Chương 35 Xác Sống

Mặc dù cử động của cô ấy cứng ngắc, nhưng sức mạnh của cô ấy rất lớn, đến nổi cổ tôi bị cô ấy chèn ép không chỉ đau mà còn cảm thấy khó thở. Ngay cả âm thanh kêu cứu cũng bị mắc kẹt trong cổ họng, chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ.

    "Trả lại chiếc lược cho tôi, trả lại cho tôi! Tôi không muốn chết, tôi không muốn thấy mình từ từ bị thối rữa, tôi không muốn trở thành một xác chết, tôi muốn vinh quang, tôi muốn quá khứ của tôi! Vì vậy, hãy cho tôi biết, cây lược của tôi ở đâu, ngươi đã giấu nó ở đâu? Nói mau, nói mau.

    "Cô ấy rất kích động, cô ấy bóp cổ tôi càng ngày càng khó thở, toàn bộ dòng nhiệt chạy đến trán và nó sắp nổ tung".

    "Gâu!"

    Đột nhiên, một con chó đen nhỏ lao ra khỏi vành đai xanh (*), sủa lên và nhảy lên đầu giáo viên xinh đẹp. Sau đó, cổ tôi buông lỏng và ngã xuống đất.

    Cô giáo xinh đẹp nắm lấy con chó, những ngón tay thon dài siết chặt, một lúc sau, con chó bị siết cổ đến chết.

    Tôi đã bị sốc, liên tục lùi về sau, tôi ghét tại sao đôi chân lại mềm nhũn như vậy vào lúc này, ngay cả sự can đảm để trốn thoát cũng không còn nữa.

"Con chó?"

    Cô ấy nhìn chằm chằm vào con chó và nghiêng đầu một lúc lâu. Ngay khi tôi nghĩ cô ấy sẽ ném nó về phía tôi, thì cô ấy giơ tay kia ra và xé chân con chó ra. Đặt nó lên miệng cô như một cái đùi gà.

    Máu đỏ chảy thẳng xuống, nhưng tôi không thể ngừng bịt miệng.

    "Cô ấy, cô ấy đang ăn động vật sống."

    Hình ảnh quá mức đẫm máu, tôi không dám xem, nhưng cô ấy đột nhiên hét lên hết lần này đến lần khác.

    Tôi nhìn lên, trông thấy cô ấy đã ném thẳng con chó ra và bước lùi trở lại, cô ấy dùng tay giữ cổ, lưỡi thè ra. Cô ấy dường như đang nôn ra thứ gì đó, trông rất đau đớn.

    "Có chuyện gì với cô ấy vậy?"

    Tôi không biết tại sao, nhưng bây giờ chân tôi đã khá hơn rất nhiều, vì vậy tôi đứng dậy và sẵn sàng trốn thoát.

    Khi mọi người bỏ chạy trong tình huống nguy cấp, cách nhanh nhất họ thường sẽ quyết định trèo tường, rồi tôi chạy về phía trước với tất cả sức lực. Nhưng trước khi tôi đứng dậy, tôi đã chạy trúng một bức tường lạnh lẽo, thương cho cái mũi của tôi.

"Cô ấy đã ăn máu của con chó đen và không thể sống sót." Giọng nói lạnh lùng xuyên qua đỉnh đầu tôi, tôi ôm mũi mình rồi nhìn xem thực sự bức tường này là ai. "Hình ảnh vừa rồi rất kích thích phải không?"

    Anh ta cười xấu xa, da đầu tôi ngứa ran ngay lập tức. Hình ảnh ấy khiến tôi sợ hãi, nhưng anh ta không tiến tới để cứu tôi khi nhìn thấy, không thể không trách "Tại sao anh không đến cứu tôi sớm hơn?"

    "Tôi không có ở đây." Thương Lân chạm vào cằm tôi và nở nụ cười, vuốt ve tôi như một con chó con, giọng điệu chậm chạp rất hay, "Cô ta không có linh hồn bước đi như cái xác, để đối phó với cô ta chỉ một con chó là đủ "

    Thương Lân nói đúng, cô giáo xinh đẹp nhanh chóng nằm bất động trên mặt đất.

    "Vài ngày trước cô ấy vẫn ổn, tại sao điều này lại xảy ra đột ngột?"

    "Cô ta đã chết trong nhiều ngày rồi. Tuy nhiên, có một vũ khí ma thuật được thêm vào, vì vậy mắt người không thể nhìn thấy cơ thể bị thối rữa. Bây giờ, vũ khí ma thuật đã mất, cô ta không sống sót, cô ta sẽ ăn động vật sống sau đó tiếp theo sẽ ăn thịt người.

Tôi run rẩy một lúc, sau đó co rúm lại theo bản năng ôm vòng tay của Thương Lân, hỏi với bộ mặt run rẩy, "không có gì lạ khi tôi ngửi thấy mùi thối của cô ấy trước đó".Hóa ra là nó như thế này. Dụng cụ ma thuật mà anh nói là chiếc lược sao? "

    " Lược? "Thương Lân cúi đầu và hạ mắt xuống. Vì khoảng cách gần, lông mi dài của anh ta tạo thành một cái bóng hình cánh quạt ở dưới mí mắt, rất đẹp, "Cái gì lược?"

    "Đó là một chiếc lược sừng đỏ, màu đỏ như màu đỏ của máu, nhưng nó rất đẹp. À, đúng rồi, người phụ nữ đã chết ngày hôm đó có một chiếc lược như vậy trong tay. Cô giáo xinh đẹp cũng nói rằng vì không còn chiếc lược , cô ấy sẽ thành như thế này, vì vậy tôi hoàn toàn cảm thấy rằng chiếc lược rất có vấn đề. "

    " Mặc dù nó rất nhẹ, nhưng tôi ngửi thấy mùi ác cảm với cô ấy. "

    "Đúng vậy." Tôi nghe thấy điều này và giật mình nói, "Khi tôi thấy cô giáo xinh đẹp chải tóc trong khi đến lớp, cô ấy không có cầm một chiếc lược trong tay, mà là một cánh tay nhợt nhạt. chỉ khi cô ấy không chải tóc, thì tôi sẽ thấy nó là một chiếc lược, bây giờ chiếc lược ấy lại xuất hiện bên cạnh Tiểu Lan, mặc dù tôi không chắc chắn là nó giống nhau không, nhưng tôi thực sự lo lắng. "

    "Vì vậy em muốn tôi giúp đỡ? "

Tôi lập tức đổi thành đôi mắt sao lấp lánh, nhìn anh ấy một cách đáng thương," Có thể là! Tiểu Lan là bạn thân của tôi, tôi không thể để cô ấy gặp tai nạn. "

--------------------------------------------
(*) vành đai xanh: nghĩa là vùng đất trống có nhiều cỏ và cây xanh chưa được khai thác ấy đại loại vậy. Giải thích cho những bạn chưa biết

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro