Chương 481: Vô Minh Là Hạnh Phúc
Với câu nói "Lần sau hãy đến thăm phòng thí nghiệm nhé", Fors-san rời đi cùng Laguna-san, và mặc dù chúng tôi hơi muộn so với lịch trình, cả ba chúng tôi cùng hai thú cưng của tôi bắt đầu đi vòng quanh thành phố, ăn mừng ngày thứ tư của Lục Vương Hội.
[Lúc trước sự hiện diện của tôi hơi mỏng phải không? Chà, tôi đoán việc sự hiện diện của tôi hơi mỏng trong nhóm đó là điều không thể tránh khỏi, đặc biệt là dựa trên quan điểm trước đây của tôi.]
[Ờmmm, vâng. Bỏ chuyện đó sang một bên đi, Bác sĩ Vier ơi?]
[Unnn?]
[Sao cô lại nắm tay tôi......]
Bác sĩ Vier, người đang đi cạnh tôi, đang bám lấy cánh tay tôi như thể đó là điều bình thường nhất trên đời. Đó là cái gọi là liên kết cánh tay...... vấn đề là tôi không thể tự chủ được, đặc biệt là với những chỗ phình ra rất lớn ép vào cánh tay của tôi.
[Cuối cùng thì đây cũng là một buổi hẹn hò. Đây là việc ta làm trong buổi hẹn hò phải không?]
[L-Là vậy á...... thực sự là như thế á?]
[Đúng vậy! Chà, đặt khoảng cách của chúng ta sang một bên...... Tại sao cậu lại rời xa tụi tớ thế, Neun?]
Như Bác sĩ Vier đã nói, Neun-san đang đi bộ một đoạn...... khoảng ba bước phía sau chúng tôi. Điều đó chắc chắn thể hiện sự khiêm tốn của một Yamato Nadeshiko, nhưng nó không phù hợp lắm khi chúng tôi hiện đang tham dự một lễ hội.
Ý tôi là tôi lo chúng tôi có thể bị lạc nhau.
[Không phải phụ nữ phải đi sau đàn ông ba bước sao?]
[......Đây là lần đầu tiên tớ nghe thấy điều đó. Tớ có thể hiểu nếu đó là một người hầu nói điều đó với chủ nhân của mình nhưng......]
[Ờmmm, tôi đoán là có một phong tục (?) như thế ở thế giới mà tôi và Neun-san từng sống trước đây.]
[Hểeee ~~ ]
Đối với một người sống phần lớn cuộc đời ở Nhật Bản như tôi, tôi cảm thấy những hành động của Neun-san đã lỗi thời, nhưng tôi không cảm thấy những hành động đó có vẻ lạc lõng. Tuy nhiên, Bác sĩ Vier thấy hành động của Neun-san thật kỳ lạ, nghiêng đầu thắc mắc.
Cười khúc khích khi thấy phản ứng của Bác sĩ Vier, tôi quay lại gọi Neun-san.
[Nhưng Neun-san. Chúng ta có thể bị tách ra, và vì Bell ở cùng......]
[T-Tôi hiểu rồi...... Nghĩ lại thì, chắc chắn là như vậy rồi...... V-Vậy thì, xin thứ lỗi cho tôi.]
Với việc Neun-san đi sau chúng tôi ba bước, Bell to lớn sẽ khó đi phía sau tôi. Nghe những lời của tôi, Neun-san nhìn Bell đang bước đi trong khi luôn liếc nhìn phía sau nó. Sau đó cô gật đầu hiểu ý và bắt đầu đi cạnh chúng tôi.
Ngay cả với mái tóc hồng mới nhuộm, Neun-san trông vẫn giống một Yamato Nadeshiko, và ngay cả cách cô bước đi dường như cũng có vẻ thanh lịch nhất định.
[......Neun? Cậu đang đỏ mặt như trái cà chua luôn đấy, biết không?]
[......Đ-Đây là lần đầu tiên tớ đi cạnh một quý ông...... và việc đi bộ như thế này khiến tớ có cảm giác như cả hai là n-n-người yêu......]
[H-Hửmmm?]
Neun-san, người đang đi bên cánh tay đối diện với cánh tay mà Bác sĩ Vier đang bám vào, đang bước đi với khuôn mặt đỏ bừng nhìn xuống, có lẽ vì cô cảm thấy xấu hổ.
Tôi không biết mình có cảm thấy từng cử chỉ của cô có dễ thương hay không nhưng nhìn cô phản ứng như vậy tôi cũng cảm thấy xấu hổ.
Tuy nhiên, hừmmm. Hoàn cảnh của tôi bây giờ chắc chắn là điều mà một người đàn ông sẽ ghen tị.
Một bên là một nữ kiếm sĩ xinh đẹp dịu dàng, trong khi bên kia là một bác sĩ xinh đẹp vui vẻ...... một tình huống mà những người chiến thắng trong cuộc sống sẽ gặp phải, và nếu là tôi bình thường, đây sẽ là điều tôi sẽ lo lắng.
Nhưng hiện tại tôi khá bình tĩnh và lý do chính cho điều đó là Neun-san.
[Neun-san, chiếc váy trông rất đẹp và rất hợp với cô đó.]
[Vơnnnggg!? Hở? C-Cả-Cảm ơn anh. K-K-K-Kaito-san cũng trông rất n-n-n-ngầu......]
Khi con người thấy ai đó lo lắng hơn mình, họ sẽ trở nên bình tĩnh hơn. Mặc dù ngày mới chỉ mới bắt đầu nhưng nhìn thấy cô hoảng loạn đến thế này...... Nó chắc chắn rất giống Neun-san.
[Miyama-kun, còn tôi thì sao? Còn tôi thì sao?]
[Hở? Nhưng Bác sĩ Vier đang mặc bộ đồ nữ tu thường lệ của mình phải không?]
[Unnn....... Thực ra tôi chỉ mặc quần áo như thế này thôi, nên tôi không có bộ quần áo nào khác ngoài bộ đồ nữ tu. Tôi thực sự không định tham gia ngay từ đầu nên không có thời gian để mua quần áo mới.]
[Tôi hiểu rồi...... Nhưng tôi nghĩ bộ quần áo thường ngày đó trông rất hợp với cô. Tôi đoán mình có thể nói rằng việc mặc quần áo như vậy trông giống Bác sĩ Vier nhỉ? Dù sao thì tôi cũng có thể cảm nhận được ấn tượng như vậy từ cô.]
[Thật chứ? Nghe anh nói thế, tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn rồi. Cảm ơn nhé.]
Ngược lại với Neun-san, Bác sĩ Vier dường như không hề xấu hổ trước lời khen của tôi mà thay vào đó trông rất vui vẻ. Ngay từ đầu, đối với Bác sĩ Vier, người thậm chí còn chưa tham gia Lễ Hội Anh Hùng, việc tham gia một lễ hội dường như là một trải nghiệm rất mới mẻ, vì cô đã tò mò nhìn xung quanh từ lâu rồi.
Sau đó, Neun-san nhìn Bác sĩ Vier, và như thể cô đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, cô nói.
[......Tớ biết Vier thực sự không phải là một nữ tu, nhưng sẽ không có vấn đề gì nếu cậu mặc bộ đồ đó đi hẹn hò sao? Dù sao thì các nữ tu dường như cũng được gọi là cô dâu của Thần Linh......]
[......Cô dâu? Không, ý tớ là, tất cả các Thần Linh đều là phụ nữ, phải không?]
[......Phải rồi. Hừmmm, thậm chí sau 1.000 năm, tớ vẫn không thể ngừng suy nghĩ dựa trên lẽ thường ở thế giới trước của mình nhỉ.]
Đúng là các nữ tu có hình tượng này là bị nghiêm cấm yêu đương. Nó có thể khác nhau tùy thuộc vào tôn giáo, nhưng họ vẫn có loại hình ảnh mơ hồ này.
Mặc dù tôi nói vậy nhưng có vẻ như thế giới này không hề như vậy. Suy cho cùng, các Thần Linh đều có thật trên thế giới này và tất cả họ đều là phụ nữ...... Đây là một trong những điều khiến tôi nhận ra thế giới này khác biệt như thế nào.
Chà, ngay từ đầu, người đứng đầu các Thần Linh là Shiro-san, và cô ấy là người không hề hứng thú với đời sống tình cảm của một nữ tu.
(......Anh vừa khen tôi à?)
......Thật khó để nói đó có phải là một lời khen hay không. Tôi đoán cô có thể nói rằng đó là một lời khen theo một cách nào đó.
(Anh có thể khen tôi nhiều hơn nếu muốn. Được khen khiến tôi cảm thấy vui.)
......Tôi sẽ nghĩ về nó.
Thưa cha mẹ thân yêu———Trải nghiệm của con ngày hôm nay khiến con cảm thấy mình thực sự đang ở một dị giới, vì những khác biệt nhỏ trong lẽ thường có thể được tìm thấy ở bất cứ đâu. Tôn giáo có lẽ sẽ là sự khác biệt rõ ràng nhất nói riêng. Nhưng nghĩ lại thì...... Thần Linh của thế giới chúng ta là Eden-san, phải không? H-Hừmmm———Sự thiếu hiểu biết chắc chắn là một niềm hạnh phúc.
<Tác Note>
Bản phác thảo thô về nhân vật cho Chronois hiện có sẵn cho Báo Cáo Hoạt Động.
Mẫu Thần Dị Giới...... Đồ Ngốc phi thường.
Mẫu Thần Trái Đất...... Yandere.
? ? ? : [......Serious-senpai ổn chứ? Nó sẽ bắt đầu tăng lên từ đây trở đi......]
Người Mặt Đất Serious-senpai: [......Fuuu, cô không phiền nếu tôi làm cho tiểu thuyết trở nên Serious chứ?]
? ? ? : [Nah, cô không thể làm điều đó.]
Người Mặt Đất Serious-senpai: [.......Hở? Tôi không thể á!?]
? ? ? : [Chà, tui không nghĩ rằng Sức Mạnh Tiêu Cực Serious-senpai có thể làm được điều đó......]
Người Mặt Đất Serious-senpai: [...............]
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro