Chương 40: Dù sao tôi cũng chưa từng chết


Chương 40: Dù sao tôi cũng chưa từng chết

Giang Hoa Đình nhìn sau lưng ông, chẳng qua bởi vì phương hướng mà mấy người khác trong phòng khám này còn tưởng là cậu đang nhìn ông chú kia, nhưng chỉ có ông chú đó biết là không phải.

Giang Hoa Đình cũng không nhìn ông, ông cũng không biết cậu đang nhìn ở đâu nhưng kiểu không biết này làm cho ông cảm thấy sợ hãi vô cùng!

Bởi vì đồng nghiệp lúc trước tưởng là mình bị trúng tà nên mới chọc phải thứ gì đó không sạch sẽ mà tới tìm vị bác sĩ trước mắt đó!

Chẳng lẽ, chẳng lẽ trên thế gian này thật sự có một số 'Bạn tốt' ông ấy nhìn không thấy sao?

Nghĩ tới đây ông chú cảm thấy răng của bản thân cũng sắp run lên luôn.

Giang Hoa Đình quả thực đang nhìn thứ gì đó.

Ngay từ lúc ban đầu cậu còn chưa chắc lắm nhưng thứ đó thế mà còn hút vận xui trên người cậu! Thế này thì không còn gì mà cậu không thể chắc chắn nữa.

Nhưng cậu cũng không sốt ruột bởi vì thứ hút vận xui của cậu, một loại là thứ đó quả thực cần giúp đỡ ngoài ra một loại nữa là thứ bị vận xui của cậu nhìn không vừa mắt, mặc kệ thế nào, người bị hại cũng không phải là cậu nên cậu cứ dứt khoát đứng xem là được.

Sau lưng ông chú, không, là một cô gái có gương mặt tái nhợt mặc một bộ đồ vô cùng nhẹ nhàng đang vòng tay ôm lấy ông chú, thường thì có oán khí hoặc là làm quá nhiều chuyện bẩn thỉu xấu xa chết thảm thì đều sẽ giữ lại dáng vẻ chết thảm của họ, quả thực là kiểu không thể nhìn nỗi.

Nhưng sau khi chết thảm mà còn có thể xuất hiện bằng vẻ mặt sạch sẽ nhất khi còn sống thì đó chỉ có thể nói rõ rằng người đó trước khi chết có tâm tính rất thuần khiết hoặc là người đã làm rất nhiều chuyện tốt, có công đức.

"Bác sĩ, ngài là bác sĩ ha?" Ông chú xoa xoa cánh tay vô cùng chờ mong hỏi.

Giang Hoa Đình nói: "Đúng vậy."

"Nhưng cậu..."

"Ông không có bệnh mà!"

"..."

"Chỉ cần hoàn toàn tâm nguyện của con gái ông là ông sẽ khỏi." Giang Hoa Đình cười nói.

Ông chú kia chỉ cảm thấy gương mặt búp bê đó của Giang Hoa Đình vô cùng dữ tợn giống như búp bê khủng bố trong phim kinh dị nước nào đó chiếu vậy! Cực kỳ kinh người!

"Ngài thực sự là bác sĩ sao?"

"Chắc chắn là thật."

"Nhưng tại sao cậu lại biết..." Biết ông có con gái còn cần ông đi hoàn thành tâm nguyện của con gái ông?

Nếu như năm năm trước ông ấy tuyệt đối sẽ không mất bình tĩnh thế này, vấn đề là năm năm trước con gái ông đã chết rồi! Thế này sao có thể không làm ông khiếp sợ?

"Con gái ông chưa ăn no, ông lấy chút đồ cung phụng cô bé một chút là cô bé sẽ đi thôi." Chết nhiều năm như thế nếu như ăn no rồi thì sẽ không hút luôn cả vận xui của cậu.

Chưa được cậu cho phép mà đã tự ý hút vận xui của cậu cũng cần phải trả giá, cô gái này đoán chừng cũng ở lại không lâu nữa.

Nghe Giang Hoa Đình đáng yêu nói ra lời nói làm cho người ta kinh hãi run sợ Mao Cao Minh nhịn không được kéo Giang Hoa Đình tới!

"Nhóc Giang! Đừng có nói lung tung! Cậu nói như thế cứ như con gái người ta đã chết rồi vậy! Cậu đang nguyền rủa con gái người ta sao?"

Giang Hoa Đình nói: "Nhưng con gái ông ấy quả thực chết rồi mà!"

Mao Cao Minh: "..." Anh ta có chút không dám đi nhìn vẻ mặt của ông chú bệnh nhân này nữa.

Giang Hoa Đình sẽ bị khiếu nại, anh ta cũng bị liên lụy! Chỉ bởi vì anh ta giám sát không đàng hoàng!

Mao Cao Minh đột nhiên cảm thấy khóc không ra nước mắt, mệt tim quá....

"Bác sĩ nói không sai...con gái tôi thực sự đã chết mấy năm rồi..." Ông chú bỗng nhiên nói làm cho Mao Cao Minh lộ ra vẻ mặt khiếp sợ!

Ông chú tựa như nghĩ thông gì đó vậy, cơ thể thả lỏng hơn không ít cũng không còn run như vậy nữa, vẻ mặt cũng dễ coi hơn chút.

Giang Hoa Đình nhìn thoáng qua đằng sau lưng ông, cô gái kia đã cách ông ấy xa chút rồi, đôi mắt kia bắt đầu từ từ đong đầy nước mắt.

"Bác sĩ, chỉ cần tôi cung phụng con gái tôi thì con bé có thể đi đầu thai đúng không?"

Giang Hoa Đình nói: "Thực ra cũng không phải nói như thế, có lẽ lúc trước ông vẫn luôn không chịu nổi cái chết của con gái nên tiềm thức vẫn luôn kháng cự con gái ông cho nên con gái ông cho dù có muốn nói chuyện với ông thì cũng bởi vì sự kháng cự của ông mà không vào được giấc mơ của ông."

"Về phần hoàn thành tâm nguyện của cô ấy xong là tan biến hay là đầu thai thì tôi không biết, dù sao tôi cũng chưa từng chết chưa từng làm mà quỷ." Vẻ mặt của Giang Hoa Đình vô cùng nghiêm túc nói bậy, "Chúng tôi chỉ có thể gọi công việc này là: Siêu độ!"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro