Chương 13
Editor : Minseul95
Lưu Ý: Chữ in (nghiên) là tiếng Việt
Chờ bên ngoài mát mẻ hơn một chút, Kỳ Nhạc Nhạc đã trải qua một buổi chiều thú vị tại quán cà phê manga rồi, cô quyết định sẽ đi tới trung tâm thương mại. Đương nhiên Min Yoon Gi sẽ đáp ứng tất cả mọi thứ, dù sao chỉ cần ở bên cô, anh đi đâu cũng không quan trọng, nếu như những kỳ nghỉ thông thường anh chỉ ở nhà hoặc một mình viết ca khúc trong phòng thu, thì ở bên cô, anh cảm thấy thế giới đều tươi sáng hơn.
Kỳ Nhạc Nhạc cẩn thận chọn những loại thuốc bổ, dưỡng thai có trên kệ, nhưng cô đã lầm rồi mấy cái này có chút mắc tiền, không biết số tiền mình đem theo có đủ mua không? Đôi mắt hoa cả lên, thôi đợi tháng sau anh trai cho thêm tiền lại đi mua vậy, hu hu hu, cô thật sự muốn đi làm, nhưng Omega tìm việc thật sự rất khó.
Min Yoon Gi nhìn ra sự bối rối của cô, bước lên lấy mấy loại thuốc kia bỏ vào giỏ sách, ngẩn đầu híp mắt nhìn cô.
"Em muốn mua gì cứ mua đi! Oppa đang ở đây mà? "
"Em, em, em nghĩ tự mình mua được, tính sẽ mang về cho anh trai em..."
Cô cúi đầu áy náy và không dám nhìn thẳng vào mắt anh.
Min Yoon Gi bất đắt dĩ thở dài, bọn họ nhận thức thời gian chưa đủ lâu, trong lòng cô có chút mới lạ cũng là chuyện bình thường, anh cũng không nên trách cô như vậy, cô bé mới bao lớn, tại sao anh phải giận cô.
Anh vỗ vỗ đầu Kỳ Nhạc Nhạc, ngữ khí chậm lại.
"Oppa không có hung dữ với em, chúng ta sẽ mua những thứ này, anh cũng muốn tặng quà cho các anh trai của em nữa. Haizz, oppa cũng chỉ muốn cùng Nhạc Nhạc thân thiết hơn một chút mà thôi!"
Kỳ Nhạc Nhạc tự trách gật gật đầu, cô nên coi họ như những người thân thiết nhất, chung quy cuối cùng bọn họ cũng sẽ trở thành một gia đình, không phải sao? Điều này cuối cùng cũng sẽ làm tổn thương đến các anh!
Sau khi ăn cơm xong, cả hai đi dạo trong màn đêm gần buông xuống, tuy rằng không nói gì, nhưng lại cảm giác trái tim mình như xích lại gần nhau hơn.
"Nhạc Nhạc, có phải tháng 9 em còn phải về nước đi học hay không?" Min Yoon Gi ngập ngừng hỏi.
"Vâng, cuối tháng 8 em sẽ trở về một chuyến."
Sinh viên đại học học Florist Omega có chính sách đặc biệt, nếu sau 20 tuổi kết giao được với một Alpha phù hợp, không thể ở trong trường lâu dài thì có thể được phép học tập từ xa. Nhưng cô vẫn phải quay lại để làm thủ tục và tham dự hội nghị, ước tính mất hai hoặc ba ngày.
"Vậy, có phải hay không em sẽ ở nơi đó thật lâu? "
Min Yoon Gi trở nên hơi chán nản, mấy ngày ở chung ngắn ngủi đã làm anh có chút không muốn cô rời đi rồi, chứ đừng nói là mấy tháng, ngay cả một tuần đều có thể làm anh tâm tê liệt phế. Giai đoạn kỳ thích ứng là bởi vì mấy đứa nhỏ nhà anh, anh mới chịu đựng một tháng không thấy được cô, đã là bất đắt dĩ, mặt sau lại muốn chia lìa, anh chỉ tưởng tượng thôi đã rất khó chịu rồi.
Thấy Lil meow meow bộ dáng muốn nói lại thôi, Kỳ Nhạc Nhạc đột nhiên cảm thấy mới lạ, ngày thường ở trên màn ảnh, anh giống như không quan tâm đến bất cứ thứ gì, thế nhưng cũng có một mặt như vậy.
Vì vậy, cô nỗi lên tâm tư muốn trêu đùa anh, cô thật dũng cảm!
"Ừm, một học kỳ hơn bốn tháng sẽ không gặp được các anh!"
Khi Min Yoon Gi nghe thấy đều đó, cảm giác nhìn không thấy lỗ tai của mèo vô tình bị kéo xuống, tuy rằng mang theo mũ ngư dân cùng khẩu trang không thấy rõ biểu tình của anh, nhưng mà có thể cảm giác được cả người anh đều suy sụp xuống dưới.
"Gạt anh đấy, em trở về để làm thủ tục học từ xa, em sẽ quay lại sau hai, ba ngày!"
Min Yoon Gi hung hăng xoa đầu cô. "Cô bé hư này! "
Vừa đi vừa nói trở lại bãi đậu xe, cả hai trở về ký túc xá, thấy Kỳ Nhạc Nhạc nằm xuống chiếc ghế sô pha lớn trong phòng khách, Min Yoon Gi đột nhiên nói.
"Nếu không ngày mai hai chúng ta về Daegu nhé? "
Anh nghĩ ở trong ký túc xá sẽ thuận tiện cho Nhạc Nhạc thích ứng với tin tức tố mức độ thấp của từng thành viên, bây giờ trọng tâm của tuần này là thích ứng với tin tức tố của anh, cũng như chuẩn bị sẵn sàng tiếp thu tin tức tố của Ho Seokie, bây giờ anh mang cô trở về Daegu, lấy kiện quần áo của Ho Seok theo là được.
"Daegu? được ạ! "
Kỳ Nhạc Nhạc rất hạnh phúc, cô đã muốn điến thăm quê hương của Yoon Gi và Tae Hyung oppa từ rất lâu rồi.
Min Yoon Gi sao có thể không biết suy nghĩ này của cô, Tae Hyung? Nghĩ cũng đừng nghĩ ở trong tuần này xuất hiện trước mặt cô!
Kim Tae Hyung : Hyung, anh thật sự là anh trai của em sao?
Sau khi thỏa thuận xong, Min Yoon Gi lập tức bất đầu hổ trợ đóng gói hành lí, thậm chí còn đến phòng của Jung Ho Seok để tìm một chiếc áo ngắn tay và đặt nó vào cái túi, nếu không phải vì sức khỏe của Nhạc Nhạc, anh mới không cầm quần áo của tình địch đâu! Hừ!
.
.
.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro