14. Chuyện về gia tộc Oa

TA LIVESTREAM CHĂM SÓC THÚ CON Ở TINH TẾ
EDIT: YANNIE
ĐĂNG DUY NHẤT TẠI W . A . T . T . P . A . D: yanniemaiyewotp1310
.

Chương 14

Nhị Thập Tứ Oa sau khi căn dặn xong liền nhìn vào quang não.

Trong quang não xuất hiện hai bóng dáng bụ bẫm nhìn là biết lớn hơn Nhị Thập Tứ Oa mấy vòng. Người bên trái mang kính râm và choàng một cái khăn nhỏ trên cổ người đó chính là mẹ của Nhị Thập Tứ Oa tên là Mộc Oa còn bên phải gấu trúc đội nón kết, mặc cái quần đi biển là cha của nó tên là Nhị Thập yanniemaiyewotp1310 (bản dịch gọi là hai mươi nồi 🤣)

Hình ảnh minh họa vợ chồng Mộc Oa và Thập Nhị.

Thập Nhị Thập Tứ Oa

Oa gia sinh sản nhiều năm nên gia tộc coi như cũng nhiều thành viên, nên nhiều nhánh xuất hiện, tất nhiên cha mẹ Thập Nhị Tứ Oa không có bất kỳ quan hệ huyết thống nào.

Thập Nhị đang nằm trên bờ biển ngủ gà ngủ gật, móng vuốt duỗi ra gãi cái bụng tròn.

"Bé con, mẹ với cha đang đi nghĩ phép ở biển Hawaii trong địa cầu cổ đây". Mộc Oa vươn móng vuốt gỡ xuống mắt kính nói chuyện, "Sau con lại gọi cho chúng ta, không phải hôm qua mới gọi sao....."

Cô gấu bỗng nhiên dừng nói, trực giác nhạy bén lập tức nghĩ đến gì đó.

"Bé con, có phải con tìm được manh mối của tổ tiên không?".

Bọn nó thật vất vả mới xin vé đến địa cầu cổ để nghỉ phép, tụi nó còn muốn ở đây thêm bốn tháng nữa lận, cũng không muốn cùng người bên ngoài nói chuyện, chúng muốn sống ẩn ở đây nên nếu không có chuyện gì quan trọng thì mọi người sẽ không gọi hai tụi nó.

Loại việc gọi điện thoại như lúc này chắc chắn có chuyện gì đó rất quan trọng.

Thập Nhị đang ngồi sau lưng vợ mình gãi bụng như cũng phát hiện ra gì đó lập tức dừng động tác nhìn chằm chằm yanniemaiyewotp1310 vào quang não.

Hai vợ chồng gấu đang dùng ánh mắt tha thiết nhìn bé con nhưng tuyệt đối không phải là đang nhớ nó.

"Ừm, mẹ, cha, con --"

Nhị Thập Tứ Oa sờ sờ cái đầu tròn vo của mình, lời nói đến bên miệng liền không thể thốt ra được.

Nó nên nói cái gì đây? Nói nó phát hiện ra một nhân loại giống tổ tiên sao?

Thời gian như dòng chảy trôi qua nhanh chóng, lại trải qua nhiều sự biến đổi của thời đại nên nói thật gia tộc bọn nó không hề biết tổ tiên trông như thế nào, giọng nói ra sao, chỉ có huyết mạch khắc sâu vào trong tim không muốn xa rời, được nhiều thế hệ truyền thừa xuống con cháu đời sau.

Đại Oa trước khi qua đời có tiên tri rằng tổ tiên sẽ trở lại, gia tộc bọn nó đều tin tưởng chuyện này.

Tổ tiên thích uống trà, bọn nó liền đi khắp nơi thu mua lá trà, tổ tiên thích mấy động vật nhỏ, tụi nó liền đi quyên tiền cho mấy chục viện mồ côi, tổ tiên thích nghe ca dao, nên mỗi gấu trúc đều biết ca hát, và chơi đàn ghi-ta.

(Dịch tới đây thấy tụi nó đáng thương xĩu.)

Loại truyền thừa này khiến chúng chống đỡ qua nhiều năm nhưng đổi lại đều là thất vọng, bọn nó liên tục tìm kiếm nhưng đều không có một chút tin tức.

Nhiều năm như vậy, lâu lâu sẽ có mấy tên nhân loại đáng ghét giả dạng tổ tiên để lừa gạt chúng nó.

Lừa tiền tài, danh lợi đối với chúng nó cũng chả mất mát bao nhiêu, nhưng sự thất vọng cứ kéo tới khiến bọn nó rất khó khăn để vượt qua.

Nếu lần này lại không đúng thì sao?

Nó nghĩ hay để mình đi trước xác định người kia phải tổ tiên hay không, nếu đúng tới lúc đó thông báo cho gia tộc cũng không muộn.

"Không phải đâu cha mẹ" Nhị Thập Tứ Oa miệng nhanh hơn não đã bắt đầu nói dối, nó gãi cái đầu tròn vo rồi nói: "Chuyện là con định mượn tinh hạm của cha đi thăm bạn học cũ nghe nói cậu ta bệnh rất nặng".

Mộc Oa thở dài, tiếp tục ngắm nhìn cái khăn lụa mình mới mua, Thập Nhị thì thất vọng lăn đùng ra tiếp tục nằm ngửa trên bãi cát, vẫy vẫy móng vuốt nói:

"Ở Thủ Đô Tinh, cha có để lại cho con ba cái tinh hạm, con thích cái nào thì dùng cái đó đi".

"Dạ được, cảm ơn cha." Nhị Thập Tứ Oa đã có điểm gấp không chờ nổi.

Thập Nhị nói xong liền dụi đầu lên cát, mười mấy giây sau mới nhớ tới gì đó, ngẩng đầu lên hỏi:

"Đúng rồi, bé con chọn nào cũng được đừng có chọn chiếc màu xám, cái chiếc đó bị hư bảng hệ thống tự động lái rồi, tuy không phải vấn đề lớn lao gì nhưng khi vào tầng khí quyển sẽ bị......Bé con".

"......"

Video call đã bị Thập Nhị Thập Tứ Oa tắt.

Hai vợ chồng đối mặt nhìn nhau.

Ở địa cầu cổ tín hiệu hạn chế nên số lần sử dụng thiết bị điện tử đều dùng hết rồi.

Bé con chắc sẽ không.....xui xẻo như vậy đi?

Ở bên kia tinh cầu Tucker.

Kể từ lúc tắt livestream đến giờ. Cố Dữ Miên vẫn còn rất mắc cỡ, cậu đem mặt chôn vào bụng của báo con mà rên rỉ.

"Tại sao anh lại hát chứ?".

Cố Dữ Miên thích nghe dân ca, khi học cao trung cậu đã học ghi-ta,harmonica, nhưng hơn phân nửa thời gian đều là tự đàn tự nghe, rất ít hát, đàn trước mặt yanniemaiyewotp1310 mọi người. Cậu là người rất dễ mắc cỡ, chưa chắc lúc nãy hát có hay không mà còn được khán giả cổ vũ.

Báo con dùng con mắt xanh xám nhìn tên nhân loại, chân trước bị tên kia nắm, nó không hiểu vì sao nhân loại lại trông có vẻ rầu rĩ không vui.

Rõ ràng rất êm tai -- không, không đúng, chỉ có thể coi là nghe được.

Báo con dùng đầu chạm vào trán tên nhân loại, cùng đôi mắt nâu kia nhìn nhau.

Gió đêm quá lớn.

Một lát sau, ma xui quỷ khiến, báo con cúi đầu hôn lên mũi của tên kia.

Cố Dữ Miên: "!"

Cậu quá bất ngờ mà mở to hai mắt.

Báo con như không thể tin được mình vừa làm hành động điên rồ gì nên cái đuôi lập tức cứng ngắc, đôi mắt xanh xám hoảng loạn mà nhìn đi chỗ khác, đôi tai lông nhung hình như hơi nóng lên.

Năm phút sau.

Cố Dữ Miên nắm đệm thịt của báo con, cảm thấy cuộc sống này đã đạt tới hạnh phúc.

"Đoàn Đoàn" Cậu quá là vui vẻ nên đem báo con đặt cho nó nằm ngửa trên sô pha, đem những sự mắc cỡ vứt hết ra sau đầu. "Lúc trước anh cứ nghĩ em không có thích anh".

Báo con mỗi lần bị cậu hôn đều bày ra cái mặt mệt mỏi, ghét cay ghét đắng nhưng rõ ràng thân thể của nó luôn cho cậu sờ. Nói thiệt bị báo con ghét ra mặt cậu cũng rất buồn.

Cố Dữ Miên chui đầu vào bụng báo con hít tới hít lui, nói nhỏ: "Không ngờ Đoàn Đoàn nhà ta ngoài lạnh trong nóng nha, em có phải hay không rất thích anh nhưng ngại nên không có biểu hiện ra ngoài".

Báo con theo bản năng ngọ nguậy đẩy đầu cậu ra, nhưng cuối cùng đành chịu khuất phục.

Nó nằm im re trong lòng Cố Dữ Miên để cậu tùy ý nhào nó như nhào bột, rồi dùng đủ lời hay ý đẹp thủ thỉ vào tai yanniemaiyewotp1310 nó. Thế nhưng nó không hề thấy ghét, nó thích được Cố Dữ Miên khen.

Thậm chí muốn nghe nhiều hơn.

Kim đồng hồ từng giây từng phút trôi qua giọng nói cậu ngày một nhỏ lại, mí mắt rũ xuống, rồi từ từ hòa vào trong bóng tối.

Ngày hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện nên cậu hơi mệt ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

Ngủ rồi à.

Báo con đầu tiên là liếc qua cửa sổ sát đất nhìn ánh trăng đang sáng tỏ rồi chuyển qua nhìn Cố Dữ Miên dùng chân trước đạp nhẹ lên ngực cậu.

Thanh niên hô hấp đều đều, tim đập thình thịch thình thịch, tiếng tim đó như truyền vào chân của nó.

Cố Dữ Miên nằm ngủ với tư thế không có thoải mái nên vô thức mà nghiêng qua một bên, áo thun cọ với sô pha bị vén lên lộ ra một đoạn eo trắng nõn.

Trong nhà chỉ có ngọn đèn ngủ bật nên khung cảnh hơi mờ ảo, thanh niên cứ vô tình lộ cái eo đó khiến cho người ta muốn chạm vào lén lút như tên tội phạm.

Đôi mắt xanh xám của báo con như tối đi.

Cố Dữ Miên nằm nghiêng trên sô pha, nên chuẩn bị mất thăng bằng mà ngã xuống nhưng vẫn theo bản năng ôm báo con vào trong ngực, thời điểm chuẩn bị đáp đất --

Bỗng nhiên cậu như bay lên, bởi có chàng trai từ đâu đang bế cậu.

Người này có mùi thuốc lá mang theo chút lạnh lẽo có tuyết tùng. Bởi vì hàng năm luôn chinh chiến nơi sa trường nên vóc dáng của hắn vừa cao, body săn chắc, hai chân dài miên man. Còn có cả đường nhân ngư tuyệt đẹp, vì lý do chủng tộc nên chàng trai có nước da trắng đến nhợt nhạt.

Đường nhân ngư


Hắn rũ mắt xuống nhìn thiếu niên trong lòng, biểu tình có chút kích động.

Hắn đã từng học qua cách đấm đá, xạ kích, lái chiến hạm. Dù có mạnh mẽ đến cỡ nào cũng khiến hắn ôm thiếu niên hơi rung rẫy, nên hắn càng cẩn thận hơn như sợ bảo vật trong lòng bị tổn thương.

Sóc Hàn khóe môi căng chặt, thời điểm bế thiếu niên còn hồi hộp hơn so với lúc trước một mình chiến đấu với binh đoàn của Trùng Tộc.

"Cố Dữ Miên." Hắn dùng giọng nói nhỏ xíu mà gọi tên thiếu niên "...... Cố Dữ Miên."

Đây là nhân loại của hắn.

Hắn hơi không hiểu dòng máu trong cơ thể sôi trào vì cái gì? Đây là cảm giác gì chứ?

Giống như muốn có được cậu, muốn đoạt cậu, muốn chiếm hữu cậu --

Hắn cúi đầu xuống định hôn thiếu niên nhưng lại không dám.

Hắn nhắm mắt lại, trong cổ họng tràn ra một tiếng than thở rất nhỏ.

Ngoài cửa sổ xa xa những ngôi nhà treo ngọn đèn dầu trước cửa khiến cho Ngân Hà càng thêm lung linh huyền ảo.

.

.

.

.

Chuyện là số 20 hán việt gọi là Nhị Thập cơ mà tụi lỡ dịch từ trước là Thập Nhị nên đành để luôn nha.

50 vote và 20 bình luận = 1 chương mới.

02/08/23

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro