Chương 8: Tòa Nhà Nhỏ Màu Trắng

Tạ Cẩm Hành đứng từ trên cao "nhìn xuống" khối tinh thần lực xanh trắng đang cuộn lại thành một cục.

Những điểm sáng màu trắng trông như những hạt dẻ giận dữ, chỉ cần lại gần là sẽ bị gai nhọn đâm vào.

Ngoài đời thực, muốn hái hạt dẻ có thể đeo găng tay, nhưng trong không gian phản ứng, không có thứ gọi là "găng tay" để bảo vệ tinh thần lực, cũng không có "kéo" để cắt lớp vỏ ngoài.

Bên trong không gian phản ứng, tinh thần lực của Dây leo gai cuộn chặt lại thành một khối. Muốn lấy được phần lõi xanh bên trong, trước tiên phải xé rách lớp gai trắng bên ngoài.

Tinh thần lực của Tạ Cẩm Hành trong không gian phản ứng có màu xanh nhạt, trôi lơ lửng ở phần trên không gian, chậm rãi lan tỏa như dòng suối nhỏ róc rách.

Lượng tinh thần lực mà Tạ Cẩm Hành đưa vào lò chiết xuất thực ra không nhiều—lò chiết xuất khiến cậu có cảm giác bị hạn chế rất mạnh, nên theo bản năng, cậu cảm thấy tốt nhất là nên kiểm soát lượng tinh thần lực đầu vào.

Mỗi hộp linh thực khi đưa vào lò chiết xuất đều ở trạng thái khác nhau, có lúc hoàn toàn tản mát, có lúc lại tụ thành từng cụm nhỏ.

Trạng thái của hộp Dây leo gai mà cậu đang xử lý rõ ràng rất bất lợi cho việc chiết xuất  — các điểm sáng đang bám chặt lấy nhau, phần màu trắng không cần thiết thì bao phủ bên ngoài.

Điểm lưu ý trong ghi chép rằng phải tránh tiếp xúc với phần tinh thần lực màu trắng hiện giờ đã không còn tác dụng.

Tinh thần lực ôn hòa không thể xé rách lớp vỏ gai sắc nhọn bên ngoài.

Trong không gian phản ứng, loại tinh thần lực trong trẻo mềm mại như nước mà Liên bang phân loại là "loại hình an ủi" dần dần "rút xuống" như thủy triều. Tinh thần lực nhanh chóng co lại, màu xanh lam nhạt dần dần lộ ra sắc đỏ ẩn hiện. Khi tinh thần lực co cụm thành một đường mảnh, nó hoàn toàn chuyển thành màu đỏ thẫm, và ngay lúc đó "ngọn lửa" phản công bùng cháy lên!

Ngọn lửa bùng lên, quét sạch toàn bộ không gian phản ứng.

Nó mạnh mẽ và sôi trào, khác hẳn với vẻ ôn hòa lúc trước, mang theo khí thế không thể ngăn cản mà xé toạc lớp vỏ trắng gai góc của Dây leo gai, giải phóng tinh thần lực màu xanh ẩn chứa bên trong.

Những điểm sáng màu xanh này vừa mất đi lớp vỏ bảo vệ lập tức hoảng hốt trốn chạy khắp không gian. Một nhóm điểm sáng chạy quá nhanh, đâm sầm vào lớp tinh thần lực màu đỏ bên rìa không gian.

Ngay trước khi điểm sáng chạm vào "Ngọn lửa", một lớp tinh thần lực xanh lam nhạt xuất hiện, nhẹ nhàng đỡ lấy điểm sáng.

"Ngọn lửa" xé toạc lớp vỏ gai trắng, trong khi "sóng nước xanh lam" bảo vệ và bao bọc lấy những điểm sáng màu xanh, ngăn chúng bị "Ngọn lửa" thiêu đốt, đồng thời liên tục đẩy chúng vào phễu thu thập.

Trong cuộc săn bắt này, cậu vừa là người tấn công, vừa là người hỗ trợ chính mình.

Bởi vì cậu sở hữu một loại tinh thần lực vô cùng đặc biệt — không rõ là loại hình an ủi có tính công kích, hay là loại hình công kích có tính an ủi, đến mức ngay cả những thiết bị đo lường chính xác cũng phải kiểm tra đi kiểm tra lại, do dự mãi mà không thể phân loại được tinh thần lực của cậu là loại hình nào.

Khi điểm sáng màu xanh cuối cùng được đưa vào phễu thu thập, trong không gian phản ứng chỉ còn lại những điểm sáng bị cố ý bỏ qua.

Tạ Cẩm Hành không vội kết thúc quá trình chiết xuất mà quan sát kỹ không gian phản ứng.

Hai ba điểm sáng màu trắng bồng bềnh trong không gian, "Ngọn lửa" lập tức áp sát theo. Điểm sáng trắng liền dựng lên lớp gai nhọn nhưng không hề khiến "Ngọn lửa" dao động. Nó thong dong nuốt chửng điểm sáng và chỉ trong chốc lát khi "Ngọn lửa" tan biến, nó để lại mấy điểm sáng màu xanh nhạt.

"Ngọn lửa" xé đi lớp vỏ trắng, để lộ phần tinh thần lực màu xanh mềm mại và không có tính công kích bên trong.

Tạ Cẩm Hành thầm nghĩ: Quả nhiên là vậy.

Trong những lần chiết xuất trước, tinh thần lực bị giam cầm bên trong lớp vỏ trắng này đều bị lãng phí.

Hóa ra, rất nhiều linh thực của Liên bang chưa từng được chiết xuất hoàn chỉnh, bởi ngay từ đầu, họ đã đi theo một lối tư duy sai lầm — họ cho rằng tinh thần lực loại hình an ủi phù hợp nhất để chiết xuất linh thực, hoặc ít nhất cũng phải là loại hình chức năng gần giống an ủi.

Liên bang phân loại tinh thần lực thành tám cấp độ từ S+ đến F, chia thành loại hình an ủi, loại công kích và loại chức năng.

Loại an ủi có dao động mềm mại, thiếu tính công kích, nhưng có khả năng tương thích mạnh mẽ, phù hợp với hầu hết các loại tinh thần lực khác mà không bị bài xích.

Loại công kích có dao động dữ dội, mang tính phá hủy cao, là nhóm có tỷ lệ bạo loạn tinh thần cao nhất. Họ có thể trực tiếp đối đầu với tinh thần lực của thú tinh, thậm chí có khả năng giết chết thú tinh hoặc con người.

Loại chức năng nằm ở giữa hai loại trên, dao động tinh thần lực chịu ảnh hưởng bởi cảm xúc, khó kiểm soát, đôi khi có thể bạo loạn nhưng không mang tính chu kỳ như loại hình công kích. Một số tinh thần lực chức năng còn phát triển những năng lực đặc biệt.

Tinh thần lực loại an ủi có thể thu hút một phần tinh thần lực của linh thực, nên nó rất phù hợp với các loại linh thực có tính công kích yếu hoặc phòng ngự kém. Nhưng nếu gặp phải Dây leo gai, tinh thần lực loại an ủi sẽ rất dễ bị tổn thương.

Tuy nhiên, việc Liên bang lựa chọn tinh thần lực có dao động mềm mại để chiết xuất linh thực cũng là một quyết định hợp lý — nếu đoán không nhầm, càng gần với loại công kích thì càng dễ làm hỏng linh thực.

Điều này giống như có hai kiểu nấu ăn: loại an ủi thỉnh thoảng làm rơi nguyên liệu, còn loại công kích thì làm nổ tung cả nhà bếp. Liên bang chắc chắn sẽ chọn loại có dao động nhẹ nhàng hơn để chiết xuất.

Vì thế, họ chỉ "chiết xuất" linh thực, chứ không "tinh luyện" linh thực.

Tạ Cẩm Hành kết thúc quá trình chiết xuất, giọng nói điện tử vang lên:

"Đã hoàn thành chiết xuất... Tỷ lệ chiết xuất lần này là 89,6%, đạt tiêu chuẩn, đã xuất báo cáo."

Cậu tháo mũ bảo hộ nhìn vào trí não.

Bây giờ là 4 giờ 57 phút.

Tạ Cẩm Hành đặt dịch chiết xuất vào tủ giữ nhiệt, rồi uể oải vươn vai.

Chỉ còn hơn nửa tiếng nữa là tan làm. Cậu đã hoàn thành công việc hôm nay, có thể tranh thủ thời gian để đọc ghi chép.

—---------------

Lúc 5 giờ 17 phút chiều

Nhân viên vận chuyển lái xe đẩy nhỏ chia dịch chiết xuất theo định mức.

Buổi chiều, tỷ lệ chiết xuất của Hoa Kim Tuệ vẫn giữ trên 95%, hắn đã phân phát 37 phần dịch chiết xuất phá kỷ lục, nhiều ít vẫn có điểm chết lặng.

Nhưng trong số đó lại có một phần chiết xuất cấp C của Dây leo gai, và một phần chiết xuất cấp D của Nhất Trản Hồng!

Quan trọng hơn, cả hai phần dịch chiết xuất này đều có tỷ lệ cao hơn mức trung bình trên thị trường!

Đây là phần dư ra ngoài định mức, hơn nữa vẫn là do vị dược sư đã đạt tỷ lệ trên 95% thực hiện.

Nhân viên gãi đầu, không biết nên phân phối cho ai nên liền bấm số gọi điện.

Ở đầu dây bên kia có một giọng nói nhanh chóng vang lên:

"Xin chào, đây là bộ phận hậu cần của bác sĩ an ủi."

Nhân viên vận chuyển: "Ở chỗ tôi có dư một số dịch chiết xuất trung cấp, bao gồm Dây leo gai và Nhất Trản Hồng, mỗi loại một phần. Có cần đưa vào tủ giữ nhiệt bảo quản không?"

Đối phương chần chừ một lát:

"Dư ra sao? Đều là hàng đạt tiêu chuẩn chứ?"

Nhân viên khẳng định: "Là hàng đạt tiêu chuẩn! Tỷ lệ chiết xuất của Nhất Trản Hồng là 90.7%, của Dây leo gai là 89.6%."

Đầu dây bên kia gần như không tin vào tai mình: "Tỷ lệ chiết xuất của Dây leo gai là bao nhiêu?"

Nhân viên: "89.6%."

Người kia lập tức quyết định: "Đừng gửi đến kho nữa, hãy mang đến Toà Nhà Trắng Nhỏ ở khu điều trị, giao cho bác sĩ Vạn điều phối."

Nhân viên nghe thấy phải đến Toà Nhà Trắng nhỏ, thì sắc mặt lập tức xụ xuống, uể oải đáp: "Được rồi."

Hắn lái xe nhỏ tiến về phía sau viện điều dưỡng.

Vượt qua vài tòa nhà, càng đi sâu vào trong, số lượng kiến trúc càng ít dần, thay vào đó là thảm thực vật rậm rạp, ở đó có một tòa nhà ba tầng màu trắng ẩn mình sau rừng cây.

Trước Toà Nhà Trắng Nhỏ có hai bãi cỏ, chỉ đủ một chiếc xe nhỏ đi qua. Cỏ dại không biết đã bao lâu chưa được cắt tỉa, lá cây vươn cả vào lối đi.

Nhân viên lái xe chậm lại, cố gắng tránh giẫm lên thực vật — trên bãi cỏ này toàn là linh thực cấp F, Kết Ti Tảo!

Những cụm Kết Ti Tảo phát triển không tốt, càng gần Toà Nhà Trắng Nhỏ thì càng héo úa. Trong không khí tỏa ra một loại dao động tinh thần kỳ lạ, gây cảm giác khó chịu.

Nhân viên đeo mũ bảo hộ để tránh bị ảnh hưởng, hắn xách thùng bảo quản lên, quét thẻ mở cửa Toà Nhà Trắng Nhỏ.

Bên trong sảnh có hai người, một người mặc áo blouse trắng, đeo phù hiệu tượng trưng cho bác sĩ an ủi tinh thần.

Người còn lại mặc trang phục thường, tay cầm thùng bảo quản.

Nhân viên nhận ra cả hai người này. Bác sĩ an ủi tinh thần chính là bác sĩ Vạn, người duy nhất trong bệnh viện có cấp bậc S+, người kia là quản lý dược phòng, Ngô Thao.

Quản lý Ngô đang nói: "Chỉ đặt được một ống chiết xuất cấp S, may mà còn có năm ống cấp A, tám ống cấp B… Chắc là đủ dùng cho hôm nay."

Bác sĩ Vạn với đôi mắt quầng mắt thâm, tinh thần uể oải nói: "Được, cứ để đó đi."

Quản lý Ngô có tinh thần lực không cao, cho nên cũng không muốn ở lại Toà Nhà Trắng Nhỏ lâu, ông vừa định quay người đi thì đúng lúc gặp nhân viên giao chiết xuất đến.

Quản lý Ngô hơi ngạc nhiên, vì Toà Nhà Trắng Nhỏ chỉ nhận chiết xuất cấp cao, mà dược phòng của họ lại không sản xuất chiết xuất cấp cao: "Sao cậu lại đến đây?"

Nhân viên giơ thùng bảo quản lên: "Hôm nay có dư ra một phần chiết xuất Dây leo gai và Nhất Trản Hồng, bên hậu cần bảo tôi mang đến Toà Nhà Trắng Nhỏ."

Quản lý Ngô ngạc nhiên hỏi: "Không phải thầy Tông mới chiết xuất Dây leo gai hôm qua sao? Hôm nay lại làm tiếp à?"

Nhân viên vội vàng xua tay: "Không không! Là người mới đến hôm nay!"

Quản lý Ngô: "?"

Ngày đầu Tiểu Tạ đi làm đã có thể chiết xuất Dây leo gai cấp C rồi sao?!

Bác sĩ Vạn đứng dậy nhận thùng: "Dù sao cũng là chiết xuất trung cấp, Dây leo gai có cũng không thừa, Nhất Trản Hồng cũng rất đúng bệnh. Người bệnh đang giải phong biển tinh thần, rất cần hai loại này. Quản lý Ngô, dược phòng có thể làm thêm những loại này không? Bệnh nhân cấp bậc đủ cao cũng có thể coi như đồ uống mà dùng."

Ngô Thao cố nén khó chịu: "Dược phòng sẽ cố gắng."

Bác sĩ Vạn mở thùng bảo quản, theo lệ thường kiểm tra báo cáo chiết xuất, vừa nhìn lướt qua, mắt ông lập tức trợn to, đột ngột đóng sầm nắp thùng lại rồi chạy đi như bay!

Ngô Thao còn chưa kịp nhìn rõ báo cáo, đã theo phản xạ chạy theo.

Cấu trúc của Toà Nhà Trắng Nhỏ khác với các tòa nhà thông thường khác, trên tường có lớp vật liệu ngăn chặn dao động tinh thần, ba tầng lầu nhưng chỉ có hai phòng bệnh.

Đây là khu chuyên biệt dành cho những người có tinh thần lực cấp S trở lên.

Bác sĩ Vạn chạy lên tầng ba, bật sáng màn hình cảm ứng trước cửa phòng bệnh, xác nhận dao động tinh thần bên trong vẫn ở mức bình thường rồi mới cẩn thận mở cửa, sau đó dừng lại trước phòng cuối cùng rồi nhẹ nhàng gõ cửa.

Cửa kim loại đặc biệt phát ra tiếng gõ trầm đục, một lúc sau, có người nhẹ nhàng kéo cửa ra.

Người đó không mặc áo bệnh nhân, mà là một bộ đồ lót quân phục trông không hề thoải mái, cúc áo mở đến chiếc thứ hai, một tay chống lên cửa, trên cổ tay lộ ra vòng khóa màu đen, ánh mắt hơi rũ xuống, đối diện với bác sĩ Vạn: "Có chuyện gì sao?"

Lúc này Ngô Thao mới nhận ra hành động của mình có phần không phù hợp, bối rối đứng phía sau bác sĩ Vạn.

Bên trong Toà Nhà Trắng Nhỏ tràn ngập dao động tinh thần khiến người ta như đứng trên đống lửa ngồi trên đống than, ngay cả Ngô Thao cũng bị ảnh hưởng.

Ông vô thức liếc xuống cổ tay bệnh nhân — cả hai tay và cổ của đối phương đều bị đeo vòng kiềm chế, dùng để ngăn chặn tinh thần lực rò rỉ.

Nghe nói bệnh nhân này có cấp bậc S+, do trạng thái tương đối ổn định nên được chuyển về phân viện này để dưỡng bệnh.

Bác sĩ Vạn phấn khởi nói: "Hôm nay không đặt được Nhất Tuế Vinh cấp S, nhưng có một phần Dây leo gai có chất lượng cực tốt. Hai loại chiết xuất này có công dụng tương đương, tuy Dây leo gai cấp thấp hơn nhưng số lượng nhiều, có hai mươi ống!"

Những loại linh thực có khả năng chữa trị biển tinh thần không nhiều, hơn nữa cũng có sự chênh lệch lớn về cấp bậc. Trong số những loại cấp trung và cấp thấp, chỉ có Dây leo gai, với Nhất Tuế Vinh cấp S và Thủy Diện Phù Dung cấp S+.

Khi không có Nhất Tuế Vinh hay Thủy Diện Phù Dung, Dây leo gai sẽ được dùng để thay thế.

Bác sĩ Vạn hưng phấn, nhưng bệnh nhân lại không có phản ứng gì, ánh mắt rơi xuống thùng bảo quản: "Tôi có thể xem ngay bây giờ không?"

Bác sĩ Vạn: "Tỷ lệ chiết xuất vượt 89%, đây là một sản phẩm phá kỷ lục. Cậu xem thử có dùng được không?"

Cấp bậc của bệnh nhân này quá cao, đến mức bác sĩ Vạn cũng không thể vào biển tinh thần để an ủi.

Người bệnh không bị chút ảnh hưởng nào, dùng ngón tay thon dài mở nắp thùng, rút ra một ống thủy tinh, chất lỏng chiết xuất Dây leo gai màu xanh nhạt khẽ lay động trong ống trong suốt.

Tất cả các loại chiết xuất chỉ cần rời khỏi lò chiết xuất không quá ba tiếng, đều sẽ mang theo một chút dao động tinh thần của dược sư. Đó là một loại dao động rất nhẹ, liên tục tan vào không khí, chỉ có số ít người có thể cảm nhận được.

Nhưng lọ chiết xuất được mang đến hôm nay lại có dao động mạnh hơn bình thường, thậm chí có chút kỳ lạ.

Bệnh nhân thả ra một tia tinh thần lực, vòng kiềm chế trên cổ tay và cổ lập tức siết chặt, gần như hằn vào da thịt.

Sắc mặt y không đổi, tinh thần lực phá vỡ rào cản của ống thủy tinh, thâm nhập vào chiết xuất.

Lúc này, y cảm nhận được dao động tinh thần ấy—

Như những con sóng dữ dội ẩn mình dưới lớp vỏ bọc mềm mại.

Phía sau y có một cái đầu khổng lồ thò ra, đặt lên vai của Yên Lan Dữ. Đôi mắt xanh lam tròn xoe mà rực rỡ của thể tinh thần đối diện với ống thủy tinh.

Đôi mắt vốn đã rất to nay càng mở rộng hơn mấy lần.

Sau đó, thể tinh thần uy vũ này há miệng, dùng hai chiếc răng nanh sắc nhọn khéo léo cắn lấy ống chiết xuất, nó quay người lại vẫy đuôi lông xù trên lưng, bước đi nhẹ nhàng rồi cuộn tròn trong... một chiếc hộp giấy.

Đối diện với thể tinh thần khổng lồ như vậy, bác sĩ Vạn không kìm được mà lùi lại mấy bước: "Cậu Yên?"

"Đây là hộp giữ nhiệt của dược phòng Viện điều dưỡng Tinh Nguyên, thuộc về một dược sĩ trong viện. Tôi có thể gặp dược sĩ này không?"

Yên Lan Dữ ngước mắt lên, đôi mắt của y có màu xám xanh.

Cho dù là cấp S cũng không thể có dao động tinh thần như thế này.

"Nếu cậu ấy lo lắng tôi sẽ mất kiểm soát, thì tôi có thể đeo thêm hai vòng trói buộc và đóng cả bốn lớp cửa chống nổ."

Tác giả có lời muốn nói:

Mèo mãi mãi thích hộp giấy (bushi)

Tiểu kịch trường:

Yên Lan Dữ: Nếu cậu ấy sợ hãi...

Tạ Cẩm Hành: Sợ? Không không không, tôi không sợ mèo.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro