Oneshot
Ánh đèn sân khấu dội xuống, rực rỡ như trăm nghìn tia sao vỡ tung. Ở giữa tâm điểm ấy, FirstOne cười. Nụ cười mềm như đường tan trên môi, đôi mắt cong cong phản chiếu cả biển người phía dưới. Khán giả hò reo, điện thoại chớp sáng, tiếng nhạc tràn ngập không gian — và giữa tất cả hỗn độn lấp lánh ấy, chỉ có một người duy nhất nhìn em bằng ánh mắt yên bình đến lạ.
Tle đứng bên cánh gà, vẫn bộ vest giản dị, tay đút túi quần, đôi môi khẽ nhếch thành nụ cười quen thuộc.
Anh từng nghĩ, cuộc sống mình vốn đã sắp đặt sẵn: bằng cấp, sự nghiệp, những buổi họp, những bản kế hoạch nối dài như cơn mưa không dứt. Nhưng rồi một ngày, em xuất hiện — bé nhỏ, vụng về, đáng yêu đến mức khiến thế giới vốn nghiêm túc của anh nổ tung.
Lúc ấy, em chạy lăng xăng trên trường quay, ôm một đống đạo cụ gần cao bằng người.
"Anh ơi, giúp em cái này được không?"
Giọng em ngọt ngào, lơ lớ vì mệt, nhưng ánh mắt sáng như nắng. Và thế là Tle — chàng thiếu gia được dạy từ nhỏ cách nói chuyện với giới tài phiệt, lại chỉ biết ậm ừ, gãi đầu như cậu trai lần đầu biết yêu.
Anh giúp em mang đạo cụ, rồi mang cả trái tim mình đi mất.
Từ đó, những buổi tối Tle tan làm sớm chỉ để đứng dưới chân toà nhà đợi em quay xong, dù chỉ để cùng nhau đi ăn tô mì trứng muộn. Em từng nói, "Người ta có sugar daddy, còn em có anh Tle." Anh cười khẽ, khẽ cốc đầu em: "Anh không nuôi em, anh yêu em."
Nhưng rồi khi FirstOne bắt đầu nổi tiếng, mọi thứ thay đổi. Lịch trình kín mít, phỏng vấn, quảng cáo, tour diễn, sự kiện — em dường như chỉ còn thở trong ánh đèn sân khấu. Còn Tle, anh vẫn là người đứng ngoài rìa, âm thầm chờ đợi.
Cho đến một ngày, anh quyết định bước vào thế giới của em.
Không phải vì anh muốn nổi tiếng, mà vì anh muốn được đứng cạnh em, đường đường chính chính. Anh bảo: "Anh không muốn chỉ là người đợi em sau cánh gà. Anh muốn cùng em sải bước trước ống kính, để khi ai đó hỏi em đang yêu ai, em có thể nắm tay anh và nói — 'Người này đây'."
Công chúng biết đến họ như một couple vàng của làng giải trí. Ban đầu là nghi ngờ, rồi là ngưỡng mộ. Khi họ cùng xuất hiện trong một buổi ra mắt phim — FirstOne diện suit trắng, Tle trong áo sơ mi đen gọn gàng, tay anh đan lấy tay em — tiếng flash lóe sáng như pháo hoa.
"Anh không thấy mệt sao?" First hỏi nhỏ khi cả hai cùng ngồi trong phòng chờ.
"Không. Anh chỉ thấy vui." Tle cười, tay vẽ vẽ gì đó trên lòng bàn tay em.
"Anh đang viết gì vậy?"
"Chữ First. Để nhớ rằng, dù sau này ai gọi anh là gì, anh vẫn là người yêu của First."
Buổi họp báo kết thúc, họ rời khỏi thảm đỏ, tìm đến góc sân khấu nơi ít người chú ý. Trời đổ mưa nhẹ, tiếng mưa rơi hòa vào tiếng cười của em.
"Anh Tle, anh nghĩ tình yêu trong showbiz có thật không?"
"Có. Nếu là với em."
"Nhưng nếu một ngày em phải chọn giữa hào quang và anh thì sao?"
"Anh sẽ là người đứng dưới ánh đèn đó, để em không phải chọn."
First im lặng. Rồi em ôm anh, thật chặt, giữa cơn mưa dày đặc ánh sáng. Cái ôm ấy khiến Tle cảm thấy mọi mỏi mệt đều tan biến — chỉ còn lại hương nước hoa dịu nhẹ và tiếng tim em đập sát ngực anh.
Buổi tối hôm ấy, mạng xã hội bùng nổ với hình ảnh hai người cùng nhau sau hậu trường.
Caption đơn giản chỉ có một dòng:
"Because you are my First."
Và thế là cả thế giới biết — không cần che giấu, không cần né tránh, không cần lời thanh minh.
Tle và FirstOne — hai người, một tình yêu.
Giữa showbiz rực rỡ, giữa muôn vàn ánh đèn, họ chọn nhau.
Không phải vì hào quang.
Mà vì trong tim anh, chỉ có duy nhất một người.
Vì em là First của tôi.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro