Chương 574: Sự Kiện Sốc Nhất
Sau khi ăn món bánh bông lan đường, chúng tôi đi dạo quanh các điểm tham quan mà tôi đã ghé thăm trong sáu ngày trước...... chẳng hạn như Cuộc Đua Quái Vật với Bác sĩ Vier và Neun-san, và điểm tham quan VR với Alice.
Tất nhiên, chúng tôi không thể đến chơi tất cả chúng, nhưng tôi nghĩ chúng tôi có thể đi vòng quanh chúng một cách suôn sẻ với sự hỗ trợ của các Thần Tộc khác nhau.
Sự phấn khích của Shiro-san khá mãnh liệt, nhưng đó là một trải nghiệm mới đối với tôi...... Thành thật mà nói, tôi đã có rất nhiều niềm vui.
Tôi cảm thấy như hôm nay tôi đã nhìn thấy rất nhiều khía cạnh khác nhau của Shiro-san...... Thật khó để nhận ra vì sự vô cảm thường ngày của cô, nhưng cô luôn cố gắng chống lại Kuro và vướng vào nhiều việc khác nhau...... Cô đáng ngạc nhiên là có phần trẻ con trong mình.
[......Kaito-san.]
[Vâng?]
[Có một nơi tôi phải đến, anh có phiền nếu chúng ta đến đó không?]
[Hở? V-Vâng, tôi không phiền.]
Tôi đột nhiên cảm thấy khó chịu một cách kỳ lạ trước những điều mà Shiro-san nói. Hầu hết những nơi chúng tôi ghé thăm cho đến nay đều theo yêu cầu của Shiro-san, nhưng đây là lần đầu tiên cô yêu cầu tôi xác nhận như thế này.
Chẳng phải điều đó có nghĩa là nơi mà Shiro-san muốn đến thực sự quan trọng với cô sao?
[Vậy thì đi thôi.]
Ngay khi Shiro-san nói điều này, khung cảnh đã thay đổi. Bầu trời lẽ ra phải nhuốm màu hoàng hôn giờ đã chuyển sang màu xanh.
[À ré? Đây là...... Thánh Địa phải không?]
[Đúng.]
Nơi mà Shiro-san đưa tôi đến là Thánh Địa quen thuộc...... khu vườn nổi nơi tôi gặp lần đầu tiên.
[Kaito-san, có điều này tôi muốn hỏi anh.]
[Có điều cô muốn hỏi?]
[......Sẽ ra sao nếu...... Đây chỉ là "nếu như" nhưng...... Một người mà anh biết...... Đó có thể là một trong những người trong gia đình anh, một người bạn hoặc người yêu của anh. Lỡ như "người đó mất hết ký ức về anh" thì sao?]
[......H-Hả.]
[Không phải họ đã quên anh, mà là tất cả những ký ức về anh đã biến mất trong tâm trí họ. Nếu người đó không còn nhớ đến anh nữa...... Anh có nghĩ người đó khác với người mà anh đã gắn bó cả đời không?]
Tôi không biết tại sao cô lại hỏi tôi một câu hỏi như vậy. Tuy nhiên, Shiro-san có vẻ rất nghiêm túc khi hỏi câu hỏi này...... Đây có phải là một câu hỏi quan trọng không?
[Đó là một câu hỏi khó trả lời...... nhưng hãy xem nào. Ta có thể gọi họ là một người khác, tôi đoán vậy? Nói một cách đơn giản, tôi nghĩ họ sẽ quay trở lại con người cũ trước khi gặp tôi.]
[Tôi hiểu rồi...... Điều đó có nghĩa là điều tạo nên một con người như vậy chính là ký ức của họ...... trái tim của họ, phải không? Hoặc có lẽ, liệu họ vẫn là cùng một người miễn là họ có cùng vật chứa...... cùng một cơ thể?]
[......Tôi nghĩ nó thiên về trái tim hơn.]
Ngay cả sau khi nghe tất cả những điều này, tôi vẫn không hiểu mục đích câu hỏi của Shiro-san. Cái quái gì thế..... câu trả lời mà Shiro-san đang tìm kiếm là gì vậy?
Khi tôi đang nghĩ về điều này, Shiro-san hướng ánh mắt về phía tôi, nhìn thẳng vào mắt tôi và tiếp tục.
[Vậy thì, hành động "xóa bỏ hoàn toàn ký ức của một người"...... có giống như giết người đó không?]
[......Đó cũng là một câu hỏi khó trả lời, nhưng hãy xem nào. Nó chắc chắn có thể là một hành động tương đương với việc giết người đó.]
[......Là vậy sao......]
Nghe câu trả lời của tôi, Shiro-san hơi cúi đầu xuống. Sau một lúc im lặng, cô rời mắt khỏi tôi và lặng lẽ lẩm bẩm.
[......Tôi thực sự muốn làm gì? Tôi không biết nữa.]
[......Shiro-san?]
[Tôi đã nói với anh điều vô giá trị. Tôi xin lỗi...... "Xin hãy quên chuyện đó đi."]
[Hở? !?]
Khi Shiro-san nói với tôi điều này bằng một giọng như thể cô đang kìm nén cảm xúc của mình, tầm nhìn của tôi trở nên trắng xóa.
✦✧✦✧
Tôi đang đi ngang qua địa điểm diễn ra Lục Vương Hội thì chân tôi đột nhiên dừng lại.
[......À ré?]
[Có gì không ổn sao?]
Khi tôi chợt nhận ra mình đang kêu lên, Shiro-san, người đang đi cạnh tôi, nghiêng đầu.
[À, không, tôi đoán là tôi đã mất tập trung một chút rồi...... Chúng ta lại đang làm gì thế?]
[Đã gần đến giờ tổ chức bữa tiệc ngày cuối cùng nên chúng ta đang tính chuyện chia tay.]
[......Nói mới nhớ thì, đúng là như vậy.]
Đúng rồi. Vào ngày cuối cùng của Lục Vương Hội, một bữa tiệc được tổ chức tại Tháp Trung Tâm. Tôi vừa gặp Lilia-san, người cũng tham dự bữa tiệc ngày cuối cùng, và chúng tôi đã bàn về việc chia tay sớm vì chúng tôi đã hứa sẽ cùng nhau đến địa điểm tổ chức bữa tiệc.
Đúng, đó đáng lẽ là những gì chúng tôi đang thảo luận nhưng...... Tôi tự hỏi tại sao? Cảm giác khó chịu kỳ lạ mà tôi đang cảm thấy này là gì?
[Có chuyện gì thế?]
[Không......Shiro-san, ngày hôm nay của cô thế nào?]
[Tớ đã rất vui.]
[Tôi cũng vậy. Cảm ơn cô đã đi chơi với tôi ngày hôm nay.]
Tôi cảm thấy như có điều gì đó không ổn, nhưng tôi thực sự không biết mình đang nghi ngờ về điều gì, nên tôi coi đó là trí tưởng tượng của mình và cảm ơn Shiro-san về ngày hôm nay.
Khi Shiro-san nghe thấy những lời của tôi, một nụ cười nhẹ xuất hiện trên môi cô.
[Kaito-san, cảm ơn vì ngày hôm nay. Vậy tôi sẽ đi đây.]
[À, vâng. Thay vào đó tôi mới là người phải cảm ơn cô.]
[Vậy thì đây là cách tôi nói lời cảm ơn.]
Trước khi tôi kịp hỏi tại sao cô lại nói lời cảm ơn, Shiro-san đã nhẹ nhàng đưa mặt cô lại gần tôi...... và môi chúng tôi chạm vào nhau.
[......Hả?]
[Hẹn gặp lại.]
[........................Hở?]
Thật sốc đến nỗi ngay cả sau khi Shiro-san rời đi, tôi vẫn đứng đó sững sờ một lúc.
Thưa cha mẹ thân yêu———Cứ như vậy, cuộc hẹn hò của con với Shiro-san đã kết thúc...... nhưng thành thật mà nói, trong Lục Vương Hội lần này———Đây là sự kiện gây sốc nhất đã xảy ra.
✦✧✦✧
Sau khi chia tay Kaito-san, Shallow Vernal quay trở lại Thánh Địa. Sau đó, cô nhẹ nhàng lướt qua khoảng trống và bước vào một không gian mà chỉ cô mới có thể vào.
Ở đó, cô tìm thấy một quả cầu màu trắng với vô số công thức ma thuật được khắc trên đó. Từ từ chạm vào quả cầu, Shallow Vernal lẩm bẩm trong không gian không có ai khác ngoài cô.
[......Hiểu rồi...... Việc tôi đang làm là nhằm giết anh nhỉ.]
Trong giọng nói phát ra từ miệng cô...... người ta có thể cảm thấy một chút do dự.
[Cho dù vậy...... tôi vẫn sẽ không bỏ cuộc. Kaito-san...... Nếu anh "mất hết ký ức về một năm anh sống trên thế giới này"...... "Nếu mọi chuyện bắt đầu lại từ đầu, và tôi là người cứu anh"...... Liệu tôi có trở nên đặc biệt với anh không?]
Tuy nhiên, không có ai ở nơi đó đáp lại lời lẩm bẩm lặng lẽ của cô.
<Tác Note>
Chương tiếp theo: "Mong Muốn Của Phá Diệt Mẫu Thần"
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro