three.
bàn tay anh thơm/ mùi lá thuốc hút/ mùi cỏ cháy và/ mùi mặt đất sau cơn mưa/ em sợ người ta biết/ bí mật ấy/ bèn giấu anh dưới thân mình nhưng rồi ngay cả ánh trăng xa nhòm ngoài khe cửa cũng/ biết/ đến sự hiện diện to lớn của anh/ thế nên em đành/ nhắm mắt/ anh đã lâm vào bước đường cùng như thế mới tìm đến/ em/ hơi bẽ bàng, em nghĩ/ ai đó đã đốt/ kỷ niệm/ thành tro in lên khung cửa giấy mờ thành một cái bóng/ đen loang lổ. hoa quỳnh nở rộ/ ngoài sân/ giữa đêm tối ngút ngàn để nét duyên/ này trở thành duy nhất đổ đầy trong đôi mắt. em say hương hoa quỳnh/ thơm ngát trong khi bên dưới những ngón tay của người chết/ đan lại và khi màn đêm hẵng còn chưa ngã ngũ/ anh cứ mãi vuốt má em/ âu yếm thì thầm rằng em thân yêu của anh làm ơn đừng trả lời khi anh gọi/ đó là ngôn ngữ của thế giới bên kia và em không thể trả lời khi anh đã chết.
nhưng như thế thì/ làm sao em thôi say/ trong cơn mê này/ gọi lá thu bay.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro