Chương 500: Cơm Trắng......

<Tác Note>

Kỷ niệm nào! Chúng ta đã đạt tới 500 chương ròy ~~ !


✦✧✦✧


Khi chúng tôi thong thả đi về phía đường đua của Cuộc Đua Quái Vật Đặc Biệt, chúng tôi đã trao đổi vài lời.

[Lynn-chan lại ngủ rồi à?]

[......Có vẻ như con bé đang ngủ quên đi sự gắt gỏng của mình.]

Đúng như Bác sĩ Vier và Neun-san đã nói, sau cuộc trò chuyện với Fafnir-san, Lynn lại chui vào quần áo của tôi, trông như đang hờn dỗi khi ngủ thiếp đi.

Hừmmm, tôi thực sự không biết chuyện gì đang xảy ra nên tôi không thể nói chắc chắn điều gì, nhưng Lynn không phải loại không lôi kéo rắc rối của mình ra, nên tôi chắc chắn con bé sẽ ổn sau khi nghỉ ngơi một chút.

[Nhân tiện, tôi định đổi chủ đề...... nhưng không phải Bell cũng là Quán Quân của Cuộc Đua Quái Vật sao?]

[Vâng. Mặc dù tôi nói vậy nhưng đây chỉ là một cuộc đua thôi......]

[Gaoo!]

Như thể đang ưỡn ngực đầy tự hào, Bell gật đầu, điều đó chỉ khiến nó trông dễ thương hơn nên tôi chỉ vỗ nhẹ vào đầu nó.

[Heehhh...... Fafnir nói rằng chỉ cần trực tiếp tham gia cũng được, vậy tại sao Bell-chan không tham gia?]

[Gaooohh!]

[Mi sẽ bị bẩn, nên không được.]

[Guruaah!? K-Kuuuu ~~ ]

[Không!]

[Kuuuu......]

Tôi kiên quyết mắng Bell, người trông thực sự có động lực để tiếp tục cuộc đua ngay cả sau tất cả những lần chạy trước đó. Tôi cá là Bell chỉ muốn tham gia vì nó chỉ muốn chạy quanh.

Tuy nhiên, trong Cuộc Đua Quái Vật, nơi mà hầu hết mọi thứ đều có thể xảy ra, việc lông của Bell bị bẩn là điều không thể tránh khỏi. Đó là điều tôi không thể để xảy ra. Nếu điều đó xảy ra, chúng tôi sẽ phải dừng việc đi vòng quanh lễ hội để tôi có thể bắt đầu dọn dẹp cơ thể của Bell.

[M-Miyama-kun? N-Nhưng bạn biết đấy, Bell-chan muốn đi á?]

[Tôi đã nói không. Đó là lần cuối cùng. Ngoài ra, nếu Bell tham gia Cuộc Đua Quái Vật, nó sẽ giành chiến thắng áp đảo, điều này sẽ không tốt cho những Quái Vật khác. Nó chỉ là bắt nạt kẻ yếu mà thôi.]

[......T-Tôi đoán là anh nói đúng.]

Tôi rất muốn xem màn trình diễn của Bell, nhưng vì tôi biết kết quả sẽ ra sao nếu nó tham gia nên tôi thấy không cần thiết phải tham gia.

Nghe những gì tôi nói, vì lý do nào đó, nụ cười cứng ngắc xuất hiện trên môi của Bác sĩ Vier và Neun-san, nhưng tôi quyết định không bận tâm đến điều đó và làm sáng tỏ sự hiểu lầm mà Bell có thể có trong đầu nó.

[......Ngoài ra, Bell. Mi biết đấy, mi không thể đặt ta lên lưng trong Cuộc Đua Quái Vật.]

[Guruuaahhh!?]

Đúng, điều Bell thích làm là "chạy với tôi trên lưng". Sau khi nghe những lời của tôi, Bell có vẻ sốc trước khi bắt đầu nhàn nhã đi theo phía sau tôi.

Có vẻ như nó đã mất hứng thú với Cuộc Đua Quái Vật. Tôi đã không thể đưa nó đi dạo trong vài ngày kể từ khi Lục Vương Hội bắt đầu, vì vậy tôi đoán đó là lý do tại sao nó muốn tham gia Cuộc Đua Quái Vật sớm hơn...... Tôi sẽ đưa nó đến đồng cỏ một lần nữa sau.

[......Miyama-kun thực sự chăm sóc Bell-chan và Lynn-chan rất tốt nhỉ. Nhắc mới nhớ, trước đây anh đã mua ngôi nhà dành cho thú cưng thu nhỏ đó phải không?]

[......Hở? Làm sao cô biết được điều đó, Bác sĩ Vier?]

Điều mà Bác sĩ Vier đang đề cập đến là ngôi nhà thú cưng mà tôi đã giành được trong cuộc đấu giá khi đi dạo cùng Isis-san. Tôi khá chắc chắn rằng Bác sĩ Vier vẫn chưa đến vào thời điểm đó...... Alice có nói với cô ấy không? Chắc hẳn là Alice đã nói với cô ấy.

[Shalltear-sama đã nói với tôi về điều đó.]

[Tôi biết mà.]

[Aaa! Nhắc mới nhớ! Không phải Miyama-kun đã đấu giá cuốn nhật ký mà Neun đã viết sao?]

[Wa!?]

Nghe những gì Bác sĩ Vier nói, Neun-san phản ứng mạnh mẽ. Nhắc mới nhớ, tôi đã vô tình đấu giá nó nhỉ.

Tôi đã rất bối rối sau cuộc gặp với Luce-san trước đó đến nỗi tôi hoàn toàn quên mất cuốn nhật ký mà tôi định đưa cho Neun-san.

[N-Nè...... K-Kaito-san!? Ý c-cậu ấy là gì vậy? Tại sao Kaito-san lại đấu giá cuốn nhật ký của tôi......]

[Thực ra tôi đã vô tình thắng thầu và định đưa nó cho Neun-san sau này...... nhưng tôi đã hoàn toàn quên mất nó. Xin đừng lo lắng, tôi đã không nhìn vào những gì được viết trên đó đâu.]

[V-Vậy sao...... T-Thật tốt quá.]

[......Ờmmm, tôi để nó ở đâu nhỉ...... Aaa, đây rồi. Đây,———[ Miyama-kun, đợi chút đã! ——Hở?]

[Vier?]

Dù đã muộn nhưng tôi cố gắng trả lại cuốn nhật ký như dự định ban đầu nhưng không hiểu sao Bác sĩ Vier đã ngăn tôi lại.

[......Miyama-kun. Nếu tôi không nhầm thì anh đã thắng nó với 1 xu Vàng Trắng phải không?]

[1 xu Vàng Trắng!?]

[V-Vâng, tôi đã làm vậy......]

[Fumufumu...... Neun nè. Tớ không nghĩ trường hợp này sẽ xảy ra, nhưng không đời nào cậu lại chấp nhận cuốn nhật ký đó và xong việc với nó, phải không? Suy cho cùng, có thể nói cuốn nhật ký đó là tài sản của Miyama-kun phải không?]

Uwaaahhh~~ Biểu cảm của Vier-san trông xấu xa đến mức tôi thậm chí không thể tưởng tượng được nó từ vẻ ngoài bình thường của cô. Nghĩ lại thì, Bác sĩ Vier chỉ trêu chọc Neun-san nhiều thôi nhỉ......

Nghe những gì cô ấy nói, có vẻ như Neun-san đã có linh cảm xấu về điều gì đó khi mặt cô tái nhợt.

[......C-Cậu đang muốn nói gì thế?]

[Chà, chỉ là tôi nghĩ Miyama-kun ít nhất xứng đáng được đọc cuốn nhật ký đó. Nhân tiện, tôi cũng muốn xem qua.]

[Wa!? C-Cậu không thể! Hơn nữa, không phải nửa sau là ý định thực sự của cậu sao!?]

[Giờ thì ổn rồi phải không? Nếu đó là một cuốn nhật ký về cuộc hành trình, thì có vẻ như cậu không viết gì lạ trong đó đâu...... phải không?]

[Đ-Điều đó...... chắc chắn là đúng nhưng......]

Bác sĩ Vier và Neun-san tiếp tục tranh luận một lúc, nhưng tôi có cảm giác rằng Bác sĩ Vier sẽ thắng cuộc tranh luận của họ.

Có vẻ như tôi đã dự đoán đúng, vì sau khi được Bác sĩ Vier thuyết phục, Neun-san miễn cưỡng đồng ý cho tôi và Bác sĩ Vier đọc nhật ký của cô ấy.

Một cuốn nhật ký mà cô viết trong hành trình đánh bại Ma Vương...... Sẽ là nói dối nếu nói rằng tôi cũng không tò mò. Bác sĩ Vier có lẽ muốn biết Neun-san đã nghĩ gì trong hành trình đánh bại mình.

[......Vậy thì, tôi sẽ mở nó ra.]

[Uuuu, được rồi...... Tuy nhiên, nhật ký được viết khi nào?]

[Ờmmm....... nó dường như được viết vào Thổ Nguyệt.]

Tôi nghe nói rằng Quang Nguyệt hiện tại từng được gọi là Thổ Nguyệt. Nó được đổi thành Quang Nguyệt để vinh danh thành tích của Neun-san trong việc ký kết Hiệp Ước Hữu Nghị.

[Aaa ~~ Thế có nghĩa là nó là một cuốn nhật ký được viết vào khoảng tháng này...... chờ đã, phải không? Tuy nhiên, nó được viết bằng những chữ cái của thế giới khác. Tôi không thể đọc cái này...... Miyama-kun, anh có phiền đọc cái này cho tôi không?]

[T-Tôi hiểu rồi.]

Thật dễ dàng để quên vì tôi có thể đọc được các chữ cái của thế giới này do Thông Dịch Thuật tự động cấp cho chúng tôi sau khi chúng tôi được triệu hồi làm Anh Hùng, nhưng đối với Bác sĩ Vier, tiếng Nhật chắc chắn là ngôn ngữ từ thế giới khác.

Điều này có nghĩa là hầu hết mọi người trên thế giới này sẽ không biết nhật ký của Neun-san viết gì.

Aaa, tôi hiểu rồi...... Vậy ra đó là lý do tại sao Neun-san không điên cuồng tìm kiếm nhật ký quá khứ của mình......

Nghĩ về điều này, tôi nhìn vào chồng giấy và bắt đầu đọc.


Ngày 12 Thổ Nguyệt

K-Không còn nữa, tôi đã đến giới hạn của mình rồi. Tôi biết mình không thể phung phí khi đang ở giữa một cuộc hành trình...... nhưng vẫn có những điều tôi không thể chịu đựng được! Ở đây không có cơm! Nó là gạo đó!!! Tôi không muốn ăn bánh mì nữa! Tôi muốn ăn bữa sáng gồm cơm trắng, súp miso, takuan và cá nướng......

Ý tôi là, bỏ cá nướng sang một bên, ở đây không có miso hay takuan...... Đ-Đây chắc hẳn là địa ngục......


Ngày 16 Thổ Nguyệt

Chúng tôi dừng lại ở một quán ăn ở thị trấn mà chúng tôi đã dừng chân trong chuyến hành trình. Thức ăn trông không đẹp lắm, nhưng chúng có hương vị tuyệt vời. Nó trông giống chikuzenni. Ăn rau củ đúng vị làm tôi cảm thấy vui vẻ.

Gần đây tôi ăn rất nhiều thịt khô vì chúng tôi đi cắm trại ở nơi hoang dã, và ngay cả việc được ăn một bữa ăn ấm nóng cũng đã là một điều thú vị rồi. Aaa, tôi sẽ hạnh phúc biết bao nếu bữa ăn này được phục vụ với cơm trắng thay vì bánh mì...... Tôi vẫn không tìm thấy cơm.


Ngày 20 Thổ Nguyệt

Hôm nay là một ngày tuyệt vời! Tôi có thể không phải là người theo đạo Thiên Chúa, vì tôi là người theo đạo Phật, nhưng tôi cảm ơn Chúa vì ngày tuyệt vời này! Tại một ngôi làng mà chúng tôi ghé qua hôm nay...... Thật bất ngờ, tôi đã tìm thấy đậu nành!!! Không, đậu nành ở đây có kích thước hơi khác so với ở thế giới của tôi, nhưng hương vị đó! Kết cấu đó! Chúng chắc chắn là đậu nành!!!

Aaa, tôi bắt đầu thấy hy vọng rồi. Chỉ cần có đậu nành là có thể làm được miso và nước tương! Tuy nhiên, sẽ cần phải suy nghĩ và thực hiện rất nhiều thử nghiệm và sai sót......

Đ-Đúng vậy! Nếu có đậu nành ở đây...... không phải điều đó có nghĩa là có "đậu đỏ" ở đâu đó trên thế giới này sao!? T-Tôi thậm chí có thể ăn được Anmitsu mà tôi luôn mơ ước! Bây giờ tôi rất phấn khích!


Ngày 24 Thổ Nguyệt

......Tôi không thể tìm thấy gạo. Laguna đã đề cập đến việc có thứ gì đó giống như gạo ở biên giới Vương quốc Hydra...... nhưng đó lại là hướng ngược lại với hành trình của chúng tôi. Nó hoàn toàn ở hướng đối diện với lâu đài của Ma Vương nên chúng tôi không thể đi thu thập nó được.

G-Gununu...... Tôi phải đợi bao lâu mới được ăn cơm trắng đây!?

Tôi phải đánh bại Ma Vương càng sớm càng tốt và đi kiếm một ít gạo...... Bây giờ, trong lòng tôi có một sứ mệnh nhất định! Tôi sẽ đánh bại...... Ma Vương. Tôi sẽ đánh bại Ma Vương để có thể ăn cơm!!!

Bắt đầu từ ngày mai, chúng ta hãy làm tốt hơn bao giờ hết!!!


[......Neun nè? Cậu có phiền nếu tớ dỗi không? Rõ ràng là cậu đang cố đánh bại tớ vì...... Ý là, tại sao ở đây toàn viết về đồ ăn thế nhỉ!? Cậu đang làm cái quái gì vậy!?]

[......Eee, ý tớ là, tớ muốn ăn cơm trắng.]

[Oi, nhìn qua đây được không? Nếu ai đó nhìn vào cuốn nhật ký, họ sẽ không biết đó là nhật ký của Anh Hùng đã thực hiện hành trình đánh bại Ma Vương đâu? Họ sẽ coi đó là hành trình tìm kiếm đồ ăn từ quê hương của một người đam mê ẩm thực quảng cáo!!!]

[......Eee, ý tớ là, tớ muốn ăn anmitsu.]

Vier-san, người đã nghĩ rằng cuốn nhật ký sẽ nói về mình, Ma Vương, khi nghe rằng tất cả những gì nó chứa là về đồ ăn cô ấy đã ăn và đồ ăn Nhật mà cô ấy thèm, đã trở nên kinh ngạc và nổi giận với Neun-san.

Thưa cha mẹ thân yêu———Chà, đây chắc chắn là một cuốn nhật ký không thể cho những người trên thế giới này là những tín đồ trung thành của Đệ Nhất Anh Hùng xem. Suy cho cùng, động lực quan trọng nhất mà cô có để đánh bại Ma Vương———là cơm trắng......


<Tác Note>

Serious-senpai ZERO : [......Không phải tôi đã ở trong cuốn tiểu thuyết này hơn 300 chương rồi sao? Tôi đoán sẽ không quá cường điệu khi nói rằng tôi đã là nhân vật chính của cuốn tiểu thuyết này phải không?]

? ? ? : [......Vâng vâng, hãy đợi cho đến khi cô bước ra khỏi câu chuyện chính rồi mới nói những ảo tưởng như vậy, okay ~~ ?]

Serious-senpai ZERO : [Nếu tôi có thể ra khỏi đây thì tôi đã rời đi từ lâu rồi!!!]


<Trans Note>

Đã tới 500 chương rồi, còn tầm hơn 1300 chương nữa thôi 🐧

Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro