Chương 1: Chui đầu vào lưới (Thượng)

Chương 1: Chui đầu vào lưới (Thượng)

.

Một màn hình lớn dài sáu thước, rộng bốn thước đang phát sóng bộ phim về các sự kiện xuyên suốt cuộc đời Quan Miên, trên mấy trăm băng ghế dài không ngừng vui vẻ phát ra tiếng cười ồn ào.

Quan Miên không cần quay đầu lại cũng có thể tưởng tượng được nội dung cuộc nói chuyện của họ là gì. Bởi vì vào khoảng thời gian này một năm về trước, y cũng từng ngồi tại đây nghe bọn họ bàn luận, xoi mói về ảnh chụp của người khác, kể lể cuộc sống mà họ trải qua cỡ nào buồn chán vô vị, con đường tương lai cỡ nào u ám gian nan.

...

"Chúc mừng ngươi ra tù." Quản ngục thường ngày luôn để lộ ra bộ mặt thạch cao, hôm nay lại phá lệ tặng thêm một nụ cười có phần hàm súc, sau đó vươn tay, tự mình đem chiếc cà vạt có thêu số hiệu phạm nhân cởi bỏ, giúp y đeo lên một cái cà vạt hoa râm đen khác.

Đây là truyền thống của ngục giam Đỉnh Phong.

Quan Miên cúi đầu nhìn chiếc cà vạt đã được thắt ổn trên cổ, nghĩ thầm, dù gì truyền thống này cũng đã kéo dài trong vài thập niên, nhưng sao tay nghề của quản ngục vẫn như mười năm về trước vậy...tệ hại, lệch lạc.

"Hy vọng sau khi ra tù, ngươi có thể nhớ kỹ hết thảy những gì đã trải qua. Chân thành, hiền lành, khiêm tốn, nhiệt tình, dũng cảm mà đối diện với cuộc sống tương lai." Quản ngục ngừng một chút, sau đó hơi nghiêng thân về phía trước.

Quan Miên cũng phối hợp mà cúi đầu theo.

Quản ngục ghé vào lỗ tai y thấp giọng nói: "Nhớ rõ, ngàn vạn lần không được đánh người ở cửa tòa thị chính! Cho dù hắn chỉ là một kẻ đạo đức giả."

Quan Miên mở to hai mắt, đáp: "Ta biết rồi."

Quan ngục ho khan hai tiếng rồi rụt đầu trở về, ngón tay khẽ đè lên nút trò chuyện trên cổ áo, nói lớn: "Quan Miên, ra tù!"

...

Từ ngục giam ra đến cửa là một hành lang dài cả trăm mét, được bạn tù của Quan Miên đặt cho cái tên là 'con đường tự do'. Trên con đường tự do này chỉ có duy nhất một gian buồng tắm, ở đó, quản ngục sẽ chuẩn bị sẵn cho mỗi phạm nhân một chậu nước có ngâm lá bưởi, cùng với một bộ thường phục sạch sẽ.

Quan Miên chậm rãi tắm rửa xong xuôi mới mặc bộ thường phục màu trắng kia lên người, thuận tay đem luôn chiếc cà vạt hoa râm đút vào túi quần, xoay người bước qua chậu than được đặc biệt chuẩn bị dành riêng cho y, bước lên con đường tự do.

Trước cửa ngục giam Đỉnh Phong đã có một chiếc xe bay chờ sẵn, tài xế đang ngồi trên ghế lái quay lại làm hiệu lệnh chào y.

Quan Miên hai tay trống không mở cửa ngồi vào ghế sau.

Khoảnh khắc cánh cửa vừa đóng cũng là lúc chiếc Radio điện tử bên trong được kích hoạt, lập tức có một giọng nữ ôn nhu hơn nước vang lên.

"Quan tiên sinh tôn kính, chào mừng ngài trở về với cuộc sống xã hội hài hòa, tươi đẹp. Ta là Trương Khả Ái, người được giao nhiệm vụ sẽ phục vụ ngài trong suốt chuyến đi này. Tuy thời gian chúng ta gặp nhau khá ngắn ngủi, nhưng hy vọng đó sẽ là một hành trình khó quên cho cả ngài và ta."

Chiếc xe chậm rãi bay lên trong những tiếng rung 'tích tích' của động cơ.

Tài xế kích hoạt hệ thống hướng dẫn, cài đặt vị trí cần tới, sau đó im lặng ngồi chờ hiệu lệnh từ phía Cục Giao Thông Hàng Không.

Ba giây sau, Cục Giao Thông Hàng Không gửi xuống mệnh lệnh. Tài xế lúc này mới bật chế độ kiểm soát tốc độ cùng chọn lựa lộ tuyến, chiếc xe chậm rãi khởi hành.

"Hôm nay là ngày 11/4/3011, nhiệt độ bên ngoài lúc này đang là 18 độ, dự tính buổi tối sẽ chỉ còn 8 độ, thời gian mặt trời lặn sẽ rơi vào khoảng 18h18'..."

Quan Miên lên tiếng chặn lại lời nàng, "Chúng ta đang đi đâu vậy?"

Trương Khải Ái im lặng khoảng năm giây, mới hồi đáp: "Nơi chúng ta đang tới là 'Sở giới thiệu công việc Tinh Tinh'." Nàng ta vốn đang đóng vai một hướng dẫn viên dự báo thời tiết lập tức biến thành hướng dẫn viên của Sở giới thiệu công việc Tinh Tinh, "Nó được thành lập vào ngày 01/6/2811, là một Sở có lịch sử lâu đời, danh tiếng rất tốt. Người sáng lập ra là nó là..."

"Nút tắt của ngươi ở đâu vậy?" Quan Miên mặt không chút đổi sắc, lên tiếng hỏi.

Nàng ta trầm mặc một lát, mới dè dặt đáp: "Thưa ngài, câu hỏi của ngài là xuất phát từ mục đích hiếu kì, hay thực chất là muốn tắt máy thế ạ?"

"Tắt máy."

...

Tút.

Khoang xe lập tức trở nên im lặng.

Trải qua nửa giờ hành trình, rốt cục chiếc xe bay cũng dừng lại ở cổng Sở giới thiệu công việc Tinh Tinh.

Quan Miên mở cửa, chiếc cầu thang từ phía trong thùng xe tự động chạy ra, vừa vặn chạm tới mặt đất. Y nhấc chân bước xuống một bậc, quay đầu nhìn tài xế nói: "Cảm ơn."

Tài xế quay đầu khẽ miệng mỉm cười, đáp: "Người chẳng nể mặt tiểu thư Khả Ái gì cả."

Quan Miên nói: "đợi đến khi nàng ta có thể phân biệt được rõ ràng thế nào là nể mặt và không nể mặt, thì lúc đấy ta mới thấy áy náy."

Tài xế bật cười lớn.

Quan Miên xoay người bước xuống tới mặt đất.

"Bọn họ sẽ sắp xếp giúp ngươi một công việc tốt! Chúc ngươi may mắn, tiểu tử." Tài xế ồn ào nói xong liền nhanh chóng lái xe rời đi.

Quan Miên còn chưa bước vào cửa, đã thấy cột đèn bên đường đột nhiên sáng lên, kèm theo đó là một giọng nam trầm thấp xa lạ, "Đi trên đường không được phép nói to cười lớn, xin hãy tự trọng."

...

Tại sao thị trưởng lại đồng ý đưa những phát minh kỳ quái kiểu này vào sử dụng?

Quan Miên khẽ nhíu mày.

"Quan tiên sinh, hoan nghênh ngài tới Sở giới thiệu công việc Tinh Tinh. Ta là nhân viên phục vụ 11, Minh Lượng Tiểu Tinh Tinh, yêu thích màu hồng phấn." Một phụ nữ trung niên trên dưới bốn mươi tuổi tay nâng hoa tươi, hướng y lộ ra nụ cười hết sức thân thiện.

Quan Miên im lặng nhận lấy bó hoa, đi theo nàng tới bàn phục vụ tiếp đón khách.

Chiếc bàn dùng để tiếp khách này rất dài, nhìn qua cũng phải dài tới cả trăm mét . Y chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy hai chấm đen nho nhỏ ở đầu cuối bên kia.

Minh Lượng Tiểu Tinh Tinh dẫn Quan Miên tới tận khu salon có màu hồng phấn mới mời y ngồi xuống, dọn lên một đĩa hoa quả đã gọt sẵn, sau đó im lặng rời đi.

Quan Miên đem hoa quả đặt sang một bên, mới xoay người điều chỉnh lại tư thế ngồi, đã thấy một lão giả mặt đầy tươi cười, vui vẻ bước tới bàn tiếp đãi khách. "Xin chào Quan tiên sinh, ta là Lão Cổ, rất vui được phục vụ ngài. Xin hỏi ngài muốn tiếp tục công tác ở vị trí cũ, hay muốn chuyển qua một công việc mới?"

Quan Miên sớm đã tính kĩ chuyện này, nên không chút do dự hồi đáp: "Ta muốn tìm một công việc không phải rồ khỏi nhà."

Lão Cổ cười nói: "Ngài là một 'phân tích số liệu sư' chuyên nghiệp, cũng đã đạt tới danh hiệu 'cao cấp phân tích số liệu sư', chúng ta hoàn toàn có thể thỏa mãn mọi nhu cầu mà ngài đưa ra."

"Không. Ta không muốn tiếp tục làm một phân tích số liệu sư." Quan Miên coi như không nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của lão cổ, "Ta muốn thay đổi một môi trường làm việc mới."

Lão cổ không thắc mắc nhiều, mà chỉ khẽ tính toán: "Không cần xuất môn, cũng không muốn làm một phân tích số liệu sư,..."

"Tốt nhất là có thể tiếp xúc với máy vi tính." Quan Miên bồi thêm một câu.

Lão Cổ lập tức loại bỏ những công việc thủ công.

Từng giây từng phút trôi qua.

"Có rồi!" Lão Cổ đầu tiên là mỉm cười, nhưng sau đó lập tức nhíu mày, "Bất quá, công việc này...."

Quan Miên chăm chú nhìn ông ta.

Lão Cổ ngẩng đầu khó xử nói: "Ngài không muốn đưa thêm yêu cầu gì sao?"

Quan Miên có chút nghi hoặc không hiểu.

Lão Cổ nói: "Có một công việc phù hợp với tất cả những gì ngài muốn. Nhưng là..."

Quan Miên thấy ông ta cứ ấp a ấp úng, liền nhịn không được mở miệng hỏi: "Công việc gì?"

"Là...làm trong Game online."

.

Quan Miên vừa mới đăng nhập liền phát hiện bản thân mình đang đứng ở trong một túp lều lớn hình tròn, xung quanh có bốn cây cột bạch ngọc cao tầm hai thước.

Y có thể cảm nhận được rõ ràng những làn gió nhè nhẹ phất qua mặt mình, mang theo hơi lạnh giống hệt ngoài đời thực. Làm công việc này nhất định phải cài đặt các chỉ số giác quan lên đến 96 phần trăm, cho nên y mới dễ dàng cảm nhận được sự giống nhau giữa hai thế giới ảo và thực.

Trước mặt Quan Miên tự động hiện ra một tấm bảng trong suốt.

[Hệ thống] Chúc mừng công nhân thứ 93 đăng nhập thành công vào thế giới 'Mộng Đại Lục', xin hãy nhập nick name của mình.

Một bàn phím trong suốt lập tức xuất hiện nganh eo y.

Quan Miên chậm rãi gõ xuống bốn chữ 'Xuân Mộng Bất Tỉnh'.

Dưới mặt bảng xuất hiện một thanh Loading, tốc độ chạy cực nhanh.

[Hệ thống] Chúc mừng Xuân Mộng Bất Tỉnh đến với thế giới Mộng Đại Lục, xin hãy cố gắng vì cộng đồng của chúng ta. Hiện tại, mời ngài lựa chọn công việc muốn làm:

Thợ mỏ

Lái đò

Thợ rèn

Lữ điếm tiểu nhị

Thợ mộc

Hoặc là các hình thức trò chơi:

Bơi lội

Kéo co

Điền kinh

Nhảy dây

Hít đất

Quan Miên suy nghĩ một lúc, lựa chọn thợ mỏ.

Y nhanh chóng bị đẩy tới một ngọn núi trụi lủi, nơi này đã có sẵn bốn năm người thợ mỏ ăn mặc lòe loẹt không hề tương xứng với công việc của mình đang dùng búa sắt gõ từng nhát từng nhát một.

[Hệ thống] Xin hãy lựa chọn quần áo và công cụ lao động.

Trên mặt bảng xuất hiện hơn một trăm màu sắc khác nhau.

Quan Miên thuận tay ấn vào màu xanh lam.

Sau đó lại là hơn trăm mẫu trang phục bất đồng, bộ nào cũng mang một thiết kế khác biệt, nhìn qua khá đặc sắc.

Y lựa chọn một bộ áo ngắn cổ tròn.

Trên mặt bảng lại tiếp tục xuất hiện hai mươi loại búa sắt mang các kích cỡ khác nhau.

Quan Miên chọn lấy một cái có kích thước gần như nhỏ nhất, cầm thử thấy thuận tay liền ấn xác nhận.

[Hệ thống] Ngài vừa lựa chọn Thiết Chùy thứ mười sáu, xin hãy dùng thử.

Quan Miên cầm búa sắt gõ nhẹ một cái xuống núi đá bên cạnh.

[Hệ thống] Năng lượng phát ra 96 JQ, không đạt tiêu chuẩn, xin hãy đổi sang Thiết Chùy thứ mười lăm.

Quan Miên hơi bĩu môi, một lần nữa nâng cao búa sắt, gõ mạnh xuống núi đá

[Hệ thống] Năng lượng phát ra 112 JQ, đã đạt tối thiểu, ngài có muốn xác nhận không?

Quan Miên ấn xác nhận.

[Hệ thống] Công nhân thứ 93 'Xuân Mộng Bất Tỉnh' đã lựa chọn Thiết Chùy thứ mười sáu, năng lượng phát ra là 112 JQ, thuộc vào cấp thấp. Hiện tại bắt đầu bước vào thời gian làm việc, và sẽ kéo dài trong suốt bốn giờ đồng hồ. Ngài có muốn xác nhận không?

Quan Miên ấn xác nhận không lâu thì mặt bảng tự động biến mất, thay vào đó là một chiếc đồng hồ tính thời gian nhỏ bằng nắm tay.

Y cầm búa sắt lên, nâng tay gõ từng nhát từng nhát xuống núi đá.

Kiên trì được hơn mười phút, thì y bắt đầu cảm thấy cánh tay vừa mỏi vừa đau, gần như không thể tiếp tục nâng lên, độ mạnh cũng càng ngày càng giảm đi.

[Hệ thống] nhắc nhở: Năng lượng phát ra quá thấp, không đạt tiêu chuẩn.

[Hệ thống] nhắc nhở: Năng lượng phát ra quá thấp, không đạt tiêu chuẩn.

[Hệ thống] nhắc nhở: Năng lượng phát ra quá thấp, không đạt tiêu chuẩn.

...

Liên tục có sáu thông báo nhảy ra, một thanh niên mặc áo đỏ thẫm thấy vậy liền đi tới, tủm tỉm cười: "Ngươi mới làm lần đầu sao? Như vậy không ổn đâu."

Quan Miên ném búa qua một bên, thở không ra hơi.

Người thanh niên vỗ vỗ bờ vai y, "Ba mươi sáu giây là khoảng thời gian tối đa giữa hai nhát búa mà hệ thống quy định. Nói cách khác, ngươi có thể gõ một cái, rồi nghỉ ngơi một lúc, chỉ cần trước giây thứ 36 gõ tiếp cái thứ hai là được."

Quan Miên ngẩng đầu nhìn thời gian đã chạy đến giây 32,4 liền cầm búa sắt gõ mạnh xuống một nhát.

[Hệ thống] Liên tục thất bại, tính lại từ đầu.

Quan Miên trợn to mắt, há hốc mồm: "Còn bị khấu trừ nữa sao?"

Người thanh niên cười khổ nói: "Ngươi nghĩ đây là đâu? Công việc này của chúng ta bị các web ngầm đánh giá là 'công việc culi rẻ nhất thế kỷ ba mươi mốt' đấy." Hắn nói xong tựa hồ vừa đến thời gian, liền nâng búa sắt gõ mạnh xuống một cái.

Đều là gõ xuống mặt đá, nhưng thanh âm của hắn rõ ràng vang dội hơn Quan Miên rất nhiều.

Y có chút buồn bực.

Theo như tư liệu điều tra. Ở một thế kỷ 31 được xưng là đã phát triển toàn diện về nhân quyền, thì công việc này được sinh ra một cách hết sức vô lý. Nó được bắt nguồn từ lời nói của 'ông nội một vị lãnh đạo đang ngồi trên ghế quốc hội hiện nay', đó là: "Công việc không có tính giải trí đều là culi."

Không lâu sau đó, một đề án yêu cầu phải đền bù tiền lương lên gấp mười lần cho những công việc không mang tính giải trí ra lò, cũng nhanh chóng được các đại biểu quốc hội thông qua, ghi thêm vào bộ luật lao động.

Tập đoàn năng lượng Tấn Mãnh cũng vì chuyện sử dụng sức lực con người để tạo ra năng lượng mà bắt đầu gặp nguy cơ lớn. Sau khi phải đền bù tiền lương một năm lên gấp mười lần, thì tập đoàn năng lượng Tấn Mãnh bắt đầu triệt để áp dụng chính sách của nhà nước, sáng tạo ra một công việc mới mang đầy tính giải trí—- đó là hình thức làm việc trên game online.

Đồng dạng đều là sử dụng sức lực cơ thể con người để tạo ra năng lượng cho công ty, tuy số năng lượng tạo ra trên game online giảm hẳn một nửa so với công việc trực tiếp trước đây, nhưng như thế vẫn là đã lời hơn rất nhiều so với phải tăng tiền lương lên gấp mười lần.

Cách thức lao động thông qua game online này nhanh chóng được chính phủ tán thành, cũng được cả thế giới khen ngợi. Tập đoàn năng lượng Tấn Mãnh vinh dự trở thành công ty đã góp phần tìm ra cách giải quyết vấn đề nhân quyền.

"Sắp đến thời gian rồi." Người thanh niên thúc giục y.

Quan Miên theo bản năng gõ cây búa xuống núi đá.

Đinh một tiếng.

[Hệ thống] nhắc nhở: Năng lượng phát ra quá thấp, không đạt tiêu chuẩn.

Người thanh niên mặt mày u uất, cười khổ: "Vẫn còn chưa đủ mạnh sao? Haha. Đừng nản chí, rồi cũng sẽ thành công thôi."

Quan Miên hỏi: "Ngươi làm công việc này được bao lâu rồi?"

Người thanh niên đáp: "Ta vốn là công nhân của tập đoàn Tấn Mãnh từ trước, cũng từng được nhận một năm đền bù tiền lương lên gấp mười lần, nhiều lắm đấy."

Quan Miên lại hỏi: "Vì sao ngươi không đổi nghề?"

Người thanh niên không trả lời mà hỏi ngược lại: "Thế vì sao ngươi lại lựa chọn công việc này?"

Quan Miên mím môi.

Người thanh niên hắc hắc cười nói: "Nếu có chỗ tốt hơn để đi, thì việc gì phải ngốc ở đây."

Ở một thế kỷ 31 giàu có, thì việc quốc gia nuôi sống nhân dân là điều hoàn toàn có thể xảy ra, tuy nhiên, để ngăn chặn việc người dân chỉ biết ăn chơi không chịu làm việc, thì chính phủ từ năm trăm năm trước đã bỏ hẳn việc trợ cấp thất nghiệp, và thay vào đó sẽ là phân công công tác cho những người dân không có việc làm.

Người thanh niên vừa gõ búa vừa nói: "Bất quá, nhìn qua thân thể ngươi, thì đáng ra nhà nước không nên phân ngươi tới chỗ này." Không chỉ cánh tay nhỏ nhắn mà đôi chân cũng thon thả nuột nà, không có tí sức lực nào.

Quan Miên đáp: "Là ta tự chọn công việc này."

Người thanh niên há hốc mồm, "Không phải ngươi bị người ta lừa gạt đấy chứ."

Quan Miên chậm rãi lắc đầu, "Là ta tự mình chui đầu vào lưới."

Hết chương 01./

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro