1. Kẻ thù mới: Uchiha gian xảo

Chiến trường bỗng dưng chìm xuống giữa sự im lặng và lãng quên.

Khi Izuna nhìn thấy đứa trẻ đó, cũng trạc tuổi mình, bị ép phải nuốt trọn một trái mìn nổ, cậu bé hét lên sợ hãi như thể đã mơ hồ đoán trước được điều gì đó.

"Izuna, đừng nhìn!" Madara đến kịp lúc, nhìn Rai và đồng bọn rồi ngay lập tức biết chuyện gì đang xảy ra. Hắn bế thốc người em trai đang bối rối của mình và trốn khỏi chiến trường.

Chỉ trong chốc lát, bùa nổ đã được kích hoạt. Khói và sương máu tràn ngập khu rừng, những mảnh thịt và áo giáp vụn dính chặt vào lưng Madara.

——Dán lên khuôn mặt kinh hoàng của Izuna.

"Nếu không phải vì em... cậu ta, cậu ta có thể sử dụng Ảnh Phân Thân... nên..."

"Không phải lỗi của em đâu, Izuna," Madara ôm chặt em trai mình, vẻ mặt đau đớn, "Không phải lỗi của em chút nào!"

.

Ngay lúc đó, tại địa tộc của Senju.

"Anh Tobirama, anh mau dạy em mấy chiêu Thủy độn của anh đi mà!" Itama ôm chặt lấy người anh thứ hai, "Chẳng phải anh đã dạy cho Kawarama Đa trọng ảnh phân thân rồi sao? Khi anh ấy trở về, em cũng muốn khoe nhẫn thuật mới của mình để nhận nhiệm vụ!"

"Cả em cũng vậy sao, cả Kawarama nữa," Tobirama, người đã mở lời khi tay vẫn đang cầm đọc sách, đặt cuộn trục xuống, "Cả hai đứa nên học cư xử sao cho đúng mực trước đã. Tất cả những tộc nhân Senju đi làm nhiệm vụ gần đây đều bị bỏng, điều đó không đúng..."

"Đó là lý do tại sao lần này bọn họ đã triệu Kawarama vận chuyển tiếp tế các loại thảo mộc chữa bỏng, lá tích thảo và băng phiến và..." Itama cười. Itama là người gầy nhất trong bốn anh em và là người em trai thân thiết nhất với Tobirama.

"Trời ạ" Tobirama hiếm khi cau mày.

"Chỉ là tiếp tế thuốc chữa bỏng thôi mà...có gì to tát đâu chứ?" Itama bị bắt nạt miễn cưỡng bĩu môi.

"Những ninja đi làm nhiệm vụ gần đây đều bị thiêu chết, điều đó có nghĩa là trong số kẻ thù mới xuất hiện có những gia tộc giỏi sử dụng hỏa thuật." Tobirama chớp mắt và thở dài lo lắng: "Có lẽ ngoài tộc Hagoromo, còn có kẻ thù mới xuất hiện."

"Gia tộc Hagoromo cũng có những người rất tinh anh sử dụng Hoả độn cấp cao mà. Tobirama này, anh lúc nào cũng đa nghi vậy."

Mặt trời lặn ở phía tây và những đám mây lửa tụ lại ở đường chân trời, đôi khi bao bọc mặt trời đỏ rực bên trong và nhuộm mặt đất bằng một màu sắc khó chịu.

Tobirama nhìn chằm chằm vào luồng sáng đỏ như máu trên bầu trời và giữ chặt cánh cửa.

"Chỉ là dạo này hầu hết các nhiệm vụ đều như thế này..." Tobirama thu hồi ánh mắt, vội vàng đáp: "Ta chỉ lo có thể có những ninja thù địch mới gia nhập. Nếu là gia tộc giỏi sử dụng lửa, phụ thân chúng ta hẳn phải có ghi chép về họ. Itama, đệ có muốn đi xem không?"

Là con trai của tộc trưởng, thật ra trong những tình huống thế này, so với người khác họ quả thật có lợi thế hơn: những cuộn trục chứa thông tin về các ninja được chất đống ở nhà, và một nửa chương trình giáo dục xóa mù chữ của Tobirama dành cho hai đứa ngỗ nghịch Itama và Kawarama cũng diễn ra tại đây.

"Ta nhớ là 'Sơ lược về các gia tộc nhẫn giả' ở đây..." Tobirama chạy về phòng làm việc của phụ thân mình và bắt đầu tìm kiếm khắp các tủ và tường. Cuối cùng, ánh mắt của cậu dừng lại ở lưới sắt chạm tới trần nhà.

"A, ở trên cao sao. Để em giúp nhé." Itama, với mái tóc đen trắng đặc trưng, ​​kéo một chiếc thang từ góc phòng và trèo lên. "Em nghe nói là anh ấy, Tobirama, đã ngã từ trên cao và suýt chết khi còn nhỏ. Đó có phải là lý do anh hơi sợ độ cao không?" Vừa nói, cậu vừa rút cuộn giấy trên cùng ra và ném xuống theo chỉ dẫn của anh trai trai mình.

"Tất nhiên là nhảy từ trên cao xuống mà không sử dụng được chakra thì rất nguy hiểm rồi", cậu bé tóc bạc mở từng cuộn giấy ra, "Cuốn này không... cuốn này cũng không - còn cuốn nào có bìa màu xanh lá cây không?"

"Nhưng thi thoảng anh vẫn bị Kawarama chọc quê mà. Dù sao thì, anh Tobirama chỉ giỏi học hành thôi, và còn khá sợ độ cao nữa. Ờ... nếu cứ thế này, anh, anh ấy, tương lai chỉ có thể nhận nhiệm vụ trinh sát hoặc chính sự thôi. Kawarama khác với những người còn lại trong chúng ta. Anh ấy to khỏe và cường tráng. Nếu nói về việc ai giống phụ thân chúng ta nhất, thì Kawarama là người giống phụ thân nhất. À, anh Hashirama cũng giống phụ thân, tuy anh Hashirama ném shuriken rất tệ, nhưng anh ấy lại rất giỏi lia đá qua sông." Itama vẫy tay, ra hiệu rằng tất cả các cuộn giấy đã được ném xuống.

Tobirama không muốn nói cho đứa em trai yêu quý của mình biết rằng chính huynh trưởng của bọn họ, Hashirama, đã giả vờ không giỏi việc đó chỉ để làm hai đứa em trai vui vẻ nhằm mục đích gần gũi hơn với chúng trong lúc luyện tập. Tobirama cũng không thể nói thẳng ra với Itama rằng cậu thấy phụ thân của họ quá liều lĩnh và hiếu chiến, Kawarama quá giống phụ thân cũng không tốt. Huynh trưởng của họ, Hashirama, chỉ mới mười hai tuổi. Nếu anh ấy luôn được giao những nhiệm vụ khó nhằn, sớm muộn gì huynh trưởng cũng phải bỏ mạng trong trận chiến nào đó.

"Tìm thấy rồi," ánh mắt Tobirama dừng lại ở một cuộn giấy, cậu trải nó ra trước mặt Itama và bắt đầu tìm kiếm, "Ở đây này, một gia tộc ninja giỏi sử dụng Hoả độn - gia tộc Sarutobi, có độ uy tín khá cao, một gia tộc thân tín với lãnh chúa Awa-no-kami, còn tính cách hào sảng và dịu dàng..."

"Nghe có vẻ là một gia tộc rất thân thiện so với thân phận hầu cận của lãnh chúa."

"Tiếp theo, tộc Uchiha, Đánh giá: khủng khiếp, cực kỳ nguy hiểm, bất kỳ ai nhìn thấy sẽ bị giết." Tobirama chỉ vào bản ghi chép ở trên và đọc lên.

"...Đốt chết, chôn sống, ăn sống... moi hết nội tạng ra..." Itama sợ hãi đọc những chữ viết rải rác phía trên đến nỗi mặt tái mét, "Quái vật, xảo quyệt..."

"Đúng là 'yêu sách'. Hầu hết các cuốn trục cùng loại này sẽ cố tình viết xấu đi những tộc khác một cách có chủ đích. Không ngoa khi nói rằng nhẫn trục loại này khá thiên vị." Mặc dù Tobirama đã miễn nhiễm với những câu chuyện kỳ ​​lạ này, nhưng anh vẫn không nhịn được cười khi thấy Itama run rẩy. "Gia tộc này có vẻ rất tàn ác. Ừm, có một ghi chú từ phụ thân ở cuối truyện: những con quái vật sử dụng Hoả độn có Sharingan, kẻ thù truyền kiếp."

Sharingan là gì?

Tobirama chìm đắm trong suy nghĩ, hoàn toàn không biết rằng Itama đang ngồi cạnh mình đang đổ mồ hôi đầm đìa vì sợ hãi.

Sau đó, Itama tội nghiệp nhìn lên và thấy một khuôn mặt đang nhìn chằm chằm vào mình, cậu bé hét lên như thể đã nhìn thấy ma.

Khi Tobirama nhìn thấy anh trai Hashirama đứng trước mặt mình với vẻ mặt nghiêm trọng, cậu cảm thấy một linh cảm không lành.

"Kawarama vẫn chưa về sao?" Khuôn mặt của Hashirama trở nên tái nhợt.

Người con trai thứ hai của gia tộc Senju nhìn người anh cả của mình, run rẩy đầu ngón tay, cuộn giấy rơi xuống đất.

.

Màu đỏ của hoàng hôn phủ kín mặt đất như máu, và ở ngọn núi phía sau của tộc Senju, các ninja đang bận rộn chôn những chiếc quan tài mới.

Đội ninja Senju gồm bốn thành viên, cùng với Kawarama đến hỗ trợ tiếp tế, đều bị giết.

Những đứa trẻ trên sườn đồi ngơ ngác nhìn cảnh tượng này. Kawarama, người vẫn tràn đầy sức sống vào ngày hôm trước, giờ đã nằm ở sáu thước dưới mặt đất.

Chỉ cần ra chiến trường là sẽ bị thương, chỉ cần chiến đấu là sẽ có người chết.

So với sự ngạc nhiên của người anh trai Hashirama và những giọt nước mắt buồn bã của em trai, Tobirama chứng kiến ​​tất cả những điều này với sự tức giận dâng trào. Cậu có thể cảm nhận được nhiều thứ và cảm xúc của những người khác ở đây, cậu cũng có thể cảm nhận được bóng đen của chiến tranh và hơi thở của tử thần sắp bao trùm mọi thứ.

"Đã là ninja thì không được khóc. Ninja sinh ra là để chết trong chiến trận", Senju Butsuma, tộc trưởng hiện tại, đã ngắt lời Itama một cách mạnh mẽ, "Chúng ta nên cảm ơn Thánh thần vì đã phục hồi được một phần cơ thể của nó!... Rốt cuộc, kẻ thù lần này không chỉ là tộc Hagoromo, mà còn là tộc Uchiha... Chúng luôn tàn nhẫn và xảo quyệt."

Đúng như dự đoán, đó là gia tộc Uchiha. Tobirama cau mày khi nghĩ đến những lời được viết trong cuốn sách.

"Con không được phép xúc phạm Kawarama! Thằng bé đã chết trên chiến trường như một ninja tài giỏi, chứ không phải một đứa trẻ!"

"Tộc Senju của tình yêu là cái quái gì? Một đứa trẻ nhỏ như thế sao có thể tự đứng vững trên chiến trường được? Đây không phải chỉ là người lớn ép trẻ con đến chết sao? ... Nếu muốn tự đứng vững, thì ắt sẽ phải chết sao?"

Đúng như dự đoán, huynh trưởng của hắn, Hashirama bắt đầu cãi nhau với phụ thân. Điều này không thể đổ lỗi cho sự bốc đồng của Hashirama được, huynh trưởng của cậu chỉ đơn giản là bày tỏ sự bất mãn bị kìm nén của tất cả mọi người - Hashirama chỉ đơn giản là đang nói ra sự thật mà thôi.

Nhưng Senju Tobirama không biết rằng trong thời đại đẫm máu và tàn khốc này, ở một nơi không ai biết đến, sợi chỉ đỏ của số phận đã bắt đầu đan xen -

.

Ngay khi Uchiha Izuna được đặt xuống, cậu vội vã chạy đến bờ mương và cố gắng rửa sạch bụi bẩn và máu tanh dính nhớp trên mặt. Cuối cùng, cậu chỉ có thể đơn giản là vùi đầu vào nước để che giấu sự thật rằng cậu vừa khóc.

Ngay cả khi có anh trai bên cạnh, cậu vẫn không thể ngừng run rẩy.

Dạo gần đây, Nhẫn thuật Ảnh phân thân rất phổ biến trong giới ninja. 'Đa Trọng Ảnh Phân Thân Chi Thuật' – cậu rõ ràng nghe được động tác mà thằng nhóc Senju nói, mơ hồ nhớ tới cái gì đó, trong lòng cảm thấy đau nhói.

"Izuna, em ổn chứ?" Anh trai hắn, Madara lo lắng hỏi.

Cái gọi là sự trưởng thành của con người cũng chỉ có nghĩa là những đứa trẻ bị ép buộc phải lớn lên trong chốc lát.

"Vâng." Cậu Uchiha nhỏ bé ngẩng đầu lên cười khổ: "Em ổn mà, anh à."

Gia tộc Uchiha, những ninja dũng mãnh huyền bí có khả năng sử dụng Hoả độn và sở hữu Sharingan, cuối cùng đã bước lên vũ đài để đối đầu trực diện với gia tộc Senju.

Câu chuyện dài về Senju và Uchiha bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro