Tôi đi qua rét, ôm ngọn lửa hoang, dẫu không thấy khói, vẫn ấm trần gian.
Giữa đêm tĩnh lặng, nghe từng nhịp tro rơi vào thăm thẳm giấc mơ không lờ.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro