Chương 63 : Biến to trước mắt

164.

Edit by : Mèo Lười làm hủ 

Lục Chiêu Minh thần sắc nghiêm túc, nhìn đến mức Trương Tiểu Nguyên có chút sợ hãi.

Y không biết Lục Chiêu Minh đang nghĩ gì, lại sợ Lục Chiêu Minh đoán được y muốn đi khởi nghiệp, trong lòng nhất thời khẩn trương, lại chỉ có thể nhỏ giọng đáp: "Đệ...... Đệ chỉ là tò mò thôi......"

Lục Chiêu Minh hỏi: "Chỉ là tò mò?"

Trương Tiểu Nguyên nhanh nhảu gật đầu.

Hai hàng lông mày Lục Chiêu Minh nhíu lại, hắn vẫn có chút lo lắng, sau một lúc lâu mới cùng Trương Tiểu Nguyên nói: "Đệ muốn kiếm tiền không phải không được, nhưng nhất định không được đi làm những chuyện bàng môn tà đạo ."

Trương Tiểu Nguyên vạn phần khẩn trương: "Đại sư huynh! Đệ thật sự chỉ tò mò thôi!"

Y cơ hồ cảm thấy Lục Chiêu Minh đã đoán được mình muốn làm gì, Trương Tiểu Nguyên không hiểu sao cả người sợ hãi, cảm thấy lấy tính cách đại sư huynh ra mà nói..... nhất định huynh ấy sẽ không đồng ý để y làm việc này.

Lục Chiêu Minh gật gật đầu: "Đừng học Bộc Dương Tĩnh."

Trương Tiểu Nguyên: "......"

Từ từ, Bộc Dương Tĩnh?

Chuyện này cùng Bộc Dương Tĩnh có quan hệ sao?

Y nhất thời ngốc lăng, có chút  không hiểu được ý tứ mấy lời này của Lục Chiêu Minh .

Hoa Lưu Tước thế mà lại là người hiểu ra đầu tiên.

Hắn phụt cười thành tiếng, vốn là muốn nhịn lát về phòng cười, nhưng vừa phụt một cái cả người liền như được mở chốt, chụp bàn cười to, nhìn qua Trương Tiểu Nguyên vẫn là vẻ mặt mờ mịt, hắn nhịn không được chế nhạo: "Đại sư huynh là sợ ngươi đi học thuật dịch dung, học xong liền biến thành bộ dáng của Bộc Dương Tĩnh kia ha ha ha!"

Trương Tiểu Nguyên trầm mặc một lát, bỗng nhiên đã hiểu.

Bộc Dương Tĩnh cũng là cao thủ dịch dung thuật, chẳng qua thuật dịch dung của hắn cùng người thường bất đồng, người bình thường cùng lắm chỉ là cải trang thay đổi dung mạo, Bộc Dương Tĩnh thì lại trực tiếp đem chính mình biến thành một mỹ nhân nhu mì uyển chuyển, thậm chí trên đầu còn hiện dòng "Thường thường hóa thân nữ tử thanh lâu Bộc Dương Tịnh", cũng không biết hắn rốt cuộc là đã trải qua sự tình gì.

Trương Tiểu Nguyên nghe mà mặt đỏ rần, y không biết đại sư huynh như thế nào đem thuật dịch dung cùng cải trang nữ nhân gộp lại thành một, huống chi Bộc Dương Tĩnh còn là giả dạng nữ tử chốn thanh lâu...... Trương Tiểu Nguyên khó tránh khỏi bắt đầu nghĩ nhiều, y biết những thứ như Tần lâu Sở quán đúng là có những người như vậy, giả dạng nữ tử vô thanh lâu chọc ghẹo nam nhân rồi lấy đó làm niềm vui, đại sư huynh có lẽ chỉ bâng quơ nói vậy, Trương Tiểu Nguyên cảm thấy chính mình nhất định phải sinh khí thôi, nhưng kết quả là, y cũng chỉ cảm thấy quẫn bách không thôi, cảm thấy đại sư huynh câu này nói đến không khỏi có chút quá đáng.

Trương Tiểu Nguyên bịch một cái đứng lên, nhăn mi trừng mắt nhìn Lục Chiêu Minh một cái, quay đầu liền đi rồi.

Lục Chiêu Minh không rõ nguyên do, xoay người nhìn về phía Hoa Lưu Tước đang cười đến không ngậm được mồm, nghiêm túc dò hỏi: "Đệ ấy làm sao vậy?"

Hoa Lưu Tước nghẹn cười: "Sinh khí đi?"

Lục Chiêu Minh: "Sinh khí?"

Hoa Lưu Tước nghiêm mặt: "Cũng có thể là thẹn thùng?"

Lục Chiêu Minh càng khó hiểu: "Thẹn thùng?"

Hắn nghiêm túc nghĩ nghĩ lời mà chính mình vừa nói, cảm thấy kia chỉ là chút lời sư huynh đối với sư đệ dạy bảo, hình như cũng không có vấn đề gì mà.

......

Chờ đến khi Lục Chiêu Minh trở về phòng, liền thấy Trương Tiểu Nguyên đem chăn trùm qua đầu, hình như đã ngủ rồi.

Lục Chiêu Minh không có nghĩ nhiều, sau giờ ngọ nghỉ ngơi cũng coi như bình thường, hắn chỉ ở phòng chuẩn bị một chút, liền lại rời đi tìm Tưởng Tiệm Vũ cùng đem đống thọ lễ mà sư thúc đã chuẩn bị kĩ lưỡng đưa qua.

Thực tốt.

Sinh vật đang không nhúc nhích giả vờ ngủ Trương Tiểu Nguyên từ trong chăn nhô đầu ra, cảm thấy chính mình đã phán đoán xong.

Đại sư huynh mới vừa rồi chỉ là thuận miệng nhắc tới, cũng không có bất luận ý tứ sâu xa nào, quả nhiên là y suy nghĩ nhiều.

Người như đại sư huynh, chớ nói đi vào thanh lâu, chỉ sợ dù có cô nương trêu ghẹo hắn mấy câu hắn cũng đều sẽ không để ý tới, vậy nên hắn khẳng định không biết thanh lâu còn có sở thích tình thú nam nữ giả trang, xem ra, vẫn là y nghĩ nhiều.

Trương Tiểu Nguyên từ trong ổ chăn chui ra, quyết định thừa dịp đại sư huynh còn chưa trở về, sẽ châm chước viết viết chút chuyện xưa kì thú của Lộ Diễn Phong, nhất định có thể lừa từ chỗ Giang Hồ Bí Văn không ít tiền.

Có lẽ là người đến đưa thọ lễ quá nhiều, Lục Chiêu Minh cùng Tưởng Tiệm Vũ mãi cho đến chạng vạng mới trở lại, Trương Tiểu Nguyên cố gắng bình tĩnh, chỉ coi như sự tình hôm nay cái gì cũng chưa từng phát sinh, đang muốn mở miệng cùng bọn họ chào hỏi, Tưởng Tiệm Vũ trước đã ngồi xuống rót cho mình ly trà, cau mày mở miệng nói: "Đại sư huynh, huynh thật sự không cảm giác được sao?"

Trương Tiểu Nguyên ngừng lại, tò mò nhìn về phía hai người, hỏi: "Làm sao vậy?"

Lục Chiêu Minh lắc đầu: "Ta không có chú ý."

Tưởng Tiệm Vũ đem nước trà trong ly một hơi uống sạch, quay đầu cùng Trương Tiểu Nguyên nói: "Mới vừa rồi ta cùng đại sư huynh đi đưa thọ lễ, bọn họ rất lạnh nhạt bắt chúng ta phải đi đăng ký, bất quá vừa liếc mắt nhìn danh sách thọ lễ, bỗng nhiên đổi thái độ đối với ta cùng đại sư huynh khách khí hẳn lên."

Trương Tiểu Nguyên: "......"

Tưởng Tiệm Vũ đầy mặt nghi hoặc: "Kia Kha Tinh Văn còn muốn đích thân lại đây nói lời cảm tạ, ta không hiểu...... Muốn nói cái gì, không phải ở đó nói là được rồi sao?"

Trương Tiểu Nguyên hỏi lại: "Thọ lễ có danh sách phải không?"

Lục Chiêu Minh gật đầu: "Có."

Trương Tiểu Nguyên: "Hai người không thấy được danh sách?"

"Danh sách là sư thúc viết." Tưởng Tiệm Vũ đáp, "Phong thư từ đó đến chỗ đưa thọ lễ, ta cũng chưa từng mở ra xem."

Trương Tiểu Nguyên: "......"

Nguyên lai bọn họ cũng không biết Xa Thư Ý đến tột cùng tặng Mai Lăng An thứ gì.

Có thể không đối với bọn họ tôn kính sao? Phần thọ lễ Xa Thư Ý chuẩn bị nói ra cũng phải đến vạn trăm lượng bạc, có lẽ còn phải hơn, kia hoàn toàn là cho không tiền riêng để mua lại mặt mũi cho sư môn, sư thúc đối sư môn trả giá mới gọi là nhiều nhất, độ giàu có này, Trương Tiểu Nguyên quả thực nghĩ cũng không dám nghĩ.

165.

Edit by : Mèo Lười làm hủ

T.r.u.y.ệ.n c.h.ỉ đ.ư.ợ.c đ.ă.n.g t.r.ê.n W.a.t.t.p.ad.com của Mèo Lười làm hủ  

Rất nhanh đã tới sinh thần Mai Lăng An, Tán Hoa Cung thiết hạ mấy trăm bàn, mở tiệc chiêu đãi tất cả giang hồ đồng đạo.

Sư môn của Trương Tiểu Nguyên vốn chỉ là một môn phái nhỏ, theo lý mà nói, bọn họ hẳn phải ngồi ở vị trí xa nhất, nhưng Xa Thư Ý hiển nhiên đã vì bọn họ đổi lấy một vị trí tốt hơn, hiện giờ mấy người bọn họ đang ngồi cách ghế chủ tọa của Mai Lăng An không xa lắm, xung quanh cũng toàn là con cháu danh môn thế gia có uy tín trên giang hồ, có mấy vị còn là người hồi đó ở Đại Hội Võ Lâm bị đại sư huynh đá xuống đài, khiến cho Trương Tiểu Nguyên hoảng hốt không thôi.

Nhưng chỗ này bù lại chính là một địa phương tuyệt vời để xem kịch.

Trương Tiểu Nguyên sớm đã biết Mai Lăng An hôm nay muốn rửa tay gác kiếm, vì thế nên khi vừa vào bàn y liền nhìn chằm chằm chỗ ngồi của chủ tọa, chỉ chờ khai tiệc thì một màn kích thích kia sẽ tới.

Mai Lăng An sớm đã vào chỗ, hắn thần sắc điềm tĩnh, thỉnh thoảng cùng những người tiến đến mời rượu nói đôi ba lời, hiển nhiên đã  thật sự hạ quyết tâm, không có lấy nửa điểm dao động.

Hai chỗ ngồi bên cạnh Mai Lăng An là Lâm Dịch cùng Như Sơn Quan quan chủ, Bùi Vô Loạn vốn  cũng sẽ tham dự, nhưng sự tình Thiên Minh Các quá mức khó giải quyết, hắn liền lấy cớ minh trung công việc bề bộn, chỉ đem thọ lễ đưa sang, chính mình thì từ chối không thể đến.

Kha Tinh Văn ngồi thấp hơn một bậc, hắn đến cùng cũng chỉ có thể xem như vãn bối, bàn tiệc phía trên, hắn không thể cùng những vị chưởng môn tiền bối ngồi cùng, Kha Tinh Văn trông có vẻ vô cùng khẩn trương, đứng ngồi không yên.

Trương Tiểu Nguyên nhớ rõ hắn lúc trước cũng không ủng hộ Mai Lăng An quy ẩn, hiện giờ xem ra, ý nghĩ này vẫn không thay đổi.

Mà vị chưởng môn đời tiếp theo - Lộ Diễn Phong đang ngồi cùng các đường chủ, trưởng lão Tán Hoa Cung và đệ tử nội môn, có vẻ một chút cũng không hay biết gì về sự kiện sẽ xảy ra tiếp theo, hắn từ đầu buổi vẫn luôn quay đầu trộm nhìn về hướng sư môn bọn họ, Trương Tiểu Nguyên biết, hắn nhất định là đang tìm Hoa Lưu Tước.

Nhưng Hoa Lưu Tước không có theo tới.

Hôm nay tiệc mừng thọ diễn ra, có vô số người trong Tán Hoa Cung tham gia, Hoa Lưu Tước sợ gặp gỡ người quen sẽ xấu hổ, sáng sớm liền lôi kéo Tào Tử Luyện cùng A Thiện Nhĩ xuống núi dạo chơi, cùng nhau ngắm nhìn Hương Lâm Sơn Thành.

Trương Tiểu Nguyên nhìn Lộ Diễn Phong thật sâu thở dài, trên đầu toát ra một hàng tự.

"Hắn trốn đi rồi, quả thực là vô cùng sợ hãi ta."

Trương Tiểu Nguyên cũng theo đó thở dài.

Mai Lăng An thế mà muốn đem chức vị chưởng môn truyền lại cho Lộ Diễn Phong, Tán Hoa Cung xem ra thật sự sắp toi rồi.

Bọn họ trước đó đã cùng Tưởng Tiệm Vũ nói qua chuyện Mai Lăng An muốn quy ẩn, hiện giờ Tưởng Tiệm Vũ miệng cắn hạt dưa, mắt nhìn chằm chằm bàn chủ tọa, trong ánh mắt tràn đầy kích động, Trương Tiểu Nguyên vừa nhìn về  hướng hắn, liền thấy trên đầu Tưởng Tiệm Vũ điên cuồng hiện ra mấy chữ.

"Muốn tới gần muốn tới gần muốn tới gần......"

Rõ ràng chỉ là mấy con chữ, ấy mà Trương Tiểu Nguyên lại thật sự cảm thấy bên tai đang phảng phất vọng tới thanh âm Tưởng Tiệm Vũ đang lặp đi lặp lại ba chữ này, y nhịn không được xoay đầu, cảm thấy thật là đau mắt.

Vẫn là đại sư huynh tốt nhất, đại sư huynh luôn rất yên tĩnh.

Trương Tiểu Nguyên quay đầu nhìn về phía Lục Chiêu Minh, lại thấy Lục Chiêu Minh vừa vặn cũng đang nhìn y.

Xung quanh người cười người nói, khung cảnh ồn ào, Lục Chiêu Minh hiển nhiên rất không thích, hắn từ khi vào bàn tiệc liền lạnh mặt, chỉ đem ánh mắt lưu lại trên người Trương Tiểu Nguyên, người khác nhìn thấy thần sắc hắn đáng sợ như vậy, tự nhiên cũng không dám tiến tới bắt chuyện.

Trương Tiểu Nguyên lại cảm thấy, có quá nhiều người, đại sư huynh hình như có chút khẩn trương.

Y nhịn không được hướng về phía đại sư huynh cười, mà Lục Chiêu Minh nao nao, cũng thoáng hướng y mấp máy môi, đang muốn nói chuyện, bàn chủ tọa bỗng nhiên một mảnh ồn ào ầm ĩ, hóa ra Mai Lăng An đã cầm chén rượu đứng lên.

Đầu tiên là một phen lời khách sáo, hắn hướng mọi người kính rượu, lại đem ly rượu to uống một hơi cạn sạch —— hôm nay người tới mời rượu có rất nhiều, hắn đã uống không ít, giờ đây Mai Lăng An gò má ửng đỏ, mắt mang men say, thần thái lại vẫn tráng sĩ dũng khí.

"Các vị đã cất công tới dự sinh thần của Mai mỗ, Mai mỗ thật sự vạn phần cảm kích." Mai Lăng An cao giọng cùng mọi người nói, "Hôm nay trừ bỏ nói chuyện sinh thần, thật ra còn một chuyện nữa, ta muốn để các vị ở đây làm chứng."

Trương Tiểu Nguyên trái phải nhìn xung quanh.

Lộ Diễn Phong nhìn về phía Mai Lăng An, mặt lộ vẻ nghi hoặc, Mai Lăng An tựa hồ không có nói trước với hắn sẽ có sự việc này, vì thế hắn cũng không biết tiếp theo là chuyện gì.

Kha Tinh Văn siết chặt chén rượu, khẩn trương đến hơi hơi phát run.

Trương Tiểu Nguyên cảm thấy rất kỳ quái.

Mai Lăng An muốn ẩn lui, Kha Tinh Văn vì sao phải khẩn trương như thế?

"Qua hôm nay, Mai mỗ liền đã bước vào năm mươi." Mai Lăng An nói, "Những năm gần đây ta tự thấy bản thân tuổi tác đã cao, thân thể cũng chống đỡ hết nổi rồi, nghĩ đến giang hồ này , thật ra vẫn nên thuộc về thế hệ trẻ."

Lâm Dịch cười nói: "Mai chưởng môn lại đang nói đùa, ngươi nhìn bàn chúng ta, có người nào thoạt nhìn trẻ hơn ngươi không."

Hắn ngoài miệng tuy rằng nói vậy, nhưng trong mắt lại không có nửa điểm tiếu ý, thậm chí trên đầu cũng theo đó xuất hiện một hàng chữ.

"Ngồi lên chức vị chưởng môn bằng cách làm tiểu tình nhân, cũng không biết xấu hổ mà quang minh chính đại nói muốn rửa tay gác kiếm."

Từ từ.

Trương Tiểu Nguyên càng thêm cảm thấy có chút gì đó không thích hợp.

Vì sao Lâm Dịch biết Mai Lăng An sẽ thông báo thoát ẩn giang hồ vào hôm nay?

Chuyện này tới Lộ Diễn Phong còn chưa biết được, Mai Lăng An không lý nào lại nói cho Lâm Dịch nghe?

Trương Tiểu Nguyên cảm thấy không đúng, quả thực không đúng.

Y trong lòng kinh hãi, không hiểu sao có dự cảm không lành, chỉ cảm thấy hôm sợ là sẽ phát sinh đại sự nằm ngoài tầm kiểm soát.

Đại sư huynh bỗng nhiên cầm lấy tay y.

"Tiểu Nguyên? Làm sao vậy?" Lục Chiêu Minh nhỏ giọng dò hỏi, "Đệ thoạt nhìn thực bất an."

Trương Tiểu Nguyên nói không nên lời.

Y thực sự đang rất bất an, Trương Tiểu Nguyên trở tay nắm ngược lại, không biết nên giải thích thế nào, khi quay đầu nhìn về phía Mai Lăng An cùng Kha Tinh Văn, bỗng nhiên thấy được trên đầu Kha Tinh Văn nhiều ra thêm mấy hàng chữ.

"Cha mẹ chết trong nạn đói, từng được Tử Hà Lâu chủ Lâm Dịch cứu, sau vì báo ân, phụng mệnh Lâm Dịch gia nhập Tán Hoa Cung, bái Mai Lăng An làm sư, lấy trộm thông tin cơ mật Tán Hoa Cung , vì Thiên Minh Các phục vụ."

"Kha Tinh Văn, Tán Hoa Cung đại đệ tử, Lâm Dịch nghĩa tử, Thiên Minh Các giáo chúng."

Trương Tiểu Nguyên: "......"

Trương Tiểu Nguyên trợn to hai mắt, không thể tin được những gì chứng kiến.

Ngày hôm qua vẫn là An An cùng Văn Văn, như thế nào đột nhiên liền biến thành nội gián nằm vùng của Thiên Minh Các rồi?

Y vì sao đến bây giờ mới nhìn thấy thân phận thật sự của Kha Tinh Văn?

Đều do y trước nay không đủ coi trọng Kha Tinh Văn, không để thời gian nhìn chằm chằm hắn, nhưng hôm nay...... Hiện giờ Mai Lăng An đã quyết định muốn cùng Kha Tinh Văn quy ẩn, này hết thảy đều đã không cách nào vãn hồi.

Đinh.

Lại là một tiếng vang nhỏ.

Trương Tiểu Nguyên ngẩng đầu, nhìn về phía đỉnh đầu Kha Tinh Văn.

"Sư phụ, là đồ nhi hổ thẹn."

Không đúng.

Trương Tiểu Nguyên nhíu mày.

Nhất định còn có biện pháp vãn hồi.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro