Chương 9: Nhiệm vụ tân thủ (Hạ)
Chương 9: Nhiệm vụ tân thủ (Hạ).
Thủy Lam Mộc Ngẫu cuối cùng chỉ phải thanh toán ba trăm kim tệ để mời Quan Miên gia nhập Tinh Nguyệt nghiệp đoàn, kèm theo điều kiện không được phép can thiếp vào vấn đề buôn bán giao dịch của Thể Hồ Thanh Tỉnh.
Đương nhiên, gia nhập bây giờ chỉ là nói miệng. Để chính thức gia nhập bang hội thì nhất định phải đạt cấp ba mươi trở lên.
Thủy Lam Mộc Ngẫu nói: "Ngươi hay online lúc nào? Để ta an bài người mang ngươi đi luyện cấp."
Trong đầu Quan Miên nhanh chóng liệt ra lịch trình bản thân, sau đó nói: "Từ hai rưỡi chiều đến chín rưỡi tối, không tính thời gian ăn cơm từ sáu giờ đến sáu giờ ba mươi."
Thủy Lam Mộc Ngẫu nói: "Tốt. Ta sẽ an bài một nhóm buổi chiều và một nhóm buổi tối."
Quan Miên nói: "Bất quá phải chờ sau ngày 23 mới được."
Thủy Lam Mộc Ngẫu có chút nghi hoặc hỏi: "Tại sao?"
Quan Miên nói: "Tính đến 25 là vừa tròn một tháng ta đi làm. Hơn nữa 24, 25 vừa vặn vào hai ngày cuối tuần, cho nên có thể họ sẽ phát lương cho ta vào hai ngày đó."
Thủy Lam Mộc Ngẫu cau mày nói: "Ngươi muốn mua cái gì?"
Quan Miên cùng Thể Hồ Thanh Tỉnh trăm miệng một lời nói: "Túi quà tân thủ."
"..." Thủy Lam Mộc Ngẫu suy nghĩ kỹ nửa ngày, mới thoáng lý giải, "Đây thực ra mới là nguyên nhân khiến ngươi vòi tiền ta đúng không?"
Quan Miên sửa sai nói: "Là phí ký hợp đồng."
Thủy Lam Mộc Ngẫu nói: "Túi quà tân thủ chỉ hữu dụng với người dưới cấp ba mươi mà thôi. Mà ta sẽ nhanh chóng giúp ngươi lên thẳng cấp ba mươi, nên thứ này không cần thiết."
Thể Hồ Thanh Tỉnh cũng có chút động tâm.
Quan Miên nói: "Ta không nghĩ ân tình giữa hai chúng ta đủ để ngươi cho ta nhiều ưu đãi đến vậy."
Thủy Lam Mộc Ngẫu im lặng một lát, nói: "Đúng vậy, là Hà Kỳ Hữu Cô nhờ ta."
Quan Miên kinh ngạc.
"Hắn là nguyên lão của Tinh Nguyệt nghiệp đoàn." Nàng dừng một chút, lại nói, "Cũng là một trong những người hội trưởng tín nhiệm nhất nên địa vị ở nghiệp đoàn khá cao."
Quan Miên nói: "Hiểu rồi."
Thủy Lam Mộc Ngẫu nhìn hắn, biểu tình có chút thành khẩn, "Cho dù hắn không nhờ thì ta cũng sẽ mời ngươi gia nhập nghiệp đoàn. Mấy ngày nay ta vội luyện cấp nên tính toán vài hôm nữa mới qua đây."
Quan Miên từ chối cho ý kiến.
"Tuy nhiên chỉ có ba trăm kim tệ là ngoài dự tính thôi." Thủy Lam Mộc Ngẫu nhớ tới kim tệ, ẩn ẩn cảm thấy đau lòng.
Quan Miên nói: "Không có ba trăm kim tệ này, chưa chắc ta đã gia nhập nghiệp đoàn."
...
Thể Hồ Thanh Tỉnh xen vào giữa hai người đang lẳng lặng nhìn nhau, ngắt lời nói: "Đã muộn rồi, các ngươi còn tính ở trong này đến khi nào?"
Quan Miên quay đầu nhìn hắn.
Thể Hồ Thanh Tỉnh bị hắn nhìn có chút không hiểu vì sao.
"Ngươi có muốn gia nhập cùng ta không?" Quan Miên đưa ra lời mời.
...
Lời mời bị cự tuyệt .
Trong nháy mắt Thể Hồ Thanh Tỉnh đã sinh ra qua một tia dao động, nhưng cuối cùng quyết tâm quy ẩn giang hồ vẫn chiến thắng sự hấp dẫn của việc tái xuất.
Thủy Lam Mộc Ngẫu một bên dùng tiểu tinh linh gọi hội viên dẫn người đi luyện cấp, một bên tự mình hộ tống Quan Miên đến bình nguyên Sarah.
Bất ngờ hơn chính là kẻ lúc trước giết chết Quan Miên và bạn của hắn rõ ràng vẫn còn đợi ở chỗ cũ.
"Ngươi quả nhiên đã quay trở lại!" Tên giết người vội vàng chạy qua.
Thủy Lam Mộc Ngẫu bày ra tư thế chiến đấu.
Tên giết người vội vàng kêu lớn: "Rốt cuộc ngươi có quan hệ gì với nàng? Tại sao các ngươi lại ở cùng một chỗ? !"
Quan Miên cau mày nói: "Ngược lại ta càng tò mò quan hệ giữa hai chúng ta hơn?"
Tên giết người táo bạo nói: "Ngươi không đọc thông báo của hệ thống sao? Ta là Bách Chiến Bách Thắng, người giết ngươi a!"
Quan Miên rõ ràng đã nhận ra sắc mặt của Thủy Lam Mộc Ngẫu thay đổi.
Bách Chiến Bách Thắng hất cằm nhìn Thủy Lam Mộc Ngẫu, mở miệng nói: "Ngươi còn chưa đạt cấp 70 phải không? Đừng có chạy loạn ở đây nữa, sang bên kia mát mẻ chơi đi. Hôm nay tâm tình của ta rất tốt, sẽ không giết ngươi."
Thủy Lam Mộc Ngẫu cắn môi dưới trừng mắt nhìn hắn.
Quan Miên thế mới biết cấp bậc của Thủy Lam Mộc Ngẫu cũng không hề cao. "Ngươi đi trước đi, ta đã đáp ứng rồi sẽ không thay đổi."
Thủy Lam Mộc Ngẫu do dự, nói: "Ngươi cứ điều chỉnh độ chân thực xuống mức thấp nhất, đừng sợ, tử vong do PK trong game là chuyện rất bình thường. Dù sao ngươi mới cấp một, có chết cũng sẽ không bị rơi ra kinh nghiệm và trang bị."
Quan Miên có chút không để ý gật đầu. Y vốn chưa từng nghĩ đến việc sẽ để một nữ nhân đứng ra thay mình làm lá chắn.
Thủy Lam Mộc Ngẫu triệu hồi rơi ra, nhanh chóng bay lên không trung rồi biến mất khỏi tầm mắt mọi người.
Bách Chiến Bách Thắng chậc chậc lưỡi, "Ta thấy chỉ số thông minh của ngươi cũng không được cao lắm đâu, sao lại chơi với cái loại còn chưa lâm trận đã bỏ chạy như nàng ta chứ."
Quan Miên khoan thai nói: "Ai nói nàng là bạn của ta."
Bách Chiến Bách Thắng bày ra vẻ mặt không tin, "Không phải bạn sao nàng có thể đi chung với ngươi một lúc lâu như thế?"
Quan Miên đáp: "Nàng là hướng dẫn viên du lịch của ta."
Bách Chiến Bách Thắng "..."
Đồng bạn của hắn nhỏ giọng nói: "Hắn đang lừa ngươi."
Bách Chiến Bách Thắng giận dữ hét: "Ta biết! Ta biết! Ta biết! Sao ngươi cứ phải giải thích cho ta! Sao ngươi cứ phải nhắc nhở ta! Ý ngươi là chỉ số thông minh của ta không đủ để nghe hiểu phải không?!"
Đồng bạn trấn an nói: "Không phải, là ta dốt nát, không được rõ ràng mọi chuyện cho lắm, nên mới muốn ngươi xác nhận lại."
Bách Chiến Bách Thắng hừ lạnh với Quan Miên, nói: "Có phải ngươi thiếu tiền mua túi quà tân thủ đúng không?"
Quan Miên khẽ nhíu mày. Chẳng lẽ nhìn y có vẻ rất nghèo sao?
Bách Chiến Bách Thắng hắc hắc cười nói: "Ngươi nhất định rất ngạc nhiên vì sao ta lại biết chuyện này đúng không? Ngươi nhất định không nghĩ ra vì sao ta lại biết chuyện này đúng không? Ngươi nhất định rất muốn hỏi vì sao ta lại biết chuyện này đúng không? Ha ha ha... Ta nhất định sẽ không nói cho ngươi đâu!"
Quan Miên ngồi xuống, chuẩn bị ngủ gà ngủ gật.
"Rốt cuộc đây là thái độ gì?" Bách Chiến Bách Thắng hết sức bất mãn.
Quan Miên coi như không hề nghe thấy.
Đồng bạn vỗ vỗ bờ vai hắn, nhìn Quan Miên nói: "Trò chơi có quy định, tân thủ dưới cấp mười lăm vẫn được hệ thống bảo hộ, không thể PK. Nhưng loại bảo hộ này chỉ được kích hoạt khi người chơi đã từng sử dụng túi quà tân thủ thôi."
Quan Miên ngẩng đầu, chậm rãi hỏi: "Thế bây giờ các ngươi muốn thế nào?"
Thần sắc Bách Chiến Bách Thắng có chút mất tự nhiên, "Ngươi có thể trả lời một vấn đề của ta không."
Quan Miên nhìn hắn.
"Vừa rồi thời điểm ngươi bị ta giết, độ chân thực có phải đang ở mức rất cao không?" Bách Chiến Bách Thắng theo dõi y, "Có phải đã chỉnh đến mức cao nhất là 96% không?" Hắn đại khái là kẻ sát nhân đầu tiên bị dọa cho phát sợ khiếp khi vừa cầm dao giết người xong. Biểu tình lúc đó của Quan Miên thật sự rất chân thật, chân thật đến mức giống như hắn đã thực sự đâm y một dao. Làm hại hắn hiện giờ chỉ cần nhắm mắt là khuôn mặt vặn vẹo thống khổ của Quan Miên lại hiện ra, có xóa thế nào cũng không được.
"Hóa ra thứ ngươi muốn là cái này ?" Khuôn mặt Quan Miên lại vặn vẹo .
Bách Chiến Bách Thắng sợ tới mức run chân lui vài bước.
Quan Miên mặt không chút đổi sắc nhìn hắn nói: "Đúng vậy, độ chân thực lúc đó của ta là 96%."
Bách Chiến Bách Thắng vội trách cứ: "Sao ngươi lại dốt nát đem độ chân thực chỉnh đến mức cao như vậy, cái này cũng không thể trách ta!"
Quan Miên nói: "Ta không trách ngươi."
Bách Chiến Bách Thắng hoài nghi hỏi: "Thật sao?" Hắn có chút không tin bởi nếu đặt hắn ở vị trí bị đối phương giết chết tại thời điểm độ chân thực cao đến 96%, thì hắn nhất định sẽ ân cần thăm hỏi 18 đời tổ tông nhà tên kia đến khi xác chết cũng phải vùng dậy mới thôi!
Quan Miên đáp: "Đúng vậy. Thế nhưng cần phải bồi thường."
"Bao nhiêu tiền?"
"Ta không cần tiền."
"Không cần tiền thì cần gì? Chẳng lẽ sắc sao? Đại ca à, nói chuyện với ta làm ơn đừng rề rà như vậy được không? Ta hỏi một câu ngươi đáp một câu, giống như chém gió không hề có chủ đích vậy, mệt chết đi được!" Bách Chiến Bách Thắng lại bắt đầu táo bạo.
Quan Miên nói: "Mang ta đi luyện cấp."
Bách Chiến Bách Thắng cau mày nói: "Hiện tại ngươi mới cấp một đúng không?"
"Ân."
"Hơn nữa lại còn không có túi quà tân thủ?"
"Ân."
Bách Chiến Bách Thắng nghĩ nghĩ rồi hỏi: "Vậy sau khi đạt cấp ba mươi ngươi định gia nhập nghiệp đoàn nào?"
Quan Miên không chút do dự nói: "Tinh Nguyệt nghiệp đoàn."
Bách Chiến Bách Thắng lập tức nhảy dựng lên, "Lão tử là người của Đế Diệu nghiệp đoàn!"
Quan Miên nói: "Tốt. Như vậy về sau có chả may giết ta, ngươi mới không cảm thấy áp lực."
"Đúng là như thế..." Bách Chiến Bách Thắng nhìn về phía đồng bạn, "Nhưng sao ta vẫn cảm thấy có gì đó không đúng?"
Đồng bạn nói: "Kỳ thật kéo y lên cấp 30 rất nhanh."
Quan Miên nhìn tên đồng bạn kia nhiều hơn một chút.
Đồng bạn mỉm cười, hướng y vươn tay nói: "Tuyết Lý Hống."
Quan Miên cầm tay hắn, đáp: "Xuân Mộng Bất Tỉnh."
"Ha ha ha..." Bách Chiến Bách Thắng cười to nói, "Cái tên này thật sự rất đáng khinh, nhưng quả thật xứng đôi với ngươi đấy! Ha ha ha..."
Không có ai cổ vũ hắn cả.
Tuyết Lý Hống cùng Quan Miên chăm chú quay sang nhìn hắn.
Bách Chiến Bách Thắng ngượng ngùng thu nhỏ mồm lại, "Không phải muốn đi luyện cấp sao? Tổ đội thôi."
Quan Miên kéo bảng điều khiển ra, ấn Tổ đội ——
1, Người chơi gần đây.
2, Bạn tốt.
3, Bang hội.
4, Tìm ID.
Quan Miên chọn phím 1, sau đó nhấp vào tên Tuyết Lý Hống và Bách Chiến Bách Thắng.
Bách Chiến Bách Thắng hùng hổ hét lớn: "Đi cùng lão tử đi! Lão tử sẽ cho ngươi cơm no rượu say!"
Quan Miên nói: "Nhiệm vụ của ta là giết Sói một tai."
Bách Chiến Bách Thắng đầu đầy hắc tuyến, đáp "Cái loại quái cấp một này thì có gì đáng đánh?"
Trong lúc đó, Tuyết Lý Hống đã vô thanh vô tức bắt đầu đánh Sói.
Chờ đến lúc Bách Chiến Bách Thắng kịp phát giác ra, Tuyết Lý Hống đã đem Sói đánh chết hết, hơn nữa còn triệu hồi yêu thú Tuyết Đỉnh Ưng nhặt hết lỗ tai mang về.
Quan Miên nhận lấy lỗ tai, gật đầu nói: "Cám ơn."
Tuyết Lý Hống mỉm cười nói: "Không cần khách khí."
"Từ từ!" Bách Chiến Bách Thắng vô cùng khó chịu kêu lớn, "Ai bảo ngươi làm loại nhiệm vụ ngu ngốc này."
Tuyết Lý Hống nói: "Tất cả người chơi đều phải hoàn thành nhiệm vụ tân thủ, nếu không sẽ không chuyển qua nhiệm vụ chủ tuyến được." (một dãy nhiệm vụ chính có nội dung xuyên suốt, liên quan đến nhau)
"Thật sao?" Bách Chiến Bách Thắng ngạo mạn ngẩng cao cổ, "Không có biện pháp. Ai bảo loại nhiệm vụ kiểu này ta đã không làm rất nhiều năm rồi."
Quan Miên nói: "Ngươi luyện rất nhiều năm mới đạt cấp bậc này sao?"
"..." Bách Chiến Bách Thắng nổi giận nói, "Cái gì gọi là luyện rất nhiều năm mới đạt cấp bậc này? Đây rốt cuộc là thái độ kiểu gì? Thái độ kiểu gì? !"
Từ không trung đột ngột chém xuống một đạo thánh quang.
Tuyết Lý Hống tỉnh táo mở ra lá chắn phòng hộ, bảo vệ Bách Chiến Bách Thắng bên trong.
Bách Chiến Bách Thắng cả giận nói: "Đứa nào dám đánh lén lão tử?"
Một con Tuyết Sư từ trên trời đáp xuống phía sau Quan Miên, Hà Kỳ Hữu Cô nhảy khỏi lưng sư tử, duỗi duỗi thẳng lưng, chậm rãi đi qua nói: "Chậc chậc, đã lớn như vậy rồi còn khi dễ tiểu bằng hữu, thật không biết xấu hổ, xấu hổ xấu hổ xấu hổ."
Quan Miên: "..."
Bách Chiến Bách Thắng cả giận nói: " Hà Kỳ Hữu Cô!" (Tên bạn này nghĩa là Thật là có tội.)
Hà Kỳ Hữu Cô gật gật đầu nói: "Đúng vậy, ngươi 'Thật là có tội'. Quả nhiên không thể tha thử!"
Bách Chiến Bách Thắng nói: "Không phải, ta bảo ngươi là Hà Kỳ Hữu Cô!"
Hà Kỳ Hữu Cô nói: "Điều này không cần ngươi nhắc nhở ta cũng biết."
Tuyết Lý Hống ngăn lại Bách Chiến Bách Thắng đang nổi trận lôi đình, hướng Hà Kỳ Hữu Cô giải thích: "Ngươi hiểu lầm rồi, chúng ta chỉ đang tổ đội thôi."
Tròng mắt Hà Kỳ Hữu Cô thiếu chút nữa rớt ra, "Hai người các ngươi... đối phó với một tân thủ cấp một mà cũng cần lập tổ đội?!"
Quan Miên cảm thấy chính mình nên giải thích một chút, liền mở miệng nói: "Không, là bọn họ tổ đội mang ta đi luyện cấp."
Hà Kỳ Hữu Cô sửng sốt, ánh mắt có chút phức tạp nhìn hắn, "Ngươi định phản bội sao?"
Quan Miên đáp: "Không có. Chỉ là lợi dụng bọn họ một chút mà thôi."
Bách Chiến Bách Thắng: "..."
Hà Kỳ Hữu Cô nói: "Vậy sau khi đạt cấp ba mươi ngươi sẽ gia nhập nghiệp đoàn nào?"
Quan Miên nói: "Tinh Nguyệt nghiệp đoàn."
Bách Chiến Bách Thắng cả giận nói: "Rốt cuộc Đế Diệu nghiệp đoàn có gì không tốt?!"
Quan Miên nói: "Ta đã thu phí hợp đồng của bọn họ."
Hà Kỳ Hữu Cô sửng sốt.
Bách Chiến Bách Thắng hoài nghi hỏi lại: "Thật hay giả? Tinh Nguyệt nghiệp đoàn đã sa đọa đến mức nhận người còn phải tặng phí hợp đồng sao? Bọn họ cho ngươi nhiều hay ít?"
Quan Miên nói: "Ba trăm kim tệ."
Bách Chiến Bách Thắng mở to hai mắt, "Ngươi thật sự mới cập một à?"
Quan Miên gật gật đầu.
Bách Chiến Bách Thắng lẩm bà lẩm bẩm, dường như đang tính toán gì đó.
Quan Miên vểnh tai lên, sau đó đưa ra đáp án: "Hai mươi hai nghìn tám trăm."
Bách Chiến Bách Thắng mờ mịt kêu lên một tiếng, "A?"
Quan Miên nói: "Ba trăm nhân bảy mươi sáu bằng hai mươi hai nghìn tám trăm."
Bách Chiến Bách Thắng có chút thành khẩn quay sang hỏi Hà Kỳ Hữu Cô, "Bên các ngươi còn thu người không?"
Hà Kỳ Hữu Cô: "..."
Hết chương 09./
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro