Chương 8: Nhiệt tình
Dẫn “vị hôn thê của Izuna” vào phòng dành cho khách, Phi Gian mở cửa mời:
“Mời vào. Thời gian tới, xin tạm trú lại nơi này.”
Izuna hỏi: “Ngươi không phong ấn chakra của ta sao?”
Phi Gian mỉm cười: “Nơi này là lãnh địa của tộc Senju.”
Ý ngầm chính là muốn sống thì đừng dại mà làm liều.
Izuna âm thầm bĩu môi trong lòng, nhưng rốt cuộc không nhịn được tò mò mà hỏi ra điều vẫn luôn canh cánh:
“Ngươi và Izuna đại nhân rốt cuộc là quan hệ gì? Sao lại để mặc nhẫn miêu tự do ra vào đất của Senju? Không sợ rò rỉ thông tin mật sao?”
Tộc nhẫn miêu vốn nổi tiếng trung thành với Uchiha qua bao thế hệ, gần như xem họ như thần thánh. Thái độ của Phi Gian khiến Izuna thấy rất kỳ quái. Khi trước, lúc thấy hắn ký khế ước với Sương Mù Nãi, Izuna còn tưởng đó chỉ là hành động nhất thời. Giờ nghĩ lại, hình như không đơn giản vậy.
Phi Gian vẫn chỉ cười, ánh mắt dài hẹp như hồ ly ánh lên tia sắc bén: “Ngươi sẽ không hiểu đâu. Tạm gọi là ‘đối thủ định mệnh’ đi.”
Izuna càng thấy khó hiểu: “Ngươi không nói thì sao biết ta không hiểu được?”
“Ta không tin tưởng Uchiha.” Thiên thủ Bạch Mao – đối thủ sống còn từ trước đến nay thản nhiên nói: “Nhưng ta tin vào phẩm cách của Izuna. Hắn là đối thủ mà ta kính trọng.”
Izuna sững người.
Chỉ trong một khoảnh khắc thoáng qua, tim hắn bỗng trầm xuống nặng nề.
Bởi vì… hắn đã từng thực sự nghĩ đến việc sai Sương Mù Nãi đi đánh cắp tình báo của Senju. Chỉ là sau đó từ bỏ, bởi vì hắn cho rằng xác suất thành công quá thấp, không đáng mạo hiểm. Chứ không phải vì đạo nghĩa.
Khi Phi Gian xoay người rời đi, Izuna do dự một chút rồi cất tiếng gọi: “Thật ra... Ta là Izuna…”
Bạch Mao đã nói đến mức này, nếu vẫn giữ định kiến xưa thì chẳng phải hắn quá nhỏ nhen sao…
“Hả?” Phi Gian quay đầu nhìn hắn, có chút bất ngờ: “Đùa như vậy không phải quá mức rồi sao?”
Izuna nghiêm túc đáp: “Ta không đùa. Ta chính là Uchiha Izuna.”
Phi Gian lắc đầu: “E là ngươi chưa rõ. Ta rất giỏi trong việc cảm nhận chakra. Chakra của ngươi tuy giống Izuna đến tám, chín phần, nhưng tuyệt đối không hoàn toàn trùng khớp.”
Hắn đã biến luôn cả giới tính, thì chuyện chakra thay đổi một chút cũng không phải điều gì khó tin nữa rồi…
Izuna buồn bực nghĩ, rồi nói ra một từ:
"Konoha."
Sắc mặt Phi Gian lập tức nghiêm túc:
"Izuna còn nói gì với ngươi nữa?"
Thật kỳ quái, dù là vị hôn thê đi chăng nữa, Izuna cũng không phải kiểu người dễ dàng tiết lộ tình báo như vậy.
Tự tin vào khả năng cảm nhận của bản thân khiến Phi Gian hoàn toàn không tin người trước mặt là Izuna.
Izuna tức muốn điên:"Đủ rồi! Ta chính là Izuna! Hay ngươi muốn đánh nhau một trận để tin?"
Sau khi vừa tận mắt thấy đại ca mình giữa thanh thiên bạch nhật ôm chặt đối thủ không đội trời chung là Đốm mà gặm ngấu nghiến, Phi Gian lại lần nữa chấn động: "Ngươi... ngươi thật sự là Izuna?"
Izuna tự buông xuôi:"Muốn cười thì cứ cười đi!"
Nhưng Phi Gian chẳng cười nổi. Vì sốc quá mà mặt hắn cứng lại như tượng gỗ:
"…… Ta chưa bao giờ biết."
Izuna nghi hoặc:"Biết cái gì?"
Phi Gian lộ vẻ mặt phức tạp, nói: "Thì ra đối thủ sống còn mà ta giao đấu bao nhiêu năm nay… lại là một nữ nhân."
Izuna: "………………"
Bị cho rằng luôn là nữ nhân, tổng cảm giác như bị người khác không hiểu so với biến thành nữ nhân càng có tâm tình không tốt..
Phi Gian lộ ra biểu cảm giải thích, “Ta hiểu, trong thời đại này, thân phận nữ nhi đã chịu quá nhiều hạn chế...”
Izuna càng thêm mệt mỏi trong lòng.
“Như vậy cũng không thành vấn đề.” Khi biết chắc người bị trói thật sự là Izuna, Phi Gian mới yên tâm, “Ngươi nghỉ ngơi cho tốt, chờ ta đi đàm phán với Uchiha.”
Izuna như bị sét đánh ngang tai, không kịp định thần, Phi Gian liền tiến tới đóng cửa lại, Izuna dùng kunai giữ chặt cổ Tobirama. Đôi mắt tam câu ngọc xoay nhanh như lửa.
“Ngươi rốt cuộc vì sao bắt cóc ta? Mục đích là gì? Có phải muốn dùng ta để yêu cầu gì với Uchiha không?”
Phi Gian cúi đầu, nhìn thẳng vào đôi mắt hạnh thẳng tắp đang chăm chú nhìn mình, không khỏi ngẩn người.
Đôi mắt so với lúc đầu còn to, giờ mới nhận ra dung mạo nam tính kia là giả, thật ra Izuna cũng khá xinh đẹp...
“Nói chuyện.” Giọng Izuna cực kỳ trầm đục, càng dùng sức cầm chặt kunai, trên cổ Phi Gian hiện vết máu nhợt nhạt.
Phi Gian mới chỉ nói được một nửa: “Ta phải dùng ngươi để uy hiếp Đốm, không cho cậu ta kết minh với đại ca.”
“...” Izuna nhìn hắn một cách vô lý, “Ngươi sao có thể làm mấy chuyện thừa thãi thế?”
Hắn ẽo ràng biết Izuna có năng lực khuyên Đốm, lo lắng chắc chắn là Senju Hashirama...
Phi Gian tự nhủ, liền nói dối hết mức: “Bắt cóc ngươi còn có thể ngăn cản đại ca. Nếu hắn thấy ta làm chuyện này, sẽ không dám đối mặt mà kết minh với Đốm nữa.”
Izuna nghi ngờ: “Ngươi chắc chắn hắn sẽ không nhân cơ hội đưa ta trở về rồi lại quấn lấy ca ca để kết minh?”
Phi Gian im lặng: “...”
Izuna hiểu rõ ca ca mình như thế nào... Mấy năm nay Madara ca đã cõng hắn đi tìm không biết bao nhiêu lần tộc nhân Uchiha...
Hắn ho khan một tiếng, nói: “Cho nên... giờ ngươi lại ‘khôi phục’ thân phận nữ tính sao?”
Cái gì gọi là “khôi phục”...!!
Izuna trong lòng bực tức, liền dùng kunai cắt qua cổ Bạch Mao, làm Phi Gian thực sự giật mình, nhưng vẫn cố mỉm cười hỏi: “Ngươi muốn làm sao?”
Phi Gian nói: “Ta sẽ nói là nhặt được một nữ nhân bị thương mất trí nhớ ngoài kia...”
Izuna: “... Não ngươi bị úng nước à?”
Loại chuyện này hoàn toàn không phù hợp với người như Senju Tobirama, cho dù là Senju Hashirama có tin, thì Senju có tin không?!
Phi Gian khách quan kể rõ sự thật: “Chính xác mà nói, hầu hết mọi người đều hơi ngốc. Hơn nữa, nhà chúng ta có kết giới phong ấn riêng biệt, nên chỉ cần ngươi không ra khỏi cửa thì Senju sẽ không phát hiện được. Đốm chắc chắn sẽ sớm đến tìm, không cần phải bịa đặt quá cầu kỳ hay nói dối.”
Ừm, Madara ca chắc chắn sẽ rất nhanh đến tìm hắn...
Izuna cảm thấy an tâm chút, nhưng ngay sau đó lại nhận thấy có người đến gần liền lập tức thu hồi kunai. Phi Gian một tay mở cửa, một tay vuốt nhẹ cổ, vết thương lập tức biến mất.
“Phi Gian!” Trụ Gian vội vã tiến tới, “Uzumaki... Ai đây? Người này là ai?”
Phi Gian đáp: “Đây là người ta nhặt được bên ngoài, nàng bị thương và mất trí nhớ.”
“À~” Trụ Gian mỉm cười đầy yêu thương, “Ngươi lại mang một nữ nhân về nhà, thật không giống ngươi .”
Phi Gian đoán trước được phản ứng của Trụ Gian, liền chuyển đề tài: “Đại ca, ngươi vừa nói Uzumaki đến là sao?”
Trụ Gian đầy cảm khái đáp: “Đệ đệ cũng đã trưởng thành rồi.”
Nói về chuyện khác, cô bé này với Đốm đệ đệ lớn lên giống nhau thật sự quá mức, Phi Gian không hiểu vì sao lại…
Phi Gian thở dài, nói: “Đại ca, mời nói chuyện chính đi. À đúng rồi, ngươi… ngươi trước đi phòng nghỉ đi, nghỉ ngơi cho tốt.”
Izuna liếc mắt trừng Phi Gian hung hăng, rồi đột ngột đóng cửa lại.
Ngươi lừa ta lần này, ta nhất định sẽ tìm cách trả thù!
Phi Gian nhìn ánh mắt Izuna, trong lòng cũng bất đắc dĩ.
Thôi kệ đi, đều vì đại ca của nhà ta hạnh phúc cả đời…
Trụ Gian nhìn chằm chằm, rồi nhắm chặt cửa, dịu dàng nói: “Hóa ra ngươi thích kiểu nữ nhân như này à~”
“Câm miệng. Đi đi.”
“Ôi ôi ôi, Phi Gian ghét bỏ ta rồi...”
“Câm miệng!”
Đi vào thư phòng sau, Trụ Gian cuối cùng cũng nghiêm túc lại chút, “Ta vừa mới đi dò thám tình báo về mấy chuyển động…”
Phi Gian nhìn chăm chú hắn: “Chuyển động?”
“Thị sát, thị sát thôi...” Trụ Gian lau mồ hôi lạnh, “Sau đó ta vừa thấy thư của tộc Uzumaki gửi, nói bọn họ rất nhanh sẽ đến. Họ có thông báo trước cho chúng ta không?”
Phi Gian đáp: “Việc đó rất bình thường. Phụ thân đã mất, ngươi vừa kế nhiệm tộc trưởng, hai tộc chúng ta đã minh hữu nhiều thế hệ, đương nhiên muốn đến xem tình hình Senju. Hơn nữa, chắc cũng vì chuyện liên hôn mà đến. Uzumaki Mito cũng sẽ đến.”
“Liên hôn?!” Trụ Gian giọng cao lên, “Ngươi trước đây chưa từng nói với ta! Hơn nữa ta mới mười chín tuổi, ta còn chưa nghĩ đến kết hôn!”
“Đại ca, ngươi đã đến tuổi kết hôn rồi.” Phi Gian liếc nhìn đại ca mình đáng thương, hơi cười khẩy như chú chó nhìn trộm, “Huống chi bây giờ nhà ta cũng cần một minh hữu vững chắc .”
“Phi Gian, vẫn là ngươi lo chuyện liên hôn đi!” Trụ Gian kiên quyết đẩy vai Phi Gian, không chút do dự “bán đứng” đệ đệ mình.
Phi Gian giả bộ cười, “Tiếc quá, ta thân phận không xứng với Mito-hime. Ngươi mới là Senju nhất tộc tộc trưởng mà.”
Trụ Gian vẫn không chịu nhượng bộ: “Ngươi đảm đương tộc trưởng đi!”
“Đại ca! Đừng làm loạn!”
“π_π”
Phi Gian lấy lại bình tĩnh, dù hằng ngày bị tức đến đau tim, giờ vẫn tiếp tục thực hiện kế hoạch kết duyên của cả hai, “Vậy đại ca, ngươi nói không nghĩ đến chuyện liên hôn, vậy có muốn kết hôn với ai không?”
Trụ Gian bối rối nhìn hắn, “Ta chưa nghĩ tới… Vì sao phải nhất định kết hôn mới được? Đại gia cùng nhau vui vẻ làm bạn chẳng phải cũng tốt sao?”
Phi Gian cười ha hả: “Nếu đốm cùng một nhẫn tộc cường đại khác liên hôn, ví dụ như Hyuga, thì Senju sẽ yếu đi một phần.”
“Ha ha ha, Đốm kia sao có thể kết hôn! Hắn thích ai? Ai lại thích hắn?” Trụ Gian cười ha hả.
Hắn nhìn trúng ngươi, ngươi cũng nhìn trúng hắn.
Phi Gian thầm cười khẩy trong lòng, nói sâu xa: “Tình yêu thứ đó ai biết được chuẩn xác không? Nói không chừng có ngày, Uchiha Madara sẽ đột nhiên nổi cơn điên thích một người, vì người đó có thể sẵn sàng bỏ rơi ngươi, không chiến đấu bên ngươi, từ chối mọi lời mời của ngươi, tâm trí chỉ quanh quẩn người kia.”
Trụ Gian cười theo lời Phi Gian nhưng sắc mặt dần trở nên khó coi, cuối cùng thở dài nói: “Hắn không có khả năng bất hòa chiến đấu với ta, nếu không ta sẽ đuổi theo hắn đánh cho tới cùng.”
Rồi hắn mạnh mẽ vỗ vai Phi Gian cười lớn: “Sẽ không có ngày đó đâu, Đốm kia nhất định coi đệ đệ là người số một.”
“Đại ca, nhìn cách ngươi chụp lực đạo, đoán ra ngươi đang rất phẫn nộ rồi.”
Phi Gian phẩy tay tránh cái vỗ vai của Trụ Gian, suýt làm hắn chụp trật khớp tay, rồi phun ra một chữ: “Tra.”
Trụ Gian mặt ngơ ngác: “Hả??”
Phi Gian quay người bỏ đi.
Không thể chấp nhận việc Madara kết hôn, nhưng đời trước chính ngươi còn kết hôn cơ mà… thật đúng là tra nam!
Khi bước ra khỏi thư phòng, Phi Gian đột nhiên dừng lại một bước.
Bản tính Phi Gian vốn định đi cùng Izuna nói lời xin lỗi, nhưng nghĩ tới việc mình nhiều năm qua đấu với đối thủ một mất một còn mà cuối cùng lại là nữ nhân, lại còn vô ý chiếm tiện nghi của người ta, khiến Phi Gian có chút ngại không dám bước tiếp. Mặc dù Izuna nhìn bên ngoài cũng không để ý chuyện này…
Thế nên, Phi Gian không hiểu vì sao Izuna cuối cùng lại không mặc nội y trong phòng thí nghiệm…
Ý nghĩ cứ quẩn quanh “nội y” khiến Phi Gian hoàn toàn không nhận ra mình đang chú ý điều kỳ quái ấy, do dự một hồi rồi mới đi đến phòng Izuna, chần chừ gõ cửa.
“Tiến vào đi.”
Izuna đã bình tĩnh hơn rất nhiều, cũng chỉnh sửa lại chút ít hiện trạng. Nếu đã bị Bạch Mao lừa một lần, thì phải tận sức đắp lại lỗ hổng, giảm thiểu tổn thất…
Nhưng chết Bạch Mao vừa mới bước vào nhà liền nói câu đầu tiên: “Nếu ngươi muốn đi mua một ít…” Ánh mắt lơ đãng, “Nhu yếu phẩm ấy, ta cần phong ấn chakra của ngươi trước, rồi mới đi cùng.”
Izuna sửng sốt đứng đó chừng một phút, cuối cùng mới hiểu “nhu yếu phẩm” là cái gì. Hắn ngẩn người thêm mấy giây, rồi đỏ bừng từ cổ đến trán.
“Ngươi đi chết đi!!!”
Vừa mới không hiểu sao từ thư phòng đi ra, Trụ Gian nhìn thấy phòng của nhà mình đã bị sập một nửa.
Hắn sờ sờ mái tóc đen thẳng, gật đầu, “Hóa ra Phi Gian thích loại nữ nhân tính cách nóng bỏng. Đúng là bổ sung cho nhau rồi."
Chẳng biết sự thật ra sao-Senju tộc nhân: Tộc trưởng đại nhân lại bị Phi Gian đại nhân “giáo huấn,” thật là đáng thương.
Trụ Gian lại hắt xì một cái.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro