Phần 5

Tổ chức SCP và các thành viên Hololive

#4: Korone và Okayu: Thảm họa koronesuki ( Phần 1 )


Vào lúc [ dữ liệu bị xóa ], tại thành phố [ dữ liệu bị xóa ].


Hai đặc vụ thực địa của tổ chức SCP đang tiến hành khám sét một ngôi nhà bỏ hoang sau khi nhận được báo cáo về các vụ mất tích hàng loạt trong thành phố.


"Ngôi nhà này ghê vãi! Khắp nơi toàn là máu. Có khi những người mất tích bị giết hại rồi cũng nên"


"Ê! Sao nãy đến giờ mày im lặng th ~~~"


Người đặc vụ quay lại thì đã thấy đồng nghiệp của mình đã bị giết một cách đầy đau đớn.Anh ta bị những thực thể hình người đầu to, trọc và miệng rộng giết bằng cách xé toạc khuôn mặt thành nhiều mảnh. Miệng thì bị xẻ rộng đến tận mang tai.


"Ca . . . Các người là ai?"


Anh ta giơ súng lên chĩa về những thực thể đó. Nhưng đáp lại anh ta chỉ là những câu nói lặp đi lặp lại đầy ghê rợn.


"Nhà ngươi có thích Korone không?"


Khi người đặc vụ đó lấy điện thoại ra để liên hệ với tổ chức, hai ngón tay của anh ta đã biến mất.Nói đúng hơn, là bị gặm mất.


"Ta . . . Tay của tôi!"


Tiếp đó, anh ta bị đẩy ngã thật mạnh từ đằng sau. Anh ta cố gắng với lấy cái điện thoại đã bị văng ra của mình. Nhưng ai đó đã dẵm lên tay của anh ta.


"Chết tiệt!"


Người dẵm lên tay của anh ta bắt đầu cúi xuống. Đó là một người phụ nữ. Cô ta nói với anh ta một vài câu.


"Như thế là không được đâu nhé. Trẻ hư thì phải bị phạt!"


Sau đó, người đó đưa tay lên mặt anh ta, vuốt ve khuôn mặt tràn đầy sự sợ hãi.


"Không cần phải lo lắng đâu. Chỉ đau một xíu thôi. Rồi cậu sẽ trở thành một koronesuki hoàn hảo"


Người đặc vụ đáng thương ấy đã bị kéo đi một cách tàn bạo. Sau đó là tiếng kim loại vang lên trộn lẫn với tiếng hét đau đớn.


Người phụ nữ liền cầm chiếc điện thoại lên, mở phần danh bạ lên và bắt đầu tìm kiếm một thứ gì đó.


Cô ta liếc mắt về phía các koronesuki của mình. Rất nhiều người trong số đó là đặc vụ hiện trường của tổ chức SCP nhưng đã bị biến thành những thực thể đáng sợ. Vài người trong số đó còn là đặc vụ của GOC nữa.


*Quay trở lại với hiện tại.


Tôi đang đỗ xe tại một quán hamburger để mua cho mình một phần ăn siêu to khổng lồ.Tôi không mấy khi ăn đồ ăn nhanh. Nhưng hôm nay tôi quyết định phá lệ.


Lý do là bởi tôi vừa có một cuộc cái nhau tay đôi với giám đốc cơ sở.


Ông ta mắng tôi vì việc tôi không những đi chơi với một thực thể ở chiều không gian khác, thâm chí còn làm loạn tại một quán ăn gia đình và hô lên mục tiêu của tổ chức.


Tôi thừa nhận rằng đúng là tôi đã không tự chủ mà làm càn. Ông ta có thể lăng mạ tôi, nhưng ông ta thậm trí còn xúc phạm cả ba người bọn họ nữa. Điều này đã làm tôi thực sự tức giận. Mặc dù bọn họ có gây ra rắc rối thật. Nhưng bọn họ cũng đã sửa chữa mọi thứ theo hướng không thể ổn thỏa hơn.


Thế nên tôi đã ra quần bàn hàng, mua rất nhiều chai cola và mentos, làm thành một quả bom rồi quăng thẳng vào phòng lão rồi khóa cửa lại.


"Tý nữa về kiểu gì cũng bị chửi cho một trận đây"


Đang chuẩn bị ăn thì có một bóng người lại gần xe của tôi.


"Ngươi có thích Korone không?"


"xin lỗi, anh nói gì cơ?"


"Ngươi có thích Korone không?"


Trong khi tự nhủ về thái độ của người này, thì anh ta bắt đầu lộ rõ cái đầu có một số biến dị nhất định.


Với kinh nghiệm nhiều năm trong tổ chức của tôi, thì chắc chắn đây là dị thường. Tôi bước ra ngoài, lấy khẩu súng pyton ra chĩa về phía anh ta


"Còn bước đến nữa là tôi bắn đấy!"


Anh ta vẫn lặp lại câu nói cũ, rồi lao thẳng về phía tôi. Tôi chỉ còn cách bắn chết anh ta.Bất ngờ, tiếng đổ vỡ xen lẫn tiếng hét phát ra phía bên trong nhà hàng. Tôi ngó vào bên trong xem thử thì thấy rất nhiều thực thể với cái đầu bị biến dạng đang bắt lấy mọi người ở đó.Một số bị giết, một số bị bắt lại.


Một người trong số đó đã thấy tôi cùng với khẩu súng. Anh ta cố với tay về phía tôi, hét lên để cầu xin sự trợ giúp. Đám đầu to kia cũng phản ứng lại ngay lập tức. Chúng gào rú lên và bắt đầu lao về phía tôi với tốc độ ngang với vận động viên điền kinh chuyên nghiệp vậy.


Tôi không thể mạo hiểm được. Thế nên tôi đành phải bỏ mặc bọn họ mà rời đi.


Tôi lấy điện thoại ra để liên lạc với tổ chức. Nhưng không rõ vì sao lại không có sóng. Thế là tôi lại phải lái xe quay về cơ sở.


"Từ đây về cơ sở phải mất đến 3 tiếng lái xe. Trò đùa này tệ hại hết sức!"


Khi vào được đến thành phố, một cuộc bạo loạn quy mô lớn đang diễn ra. Rất nhiều thực thể với cái đầu to bất thường kèm theo miệng rộng đang tấn công mọi người. Lực lượng cảnh sát, S.W.A.T cũng đang chống trả trong tuyệt vọng.


Tôi thử xử dụng bốt điện thoại công cộng bên đường thử sử dụng nó nhưng cũng không thể liên lạc được với điểm 19.


Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, một dịch bênh dị thướng mới bùng phát hay là biến thể của SCP-008?


Dù sao đi nữa, tôi cũng cần trang bị.


Tôi lấy trong cốp xe ra một cái áo trống đạn, một khẩu SCAR-L kèm ba băng đạn, hai quả lựu đạn khói và một ống giảm thanh.


Đang tính lên xe chạy luôn thì có một cô gái đang bị bao vây bởi đám đầu to kia. Mái tóc màu tím ngang vai, kèm theo cái tai và đuôi mèo. Nhiêu đó là đủ để tôi xác nhận cô ấy có liên quan đến nhóm Haachama.


"Này cô kia! Cúi đầu xuống mau!"


"Đư . . . Được"


Tôi phải xả hết một băng đạn để tiêu diệt toàn bộ đám đầu to đang bao vây cô ấy. Có vẻ như biến dị này khiến đối tượng bị nhiễm gia tăng sức chống chịu ở một mức độ nào đấy.Tôi nắm lấy tay cô ấy, kéo lên xe rồi chạy khỏi đó nhanh nhất có thể.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro