Chương 8 ( End )

#Chap_cuối

Tháng sau , hợp đồng giữa 2 tập đoàn được kí kết , tập đoàn của Hạo Thiên được món hời lớn , điều đó cũng đồng nghĩa với việc làm dấy lên nỗi ghen ghét của các công ty đối thủ kia .

Một buổi chiều cuối thu , Hạo Thiên đứng trên một mỏm đá lớn hướng ra biển , bình thản ngắm hoàng hôn đỏ rực phía xa . Chợt , tụi người mặc đồ đen bữa trước xuất hiện , anh tự thấy mình không có đường thoát : 3 phía rớt xuống là biển sâu , đường ra duy nhất đã bị bọn chúng chặn lại , bọn chúng chắc chắn có chuẩn bị , còn anh hoàn toàn chưa nghĩ tới tình cảnh này , trong người thực sự không có gì để phòng bị .

Bọn chúng rút súng chỉa về phía anh , lên đạn , anh lùi lại thủ thế ... ĐOÀNG ... Viên đạn xé gió lao tới , nhưng bọn chúng bắn trật lất , anh nhanh chóng né được .

ĐOÀNG ... ĐOÀNG ... ĐOÀNG ... Bọn chúng đồng loạt nổ súng , lần này anh không may mắn nữa , 3 viên đạn lần lượt găm vô ngực , cánh tay và đùi . Anh rớt xuống biển , bọn chúng nghĩ chắc anh đã chết nên mau chóng rút đi , bỏ mặc thân xác anh chìm xuống dòng biển lạnh lẽo . Nhưng trước khi mất đi ý thức , anh chợt thấy ... một luồng ánh sáng màu xanh nhạt tuyệt đẹp .

Tịch Nhi bơi lại ôm lấy anh lên một cái hang dưới chân mỏm đá anh vừa đứng . Thật hên , anh rớt xuống đúng lúc cô dạo chơi qua khu vực ấy nên mới có thể ôm được anh lên khỏi mặt nước . Nhưng đưa được anh lên rồi , cô lại lúng túng nhìn những vết thương đang đẫm máu và có khả năng nhiễm trùng của anh . Nhân ngư giống như cô ở dưới đáy biển chưa bao giờ bị thương nặng như vậy , cô thực sự không biết nên cứu anh như thế nào . Hổng lẽ cô đành lòng nhìn anh chết mà không cứu sao ?

- Nhi Nhi , em thực sự muốn cứu anh ta sao ? - Tịch Vân nổi lên , nàng từ lâu đã biết cô em gái nhỏ của mình có tình cảm dành cho con người , chỉ là nàng không muốn ngăn cản nên để tình cảm ấy cứ thế diễn ra .

- Chị ơi , em phải làm sao đây ? Cứ để như vậy ảnh sẽ chết mất ! - Tịch Nhi lo sợ tới mức bật khóc .

Tịch Vân thở dài :

- Chỉ có duy nhất một cách , nhưng nếu em cứu anh ta , em sẽ tan biến mất !

- Xin chị mà ! Để cứu được anh ấy , dù có phải tan biến em cũng sẽ chấp nhận ! Xin chị , hãy chỉ cách cho em !

Đôi mắt Tịch Vân trùng xuống , là chị em đã lâu , nàng thừa hiểu rõ , Tịch Nhi từ nhỏ đã cứng đầu , muốn gì là sẽ làm cho kì được mới thôi , chắc chắn giờ nàng có khuyên bảo cũng chẳng được gì . Thôi thì ...

- Nước mắt của em . - Nàng chỉ nói có vậy rồi quay đi , biến mất dưới lòng biển sâu thẳm .

Tịch Nhi ngơ ngác không hiểu , sau cùng cô chỉ biết ôm lấy thân thể anh mà khóc . Cô hôn lên bờ môi bạc lãnh lẽo , hôn cả những giọt nước mắt của mình .

- Em xin anh , tỉnh dậy đi mà , Hạo Thiên !!!

Điều kỳ diệu đã xảy ra , những luồng ánh sáng màu xanh lấp lánh bao bọc lấy thân thể Hạo Thiên , máu ngừng chảy và vết thương cũng dần khép miệng . Anh từ từ ngồi dậy , cô mỉm cười trong nước mắt :

- Vậy là ... phép màu thực sự tồn tại ... Cảm ơn ông trời ...

Cơ thể Tịch Nhi sáng bừng lên , Hạo Thiên hoảng hốt ôm lấy cô :

- Tịch Nhi , Tịch Nhi ... Em sao vậy chứ ? Tịch Nhi !!!

Cô không trả lời câu hỏi của anh , chỉ mỉm cười thật tươi :

- Tịch Nhi yêu anh nhiều lắm , chúc anh sớm tìm được hạnh phúc nha anh , chúc anh mau chóng tìm được một cô gái yêu anh nhiều thiệt nhiều .

- TỊCH NHI !!!

Hạo Thiên la lớn , 2 tay ôm cô chặt hơn nhưng cuối cùng chỉ là một khoảng hư không lạnh lẽo . Sợi dây chuyền anh từng tặng cô rơi trên cát , anh nhặt lấy nó , cẩn thận cất vô túi áo , ủ rũ đứng dậy tìm đường trở về nhà . Anh lên đường lớn rồi , trời cũng đã sẩm tối , chợt ...

- Tatoe awa ni narou tomo ... watashi wa anata qa suki deshita ... Kono umi to sora ni tokete ... Anata wo mimamoru wa ...

Hạo Thiên chợt nghe thấy tiếng hát ngọt ngào như Tịch Nhi hồi trước . Anh quay lại , chẳng có gì cả , chỉ là mặt biển đang dậy sóng , phải chăng anh nhớ cô quá mà sinh ra ảo giác ? Một giọt nước mắt ấm nóng lăn xuống , anh cố kìm nén bản thân khỏi bật ra tiếng khóc to , thực đau .

Từ hôm ấy , mỗi buổi sáng sớm anh đều đem những cách hoa tươi thả xuống biển  .

- Tịch Nhi , nếu có kiếp sau , anh vẫn nguyện yêu em, yêu em trọn đời trọn kiếp.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: