹ. Ông Khang hôn lên môi anh, lưỡi ông quấn lấy lưỡi anh, mút mạnh, nước bọt chảy ra làm áo ông ướt át, dính vào ngực anh.Khi Dũng gần đến đỉnh, ông Khang ngậm cu anh, mút sâu, tay sục nhanh, còn ông Nghị liếm lên cổ anh, mút mạnh, thì thào: “Bắn đi, con…” Dũng rên lớn, tinh dịch phun ra, tràn đầy miệng ông Khang, ông nuốt hết, liếm sạch đầu khấc anh. Ông Nghị và ông Khang ngồi dậy, thở hổn hển, nhìn anh nằm ngửa trên ghế, cơ thể đẫm mồ hôi và nước bọt, ánh mắt họ vừa thỏa mãn vừa yêu thương.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro