Chương 573: Chắc Là Sẽ Ổn Thôi

Sự khác biệt về giá trị và thị hiếu. Đây là một cái gì đó tồn tại ở khắp mọi nơi. Ngay cả trên Trái Đất, khi một người đi du lịch nước ngoài, đôi khi họ cũng bối rối vì những khác biệt văn hóa này.

Đó là điều xảy ra trong một thế giới ngay cả trong một thế giới chỉ có những con người giống nhau trong đó. Vì vậy, được chuyển đến một thế giới hoàn toàn khác, sự khác biệt sẽ rất lớn.

Tuy nhiên, may mắn thay, thế giới này chịu ảnh hưởng rất lớn từ thế giới tôi đang sống, và tôi cũng có thể cảm nhận được điều gì đó giống Trái Đất trong nền văn hóa độc đáo của thế giới này, vì vậy tôi cảm thấy mình có thể dễ dàng thích nghi.

Tất nhiên, có một số điều khiến tôi bối rối, chẳng hạn như ma thuật và chế độ đa thê, nhưng bây giờ, tôi có thể nói rằng nhìn chung tôi đã quen thuộc với văn hóa thế giới này.

Nhưng thật không may, bây giờ tôi đang cảm thấy rất nhiều sự khác biệt về giá trị. Tôi cảm thấy có một bức tường chắn chắn giữa tôi và những người sống trên thế giới này......

Đúng, tôi chỉ muốn nói một điều...... Thế quái nào mà đến ngày thứ bảy nó vẫn ở đây, "Nhà Hàng Đặc Sản Ẩm Thực Bông Lan Đường"!?

Điều này thật kỳ lạ phải không...... Rốt cuộc thì, những cửa hàng nổi tiếng trong sáu ngày trước đó lại là những cửa hàng có thể mở cửa hàng vào ngày thứ bảy, phải không? Nghĩa là như vậy phải không? Nhà hàng này có nổi tiếng không? Không, không, dù ta có nghĩ thế nào thì đây cũng chỉ là một nhà hàng thích chơi khăm người khác mà thôi!

Đó là loại cửa hàng mà tôi thực sự không nghĩ có ai ngoài Kuro sẽ thích, thế quái nào mà họ vẫn trụ được......

[Đó là đặc quyền của nhà tài trợ Lục Vương Hội.]

[................]

Vậy lại là lỗi của cô ấy à!?

Đây là cái đó phải không? Không thể nào đây lại là kiểu mà tôi phải ăn món bông lan đường hai ngày liên tiếp, phải không? Nghiêm túc mà nói, các bông lan đường của thế giới này muốn gây ra cho tôi bao nhiêu tổn thương?

[......Tôi sẽ hỏi để đề phòng, nhưng có nhà hàng nào khác mà chúng ta có thể đến không?]

[Không có.]

[.......Tôi biết mà.]

Tôi muốn đến một nhà hàng khác nếu có thể, nhưng tất nhiên, không thể nào mà Shiro-san, người có mối quan hệ đối đầu với Kuro, lại bỏ qua việc đến nhà hàng mà Kuro và tôi đã đến ngày hôm qua.

Và cứ như thế, tôi đã ăn bánh bông lan đường hai ngày liên tiếp...... Điều này thật đau lòng.

Khi bước vào nhà hàng, chúng tôi được dẫn đến một bàn VIP giống như ngày hôm qua và được đưa thực đơn. Hừmmm, chỉ cần nhìn vào thực đơn thôi là tôi đã thấy ợ nóng rồi. Có rất nhiều món đồ có từ "bông lan đường" trong đó đến mức tôi cảm thấy như mình sắp suy sụp tinh thần, nhưng tôi nghĩ mình nên chọn thứ gì đó trước khi mất trí......

Khi tôi đang nhìn vào thực đơn, nhận ra rằng tất cả chúng trông chẳng ngon miệng chút nào, tôi đột nhiên tìm thấy một thực đơn khác với những thực đơn khác.

"Thực Đơn Đặc Biệt (Xin hãy tri ân Mỹ Thiếu Nữ Siêu Việt Dễ Thương Chu Đáo)"

Sự ngu ngốc bắt nguồn từ câu nói này...... Chắc chắn là Alice đã viết thứ này. Có lẽ nào Alice sẽ nấu ăn cho chúng ta? Alice có kỹ năng nấu ăn tuyệt vời, nên cô ấy có thể nấu món bánh bông lan đường mà tôi, người sẽ ăn món bông lan đường trong hai ngày liên tiếp, có thể sẽ ăn được.

Nghĩ đến đây, tôi quyết định gọi Thực Đơn Đặc Biệt.

[Ờmmm, Shiro-san, cô sẽ gọi món gì?]

[Tôi cũng sẽ gọi thứ tương tự như anh.]

Đây là điểm mà cô khác với Kuro. Kuro đã Order mọi thứ......

[Kuro đã Order mọi thứ.]

[Eee? À, vâng. Đúng rồi.]

[Tuy nhiên, tôi đã yêu cầu món tương tự như Kaito-san.]

[V-Vâng, đúng vậy.]

[Điều đó có nghĩa là...... Đây là chiến thắng của tôi.]

[Không, như tôi đã nói, tôi không hiểu tiêu chí thắng thua của cô chút nào.]

Lại có cái vẻ tự mãn đó trên mặt cô nữa. Tôi có cảm giác như hôm nay Shiro-san thậm chí còn cạnh tranh với Kuro hơn bao giờ hết. Có chuyện gì đã xảy ra à?

Ngay khi câu hỏi như vậy xuất hiện trong đầu tôi, món ăn chúng tôi gọi đã được mang đến với tốc độ đáng kinh ngạc.

Món ăn mang đến cho tôi phần nào gợi nhớ đến nền ẩm thực Pháp, với một bông lan đường cỡ lớn ở giữa đĩa, xung quanh là nhiều loại nước sốt và nguyên liệu khác nhau.

Đây có phải là thực đơn đặc biệt không? Chiếc bánh bông lan đường to đến mức khiến tôi ngại ăn...... nhưng nếu Alice là người làm nó, tôi chắc chắn nó sẽ có hương vị thượng hạng.

[Ờmmm, bây giờ chúng ta ăn nó nhé?]

[Vâng.]

Sau khi nói vài lời với Shiro-san, tôi cầm nĩa và dao lên, cắt một phần bánh bông lan đường cỡ lớn và đưa lên miệng. Tuy nhiên, việc ăn một chiếc bánh bông lan đường bằng dao và nĩa khiến tôi cảm thấy sai lầm———Wow, ngon quá!

Đ-Đây là...... Nó có thể trông giống bông lan đường, nhưng thực ra không phải vậy!? Đây là "thịt"!

Kết cấu của nó có cảm giác tương tự như món bít tết burger, dễ ăn và rất hợp với nước sốt xung quanh. Tôi hiểu rồi, vậy ra thực đơn đặc biệt không phải là món sử dụng bông lan đường, mà là "món ăn trông giống như bông lan đường"......

Cảm ơn em rất nhiều, Alice! Anh chắc chắn sẽ đãi em món yakiniku vào lần tới!!!

[Kaito-san.]

[Hở? À, vâng. Có chuyện gì thế?]

[Aaaan.]

[......Vâng?]

[Aaaan.]

Khi tôi đang bị ấn tượng bởi sự tiếp nối xuất sắc của Alice, vì lý do nào đó, Shiro-san đã nhét thức ăn của chính mình vào nĩa và đưa nó cho tôi.

Cô vẫn có khuôn mặt vô cảm và giọng nói vô ngữ nhưng...... Có vẻ như cô muốn tôi ăn nó.

Thật là xấu hổ, nhưng vì đó là Shiro-san nên tôi chắc chắn rằng cô sẽ không chấp nhận câu trả lời từ chối. Cam chịu số phận, tôi mở miệng.

[Nó thế nào?]

[Ờmmm, nó ngon lắm.]

[Tôi hiểu rồi. Tôi tự hỏi món ăn của Kaito-san có vị như thế nào?]

[K-Không, chúng ta đang ăn cùng một món, nhớ chứ?]

[Tôi tự hỏi món ăn của Kaito-san có vị như thế nào?]

[......Cô có muốn nếm thử nó không?]

[Vậy thì tôi sẽ ăn một ít.]

Tôi hiểu những gì Shiro-san đang yêu cầu nên tôi lặng lẽ xiên một phần thức ăn của mình vào nĩa và đưa cho Shiro-san.

Mặc dù chúng tôi đã gọi cùng một món ăn nhưng lời kêu gọi trắng trợn này...... Đúng như mong đợi của Shiro-san. Sự trơ trẽn và ngu ngốc của cô thực sự đáng kinh ngạc.

[Tôi sẽ cảm thấy xấu hổ nếu anh khen ngợi tôi nhiều như vậy.]

Tôi không khen ngợi cô nhé. Điều này quan trọng nên tôi nói lại lần nữa, tôi không khen ngợi cô đâu nhé.

Thưa cha mẹ thân yêu———Không, nghiêm túc mà nói, hôm nay Shiro-san đang trở nên mạnh mẽ hơn, cảm thấy rắc rối hơn bình thường. Tuy nhiên, con tự hỏi tại sao? Cảm thấy rằng cô ấy đang rất vui vẻ———Con không thể không nghĩ rằng điều này sẽ ổn thôi.


<Tác Note>

? ? ? : [Đúng như mong đợi của Alice-chan. Cô ấy tận tâm hỗ trợ Kaito-san ở hậu trường. Chẳng phải điều đó khiến cô ấy trở thành nữ chính hàng đầu không thể nhầm lẫn sao?]

Serious-senpai: [Cô lại tự luyến nữa rồi.]


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro