Chap 1: cậu ấy! khỏang cách của hai chúng tôi!

Ngày đầu tiên tôi gặp cậu ấy? Biết nói sao đc nhỉ!? Tôi... Chẳng nhớ nổi bầu trời ngày hôm ấy ntn, nắng hay mưa, cũng chẳng nhớ hôm ấy cậu ấy mặc quần áo màu j? Ra sao. Chỉ nhớ rằng...
*hồi tưởng của nữ 9*
- " Phương Phương! Cố lên nào!!! ( bộp) sắp đc r!! 1 xíu nữa thôi ( soạt) Á! Ui da.... ( nhảy với lấy nhành hoa giấy trên cao ko may trượt té) hừm😠 đc lắm! Hôm nay ta ko hái đc mi xuống ta ko phải là Liễu Phương Phương!!! Ngươi! Chuẩn bị tinh thần đi!!( lùi lại đằng sau lấy đà chạy để nhảy cao hơn) hay yaaaaaa...( bịch bịch bịch, bộp) A~! Đc rồi😄😄😄!! (soẹt) Ái! Cái cành hoa đáng ghét kia😢😢😢( bị gai hoa giấy đâm cho chảy máu)
- Ngu ngốc😒😒😒
-( ngước nhìn) Anh là ai???
- Đúng là mấy đứa con gái😒 hoa vs chả hoét😒
- ( bực bội) Thì làm sao??? Ảnh hưởng đến kinh tế nhà anh k??? Đồ bao đồng😠
- Là với cành hoa này sao?( cúi xuống nhìn Phương Phương) với cái chiều  cao đó??? còn lâu mới đc😒
- Anh....anh... Cái đồ đáng ghét tránh xa tôi raaaaaaa!😡😡😡
...
Chỉ nhớ rằng hôm đấy ấn tượng của tôi về cậu ấy là 1 tên bao đồng, đáng ghét và khó ưa, giọng nói thì dè bỉu ko tôn trọng ai cả và... Quan trọng nhất là cái chiều cao kinh khủng đó tất cả làm tôi tức giận lever max😡)
- Hz.... Cầm lấy!( đưa cho Phương Phương băng zingo) băng cái xấu xí rớm máu của cô lại đi😒😒
- Ko cần😡😡😡 tay tôi xấu đẹp mặc tôi! Okay???
- (nhìn phương phương) hm... Ko cần thì thôi, cầm hộ chút!😒 ( dúi băng zingo+ áo của mk vào tay phương phương)
- Nè😡😡😡 tôi ko phải osin của anh nha thích thì tự cầm...
- Cành hoa này đúng k???
-...Ai cho anh hái nó xuống!? Tôi thấy nó trc mà😫😫😫 nó là của tôi!!
- Ờm😒😒( có với đc đâu mà còn giành) ko ai thèm lấy đâu, cho cô đấy! Trả áo tôi đây( giằng lại áo)
- ( cầm cành hoa trên tay vui vẻ) Ơ này...
- Hửm??? À, cái băng zingo đó sao?? Cho cô đấy băng tay vào, còn nữa cành hoa đấy tôi bẻ hết gai r nên ko sao đâu, tay con gái mà có sẹo ko tốt đâu😒😒😒...
...
Và tôi nhớ rằng... Chính trong khỏang khắc đó... Tôi! Đã vô tình.... Đánh mất trái tim mình rồi😊
- Cảm....cảm ơn anh!
- Băng Băng!!! Đã nói là hẹn ở kia mà~~ chạy ra đây chi zậy làm chị đi tìm mệt muốn chết~~
- Xin lỗi😕
- Xin lỗi mà xong hả??
- Chị Lan Uyển!??
( cô gái này là Vũ Lan Uyển học trên Phương Phương 1 lớp, khá thân thiện và hòa đồng)
- Phương Phương?? S em lại ở đây vậy? Băng băng và em quen nhau sao? ( nhìn Băng Băng)
- Ko, ko quen😕
-  Vậy sao? Cj cứ tưởng hai đứa biết nhau😊 A! Để cj giới thiệu vs Băng Băng luôn nha! Đây là Liễu Phương Phương, học dưới cj một lớp đấy
- Vậy à?😕
- 😅😅😅 (ít ra cũng phải chào con bé 1 câu chứ..thiệt là) Phương Phương đây là Lãnh Thiên Băng! Ny cj đó😆😆 tuy Băng Băng có bé tuổi hơn chị 1 xíu😅😅 ( khóac tay Băng Băng) Em xem, tụi chị có hợp nhau k??😊😊
-.... Dạ...hợp lắm ạ😇😇( giọng buồn buồn)
- Băng Băng à~~~ chúng ta đi ăn kem đi~~
- Ờm
- Phương Phương, em đi chung với bọn cj luôn nha!?
- Dạ thôi ạ... Em có việc r em về đây ạ, hai người... Đi vui vẻ nhé!😊 Bye
- Bye bye, đi đường cẩn thận nha!( một lúc sau) con bé dễ thương nhỉ?
- Ừm
- Mà nè! Băng Băng ko đc thích con bé đâu đấy!!! Trong tim  Băng Băng chỉ đc phép có mk chị thôi nghe không?
- Rồi rồi, biết rồi😒😒
( Phương Phương ngỏanh lại nhìn với nét mặt thỏang buồn)
...
Cái cuối cùng của ngày đầu tiên gặp gỡ đó... Tôi nhận ra rằng.. khỏang cách của chúng tôi cũng giống như chuyện về nhành hoa giấy vậy! Cậu ấy...là những bông hoa giấy xinh đẹp nhưng lại gắn liền vs cành cây gai góc ( có chủ) còn tôi lại quá thấp bé, yếu ớt và kém cỏi để có thể với tới cậu ấy...cho dù có dùng hết sức đi nữa tôi cũng chẳng thể có đc nhành hoa lộng lẫy đó... Mặt khác.... Tôi còn nhận lại cho bản thân những viết thương do những chiếc gai kia gây ra😊😊😊 Tôi và cậu ấy có lẽ... sẽ chẳng bao giờ... thuộc về nhau😊

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #choo#ka#pi