Buổi sáng của Han Wangho kết thúc lúc năm giờ ba mươi phút lẻ một giây.
Anh bắt máy điện thoại từ một số mà anh đã nhìn nhiều đến nỗi ngứa mắt, dùng chất giọng ồm ồm của người mới ngủ dậy để trả lời đối phương, "Han Wangho, trợ lý đạo diễn xin nghe ạ." Đáp lại ở đầu bên kia là một tiếng ho khan biểu thị sự khó chịu, kế đến là quả giọng đến tiếng chuông báo thức cũng không khó chịu bằng của lão đạo diễn. Anh đã chào đón ngày mới như thế – bằng một sớ văn lải nhải những lỗi sai ngu ngốc nào đó trong kịch bản của mình, dù Wangho tin rằng nếu anh gửi một cái file khác đổi phông chữ thì khéo đến đời cụ kỵ của lão ta cũng chưa tìm được điểm giống nhau.
Trong cơn ngáp ngủ, kẻ bán mình cho đồng tiền chỉ biết gật gù như cái máy, tay thì trùm mền kín mặt nhằm giảm âm lượng đến từ lão đạo diễn kia. Sau đâu đấy cơ chừng mười phút, ông ta cuối cùng cũng nói đến vấn đề chính cho cuộc điện thoại lần này, "Chương trình đã mời được năm vị khách." Han Wangho uể oải tiếp lời lão, "Vâng, chỉ còn một chỗ trống thôi ạ." Câu trả lời thì nghe ngoan ngoãn là thế, song đáy lòng anh không khỏi dậy sóng, nếu có thể, anh sẽ không ngần ngại chửi thẳng vào mặt người ở bên kia đầu dây. Năm vị khách kia hoàn toàn do anh phải tự tìm kiếm và tự mời. Thằng đạo diễn này chắc mẩm lại định nhét thêm một người vớ vẩn nào đó vào chương trình để rồi khoe mẽ đóng góp to như cái bánh xe bò của mình đúng không?
"Tôi có một đề cử cho cậu đây." Tiếng ồm ồm kia vẫn vang lên qua đầu dây, "Lee Sanghyuk. Quốc bảo diễn xuất. Tôi đã có thông tin cậu với anh ta là bạn cùng trường, từng có làm việc chung với nhau trong câu lạc bộ."
Không để cho Han Wangho kịp phản ứng hay thốt lên bất kỳ một câu chửi tục nào, thằng già nọ để lại một câu nhất định phải thành công nhé rồi cúp máy.
Con mẹ nó chứ, anh nguyền thầm trong cổ họng. Tại sao Hàn Quốc có bao nhiêu diễn viên, biết bao người nổi tiếng mà anh quen biết, thậm chí là thân quen như Son Siwoo chẳng hạn, tên đạo diễn cứ nhất định phải chọn cái tên chỉ nghe qua thôi đã khiến anh bực mình.
Có một sự thật, ấy là, nếu như trên thế giới có một người ghét diễn viên Faker, đó là anh.
Còn ví như trên đời này chả còn ai ghét Faker nữa, thì tức là ngày ấy anh đắp mộ rồi.
—
cuộc trò chuyện với chovy_jihun
nếu tôi chết, hãy đem đạo diễn chôn cùng
—
Son Siwoo nghĩ mình đã đi được hơn một phần năm cuộc đời theo một cách khá trọn vẹn. Xuất phát điểm từ MC cho những show tạp kỹ nhỏ, anh đã may mắn khi được công ty trao cơ hội cho những chương trình nổi tiếng hơn, và thật may mắn khi nhận lại sự yêu thích từ khán giả.
Dẫu thế, như cái cách người ta vẫn nói, rằng ông trời không cho ai tất cả, Siwoo là người có tình duyên vô cùng lận đận. Trái với những MC cùng thế hệ có thể đã đính hôn hoặc có người yêu, bởi tính chất công việc này tạo cho họ có nhiều mối quan hệ để dễ bề tìm kiếm bạn đời, MC nổi tiếng Lehends chưa bao giờ phải lên mặt báo về bất kỳ tin đồn hẹn hò nào.
Đến nỗi anh cảm tưởng showbiz đang rằng tin vào mấy cái lời đồn nhảm là anh đã có đại gia bao nuôi. Hễ rằng nếu anh livestream trên mạng xã hội hay phải đối diện với câu hỏi đến từ cánh phóng viên, họ sẽ luôn có cách lắt léo để hỏi người dẫn chương trình nổi tiếng về "tình trạng" hiện tại của anh. Đối diện với điều ấy, anh luôn phủ nhận chuyện có người yêu, thú nhận rằng chỉ đang tập trung cho sự nghiệp.
Dẫu sao việc anh từng trải qua hai đời người yêu chỉ có quỷ mới biết.
Và đôi khi, quỷ ở đây là người yêu cũ.
—
lehends's private account
i broke their hearts cause they're nice.
@urdognotme
//
@gossipevrything
mỗi hôm một topic
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro