Chương 17:

Hắn ta hừ lạnh bỏ đi, Trần Tứ Húc mới quay sang Trương Chân Nguyên hỏi "Ai vậy Trương ca"

"Cùng khoa với anh. Vì người cậu ta thích lại đi theo anh nên rất ghét anh" Trương Chân Nguyên thở dài nói

Ăn xong, Trương Chân Nguyên đưa Trần Tứ Húc về khoa dù cậu từ chối. Trương Chân Nguyên "Tứ Húc, em biết về anh đúng không"

"Là sao aa...Em biết anh là bạn của Tường ca mà" Trần Tứ Húc nghiêng đầu nhìn Trương Chân Nguyên hỏi

"À không...sau này có gì cần cứ đến tìm anh" Trương Chân Nguyên nghi ngờ cậu là người kia nhưng lại không hỏi tiếp

"Tạm biệt Trương ca, đến khoa em rồi" Trần Tứ Húc quay lại nhìn Trương Chân Nguyên

"Bye" Trương Chân Nguyên vừa quay đi được một lúc ánh mắt Trần Tứ Húc liền thay đổi ngay, Nghiêm Hạo Tường từ trong góc khuất đi ra "Sau rồi"

"Cậu nói gì với anh ấy" Trần Tứ Húc liếc nhìn Nghiêm Hạo Tường

"Không nói gì?" Nghiêm Hạo Tường lạnh nhạt nói

"Vậy, anh ấy nghi ngờ cái gì?" Trần Tứ Húc nhìn nhìn bóng lưng của Trương Chân Nguyên

"Ai biết, vào lớp đi đến tiết rồi" Nghiêm Hạo Tường.

Chỗ Trương Chân Nguyên

Trương Chân Nguyên lẩm bẩm "Thật sự không phải em ấy sau, Húc nhi em đang ở đâu"

"Trương ca, làm gì đó" Từ đâu Hạ Tuấn Lâm vỗ một cái mạnh vào vai Trương Chân Nguyên làm anh giật mình

"Hạ nhi, em làm gì vậy hù chết anh rồi" Trương Chân Nguyên vỗ vỗ ngực mình nói

"Em hỏi anh đó, làm gì mà thẩn thờ vậy" Hạ Tuấn Lâm bĩu môi

"Đang nghỉ xem hai đứa nhóc bọn bây đi đâu mà bỏ tao" Trương Chân Nguyên cốc đầu Hạ Tuấn Lâm

"Xí, Đinh nhi bị đau bao tử bọn em đi xem mà" Hạ Tuấn Lâm xoa xoa đầu.

"Đinh nhi có sau không?" Trương Chân Nguyên lo lắng hỏi

"Đã không sau rồi. Anh ấy với Văn ca hết tiết nên về rồi" Tống Á Hiên

"Hai đứa còn tiết học không, đến giờ rồi kìa" Trương Chân Nguyên nhìn đồng hồ rồi nói, chỉ nghe tiếng la của Hạ Tuấn Lâm là không thấy bóng dáng hai người kia đâu nữa, anh lắc đầu hướng phòng hội sinh viên mà đi đến, hôm nay là ngày anh trực.

___
Trên xe, Đinh Trình Hâm dựa lưng vào ghế sau mà ngủ, Lưu Diệu Văn nhìn Mã Gia Kỳ "Anh với Hiên nhi định thế nào"

"Thế nào được, mỗi lần nói đến là Hiên nhi đổi chủ đề" Mã Gia Kỳ thở dài nói

"Hiên nhi sợ sẽ giống ba mẹ cậu ấy nên không muốn nhắc chuyện đó" Lưu Diệu Văn nhàn nhạt nói, ánh mắt vô cảm

"Anh mày biết chứ nên mới không làm khó Hiên nhi, nhưng để hoài cũng không ổn. À phải rồi biết ai hạ thuốc Hiên nhi chưa, xử lý chưa" 

"Rồi, Trương An An. Từ từ gôm lại xử lý luôn" Lưu Diệu Văn nhàn nhạt nói, ánh mắt nhìn về phía sau

"Đừng nhìn nữa, Đinh nhi tạm ổn rồi. Uống thuốc lát hết thôi, cậu đến công ty à" Mã Gia Kỳ

"Không đi nữa" Lưu Diệu Văn lắc đầu

Khi về đến nhà Đinh Trình Hâm còn ngủ, Lưu Diệu Văn liền không đánh thức trực tiếp bế anh đi vào nhà, cậu thường xuyên bế anh nên biết anh rất nhẹ lại ăn uống không đúng bữa cơ thể có chút gầy yếu hơn người khác. Mã Gia Kỳ theo sau đi vào nhà, mắt thấy Lưu Diệu Văn đi lên phòng liền nói "Cậu cho Đinh nhi ngủ xong, lát xuống đây anh có chuyện muốn nói"

Lưu Diệu Văn đáp ứng "Được"

Một lúc sau đi xuống liền thấy Mã Gia Kỳ đang ngồi trên sofa chờ. Lưu Diệu Văn trực tiếp ngồi đối diện Mã Gia Kỳ nhàn nhạt lên tiếng "Có chuyện gì?"

"Cậu….quen biết Hiên nhi từ khi nào" Mã Gia Kỳ

"Từ lúc 10 tuổi" 

"Chuyện của Hiên nhi tôi cũng biết một phần, em ấy kể. Tôi cũng biết Trương An An là em cùng cha khác mẹ với Hiên nhi. Tôi muốn xử lý gia đình họ" Mã Gia Kỳ nghiêm túc nói

"Tùy anh, chuyện của Hiên nhi tôi không nhúng tay. Anh quyết định theo đuổi Hiên nhi thì anh xử đi. Lần trước cô ta bỏ thuốc Hiên nhi" Lưu Diệu Văn lười biếng nói

"Được. Chuyện của Hiên nhi anh tự xử lý, anh chỉ yêu cầu cậu đối xử tốt với Đinh nhi đừng phụ bạc cậu ấy" Mã Gia Kỳ nghiêm túc nói

"Được" Lưu Diệu Văn nhếch mép một cái nhưng không để Mã Gia Kỳ kịp thấy. 

Lưu Diệu Văn vừa nói xong điện thoại liền vang lên cậu ra ngoài nói điện thoại một lát sau liền đi vào "Tôi đến công ty có việc, anh xem chừng Đinh nhi dùm tôi" Mã Gia Kỳ vừa gật đầu Lưu Diệu Văn liền đi ra ngoài. 
Mã Gia Kỳ liền gọi điện cho ai đó, đầu dây bên kia bắt máy liền nói

"Soái Soái, em giúp anh điều tra chuyện từ nhỏ đến lớn của Tống Á Hiên. Anh cho em 3 tiếng"

"Tiểu Mã ca, không phải chứ 3 tiếng làm sau mà điều tra" Tô Tân Hạo mếu mặt nói

"3 tiếng hoặc Chu Chu ra nước ngoài vài tháng"

"Anh….anh…..em...mét Đinh nhi" Tô Tân Hạo tức giận nói xong liền cúp máy

Chu Chí Hâm nhìn em người yêu đang tức giận liền đi đến hỏi "Soái Soái sao vậy"

"Tiểu Mã ca bắt nạt em" Tô Tân Hạo làm nũng

"Ngoan, làm theo Tiểu Mã ca đi" Chu Chí Hâm xoa đầu Tô Tân Hạo

"Anh ấy bắt em điều tra về Tống Á Hiên ca ca trong vòng 3 tiếng kìa" Tô Tân Hạo bĩu môi giận dỗi

"Ngoan, em mau điều tra đi, 3 tiếng không dài đâu" Chu Chí Hâm xoa đầu Tô Tân Hạo

(xem xem ad ship Tô Chu hay Chu Tô nào??? 😉😉😉)

Tô Tân Hạo bĩu môi hờn dỗi nhưng vẫn làm nếu không Chu Chí Hâm sẽ bị điều đi nước ngoài.

Mã Gia Kỳ trong lúc đợi Tô Tân Hạo điều tra liền lên thư phòng viết báo cáo cho giáo sư của cậu. 

Quay lại lớp học của Tống Á Hiên và Hạ Tuấn Lâm. Hạ Tuấn Lâm nằm dài trên bàn, lười biếng nhìn giáo sư Trang đang giảng bài, khều khều Tống Á Hiên "Hiên nhi"

"Sau vậy" Tống Á Hiên rời mắt khỏi màn hình chiếu hỏi

"Chán quá, bà cô già giảng cái quái gì vậy" Hạ Tuấn Lâm

"Đừng nghe cô giảng, nhìn giáo trình với lại màn hình máy chiếu thôi. Ai tìm kìa" Tống Á Hiên nói lơ đãng liếc mắt ra ngoài cửa gặp ngay Nghiêm Hạo Tường. Hạ Tuấn Lâm nghe liền nhìn ra cửa, liền ngoắc ngoắc bảo Nghiêm Hạo Tường lẻn vào mà Nghiêm Hạo Tường cũng chiều cậu.

"Nè nha, tớ đang cô đơn. Không muốn ăn cẩu lương đâu" Tống Á Hiên nói

Hạ Tuấn Lâm cười hì hì liền quay sang ngồi nói chuyện với Nghiêm Hạo Tường.

"Em kia, đứng dậy trả lời tôi" Bất chợt giáo sư Trang chỉ vào Hạ Tuấn Lâm mà gọi. Cậu vội đứng lên.

"Nói cho tôi sự ra đời của Nhà nước"

"Ph.Ăng-ghen đã mô tả sự ra đời của nhà nước trên cơ sở sự tan rã của chế độ thị tộc. Theo đó xã hội loài người qua quá trình phát triển đã dẫn đến sự phát triển không ngừng của lực lượng sản xuất. Vào thời cổ đại đã diễn ra ba lần phân công lao động xã hội.
Chăn nuôi tách khỏi trồng trọt là đòn bẩy cho kinh tế và hình thành mầm mống tư hữu
Lần phân công thứ nhất, chăn nuôi đã trở thành một ngành kinh tế độc lập và tách ra khỏi trồng trọt, từ đây mầm mống của chế độ tư hữu phát triển và "gia đình cá thể đã trở thành một lực lượng đang đe dọa thị tộc"[3]
Lần phân công thứ hai, thủ công nghiệp tách ra khỏi nông nghiệp, lần phân công này dẫn đến hình thành bước đầu chế độ nô lệ với số lượng nô lệ ngày càng tăng và họ bị đẩy đi làm việc ở ngoài đồng ruộng và trong xưởng thợ, thành từng đoàn mười người, người hai người một[4] điều đó cho thấy sự phân hóa xã hội, phân tầng xã hội sâu sắc.
Lần phân công thứ ba, sản xuất tách bạch với trao đổi dẫn đến sự xuất hiện của tầng lớp thương nhân, lần đầu tiên xuất hiện một giai cấp tuy không tham gia sản xuất một tý nào nhưng lại chiếm toàn bộ quyền lãnh đạo sản xuất và bắt những người sản xuất phụ thuộc vào mình về mặt kinh tế… và bóc lột cả hai, một giai cấp mà lịch sử loài người trước đó chưa hề biết đến.[5]
Qua ba lần phân công lao động này cho thấy lực lượng sản xuất phát triển dẫn đến năng suất lao động tăng, của cải làm ra ngày càng nhiều, và dẫn đến có của cải dư thừa kèm theo đó là sự tích trữ, đồng thời xuất hiện một bộ phận chiến đoạt của cải dư thừa đó (do nắm quyền quản lý, cai quản) hoặc giàu lên nhờ tích trữ, đầu cơ từ đây đã có sự phân hóa giàu nghèo, giữa người có của và người không có của, sự phân hóa giàu nghèo này dẫn đến hiện tượng phân tầng xã hội, phân chia thành các tầng lớp khác nhau từ đó dẫn đến phân chia giai cấp đồng thời và kéo theo xuất hiện mâu thuẫn giai cấp và điều không tránh khỏi là đấu tranh giai cấp, lúc này nhà nước đã có tiền đề rõ ràng cho sự ra đời của mình.
“    Cái tập quán giao cho những chức vụ của thị tộc cho một số gia đình nhất định đã biến thành một cái quyền không thể chối cãi của những gia đình đó được đảm nhiệm chức vụ ấy, bằng những gia đình ấy còn mạnh vị giàu có nữa, họ bắt đầu tập hợp nhau lại bên ngoài thị tộc của họ thành một giai cấp riêng biệt, có đặc quyền, rằng nhà nước vừa mới ra đời đã thừa nhận những tham vọng ấy của họ    ”
— Ph.Ăng-ghen[6]
Lực lượng sản xuất phát triển đã dẫn đến sự ra đời chế độ tư hữu và từ đó xã hội phân chia thành các giai cấp đối kháng và cuộc đấu tranh giai cấp không thể điều hoà được xuất hiện. Điều đó dẫn đến nguy cơ các giai cấp chẳng những tiêu diệt lẫn nhau mà còn tiêu diệt luôn cả xã hội, tạo ra một tình trạng loạn lạc hỗn độn. Xã hội lúc này đòi hỏi phải có một tổ chức mới đủ sức dập tắt cuộc xung đột công khai giữa các giai cấp ấy, hoặc cùng lắm là để làm cho cuộc đấu tranh giai cấp diễn ra trong lĩnh vực kinh tế, dưới một hình thức gọi là hợp pháp và để thảm hoạ đó không diễn ra, một cơ quan quyền lực đặc biệt đã ra đời và đó chính là nhà nước. Từ nhu cầu phải kiềm chế sự đối lập của các giai cấp, làm cho cuộc đấu tranh của những giai cấp có quyền lợi về kinh tế mẫu thuẫn nhau đó không đi đến chỗ tiêu diệt lẫn nhau và tiêu diệt luôn cả xã hội… và giữa cho sự xung đột đó năm trong vòng trật tự.[7]

Và như vậy là Nhà nước đã xuất hiện một cách khách quan, nó là sản phẩm của một xã hội đã phát triển đến một giai đoạn nhất định, nó không phải là một quyền lực từ bên ngoài áp đặt và xã hội mà là một lực lượng nảy sinh từ xã hội, một lực lượng tựa hồ như đứng trên xã hội, có nhiệm vụ làm dịu bớt sự xung đột và giữ cho sự xung đột đó nằm trong vòng trật tự.[8] Nhà nước đầu tiên trong lịch sử là nhà nước Chiếm hữu nô lệ, xuất hiện trong cuộc đấu tranh không điều hoà giữa giai cấp chủ nô và giai cấp nô lệ. Tiếp đó là Nhà nước Phong kiến, Nhà nước Tư sản và sau cùng là Nhà nước Xã hội chủ nghĩa." Hạ Tuấn Lâm nói xong giáo sư Trang cứng họng không nói được gì.
"Giáo sư, em nói thật nhá, cô giảng em không hiểu gì luôn. Em khuyên cô về thay đổi hình thức giảng dạy lại đi" Hạ Tuấn Lâm đưa gương mặt vô tội nhìn nhìn giáo sư Trang
(phần trả lời mình lấy mạng nha)

"Em….em….em phải sinh viên lớp này không" Giáo sư Trang cứng họng liền nhìn Nghiêm Hạo Tường

"Không, em nghỉ cô dạy lố giờ của sinh viên gần 1 tiết rưỡi rồi đấy" Nghiêm Hạo Tường nói xong liền đứng dậy lấy sách vở của Hạ Tuấn Lâm bỏ vào cặp cậu rồi kéo tay cậu đi khỏi làm giáo sư Trang đứng hình.

Trong lớp liền có một nữa sinh đứng dậy nói "Giáo sư, em thấy cậu ấy nói đúng á. Chiều bọn em còn tiết nữa giờ này gần 12 giờ trưa rồi à"

"Giáo sư cậu ấy học khoa Y trường chúng ta, là 1 trong những học bá của trường. Là F4 năm nhất" SV2

"Giáo sư…"

"Các em về đi" Giáo sư Trang thở dài nói.

11:08

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro