Cảnh 8: Đêm Khuya và Lời Thú Nhận Của Thuý
Bối cảnh: Phòng làm việc của Doanh, khuya. Chỉ có Hồng Thuý.
(Âm thanh: Tiếng gõ bàn phím đã dừng. Sự im lặng tuyệt đối. Tiếng Hồng Thuý thở dài.)
Hồng Thuý (tự sự, giọng mệt mỏi): Công việc cuốn tôi đi, nhưng nỗi đau vẫn ở đó. Đêm nào tôi cũng lén lút vào đây, để cảm nhận hơi ấm của anh ấy.
(Âm thanh: Hồng Thuý mở ngăn kéo bàn làm việc, lấy ra một chiếc khăn tay.)
Hồng Thuý: Đây là chiếc khăn tay tôi tặng anh ấy vào ngày sinh nhật. Anh ấy luôn giữ nó.
(Âm thanh: Hồng Thuý bắt đầu nức nở, tiếng khóc vỡ òa.)
Hồng Thuý: Em mệt quá, Doanh! Em không làm được đâu! Em chỉ là một cô gái yêu biển, không phải doanh nhân! Em muốn khóc, nhưng em sợ nếu em khóc, công ty sẽ sụp đổ, và sự hy sinh của anh sẽ vô nghĩa!
(Âm thanh: Tiếng gõ cửa khẽ khàng.)
Vân (bên ngoài, giọng dịu dàng): Thuý. Cậu không cần phải một mình gánh vác đâu. Chúng ta ở đây.
(Âm thanh: Vân, Quyên, Linh bước vào, nhẹ nhàng ôm lấy Hồng Thuý.)
Linh: Hãy cứ khóc đi, Thuý.
Quyên: Chúng ta sẽ cùng nhau vực dậy công ty này.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro