Chương 584: Phụ Chương - Chúc Mừng Sinh Nhật ~~ Razelia ~~

<Tác Note>

Ngày 30 hoặc 31 tháng 3 là sinh nhật của Razelia nên đây là Phụ Chương Sinh Nhật dành cho cô ấy.


✦✧✦✧


Hôm nay là Ngày 30 Mộc Nguyệt. Tôi hiện đang sử dụng Dịch Chuyển Thuật để đến nhà Kuro...... cụ thể hơn là đến cánh đồng rộng lớn phía sau nhà Kuro. Đây là cánh đồng không chỉ có rau mà còn có trái cây, lúa gạo được Raz trồng theo sở thích.

Cánh đồng này rộng lớn đến mức tôi thành thật cảm thấy rằng nó vượt quá mức một sở thích nhưng...... Bản thân Raz-san nói rằng cô chỉ làm nông nghiệp vì cô thích nó.

Khi tôi đến cánh đồng, Raz từ xa bay đến, vỗ đôi cánh nhỏ xíu.

[Kaitokun-saaaaaan! Heyyallo!]

[Xin chào, Raz-san.]

[Vâng! Raz rất vui khi thấy anh ở đây, Kaitokun-san! Hôm nay anh làm gì ở đây vậy? Anh đến ăn rau à? Hay là anh hết gạo rồi?]

Raz-san là một nông dân lão luyện và rau từ cánh đồng của cô cực kỳ ngon. Vì vậy, tôi thường xuyên sang thăm và xin một ít rau và gạo.

Tôi đã nói rằng tôi sẽ trả tiền cho cô, nhưng lại nói "Raz không cần tiền vì Raz làm chúng như một sở thích.", Raz-san kiên quyết từ chối nhận tiền của tôi, nên tôi đổi đồ ngọt với cô ấy.

Tuy nhiên, lần này tôi không đến để trao đổi với cô ấy.

[Không, hôm nay...... Ờmmm, tôi nghe nói hôm nay là sinh nhật của Raz-san...... nên tôi đến để chúc mừng cô.]

[Aya? Kaitokun-san, anh có nhớ ngày sinh nhật của Raz không?]

[Vâng, tất nhiên rồi. Raz-san, chúc mừng sinh nhật.]

[Yaaaayyy! Cảm ơn nhé! Raz rất vui!]

Nghe những lời chúc mừng của tôi, Raz-san giơ tay lên trong niềm hạnh phúc thực sự và bay vòng quanh tôi, vỗ cánh nhanh chóng.

Tôi nên nói thế nào nhỉ... Dù lớn hơn tôi nhưng cô thực sự rất dễ thương.

[Tôi cũng sẽ tham dự bữa tiệc sinh nhật ở nhà Kuro. Tôi nghĩ tôi nên đến chào cô trước.]

[Raz rất là hạnh phúc! Biết Kaitokun-san đến dự sinh nhật của Raz khiến Raz thực sự rất hạnh phúc!]

[Ahaha, tôi mừng vì cô hạnh phúc.]

[Vâng! Raz cuối cùng đã "10652 tuổi" rồi! Cuối cùng cũng đến lúc Raz tham gia cùng các quý cô trưởng thành!]

Rào cản để được tính là người lớn quá cao phải không? ......Unnn, tôi không biết phải nói gì khi nghe nói rằng cô lớn hơn tôi rất nhiều, nhưng tôi không nghĩ mình cần phải nói bất cứ điều gì có thể làm tắt đi nụ cười hạnh phúc trên khuôn mặt cô ấy.

[Ơ-Ờmmm, tôi nghĩ Raz-san cũng đủ trưởng thành rồi.]

[Thật chớ? Raz có phải là một quý cô trưởng thành không?]

[V-Vâng...... Cô là một quý cô trưởng thành đáng yêu.]

[Là vậy sao! Nếu Kaitokun-san nói vậy thì chắc chắn đó là sự thật! Raz là một phụ nữ trưởng thành! Ehehe, Kaitokun-san, nếu có vấn đề gì, anh luôn có thể trông cậy vào Raz trưởng thành này!]

......Cái sinh vật nhỏ bé dễ thương này là gì vậy...... Cái cách cô ưỡn bộ ngực nhỏ nhắn của mình ra hết mức có thể thật quá đáng yêu.

[Aaa, phải rồi. Tôi sẽ đưa cái này cho cô ngay bây giờ...... Món quà sinh nhật của tôi dành cho cô.]

[Cảm ơn nhé! R-Raz có thể mở nó bây giờ được không?]

[Vâng, tất nhiên rồi.]

[Yaaayyyy!]

Vì gia đình Kuro sẽ tụ tập để dự tiệc sinh nhật của Raz-san và nó sẽ khá náo nhiệt nên tôi quyết định tặng quà cho Raz-san trước.

Với một nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt, Raz-san mở món quà mà tôi đã chuẩn bị cho vừa với kích cỡ của Raz-san.

[Q-Quaooo...... Đó là một chiếc khăn quàng cổ!]

Sau nhiều cân nhắc, tôi đã quyết định chọn một chiếc khăn len màu đỏ làm quà cho Raz-san. Đó là vì Raz-san đã từng đề cập trước đó rằng cô không thích cái lạnh...... Chà, tôi tự hỏi liệu có nên đưa cho cô cái này không vì chúng ta đang ở giữa mùa mà trời sắp ấm hơn, nhưng tôi rất vui khi biết rằng Raz-san có vẻ hài lòng với món quà này.

Vui vẻ quấn chiếc khăn quanh cổ, Raz-san nở một nụ cười đáng yêu như một bông hoa đang nở trước khi nói.

[Thật ấm áp quá! Kaitokun-san, cảm ơn nhé!]

[Ờmmm, tôi rất vui vì cô thích nó. Tôi nghĩ nó đã thành công, nhưng tôi xin lỗi nếu có một số phần mà tôi không thể đan tốt.]

[Hoehh? K-Kaitokun-san, anh đã đan chiếc khăn này!?]

[V-Vâng......]

Chiếc khăn tôi đưa cho Raz-san là thứ tôi đan với sự giúp đỡ của Illness-san. Tôi hoàn toàn là một người mới, nhưng nhờ sự hướng dẫn khéo léo của Illness-san, tôi nghĩ mọi việc diễn ra khá tốt.

Nghe những lời của tôi, vẻ mặt của Raz-san chuyển sang ngạc nhiên, và cô bắt đầu đưa tay chạm vào chiếc khăn quanh cổ nhiều lần.

[......T-Tuyệt vời! Có thể đan một chiếc khăn quàng cổ, K-Kaitokun-san...... A-Anh có phải là thiên tài không!?]

Rào cản thiên tài thấp đến mức đáng ngạc nhiên......

[......Tôi chỉ có một giáo viên giỏi thôi.]

[Không phải đâu! Kaitokun-san thật tuyệt vời! Thực sự, thực sự tuyệt vời!]

[Ahaha, cảm ơn nhé.]

[Raz mới là người nên nói điều đó! Cảm ơn nhé! Raz rất vui với món quà của Kaitokun-san!]

Nghe những lời khen ngợi và biết ơn của Raz-san với nụ cười thuần khiết trên khuôn mặt cô, tôi cảm thấy một chút ấm áp nhẹ nhàng nào đó trong lòng mình.

[Một lần nữa, chúc mừng sinh nhật, Raz-san.]

[Vâng! Cảm ơn nhé! Kaitokun-san...... Raz yêu anh rất nhiều!]

Được xoa dịu bởi sự dễ thương của Raz-san, người đã nhảy vào tôi như thể bày tỏ niềm vui bằng một cái ôm dễ thương, tôi cảm thấy thực sự hạnh phúc.

Và rồi, kể từ ngày đó trở đi...... Raz-san luôn luôn đeo một chiếc khăn quàng đỏ, bất kể mùa nào.


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro