Chương 35.

"......."

Thành thật mà nói, không phải vì tôi muốn trả thù cho bản thân khi Benjamin cố gắng ám sát tôi.

Đó là bởi vì anh ta khiêu khích tôi trước, vì vậy tôi cũng cố gắng làm như vậy. Tôi là người hay trả lời người khác, dù đó là đồng minh hay kẻ thù.

Có lẽ tôi là người đầu tiên khiến mặt của Benjamin bị đơ chăng?

Không nghĩ đến hậu quả, tôi ném những lời cuối cùng rồi liếc nhìn xung quanh. Tôi không tin những lời nói của mình đủ khiến Benjamin muốn giết tôi nhưng tôi có quá thẳng thắn không?

Benjamin, cứng người tại chỗ, nở một nụ cười cứng nhắc, trong khi Felix .......

Cúi đầu và lấy tay che miệng, vai anh hơi run.

Chà, ngay cả khi tôi bị buộc tội báng bổ, tôi cũng cảm thấy nhẹ nhõm khi biết rằng tôi đã cho anh ta tất cả niềm vui này. Tôi rất vui vì tôi đã làm cho anh ta cười .......

Tôi vô thức giao tiếp bằng mắt với Benjamin. Đôi mắt tím thâm thúy nheo lại một cách lạ thường.

Oh.

Anh sẽ không đột ngột lật lọng  và giống như Lucas và nói, 'Tôi sẽ giết cô bằng chính tay tôi.' Anh không định giết tôi, phải không?

Anh ta sẽ không. Anh ta có quá nhiều tự tin và sẽ không bất cẩn như vậy.

Tôi quan sát Benjamin khi anh ta áp lưng vào chiếc ghế dài.

Sau đó anh ta tự nhiên đặt khuỷu tay lên tay cầm của chiếc ghế dài và hơi nhếch khóe miệng.

"Tiểu thư nói những từ thô tục thật."

Dù bị nói thẳng vào mặt những lời nhận xét đó, anh vẫn cố gắng duy trì sự bình tĩnh của mình.

Trên thực tế, tôi chắc chắn rằng anh ta muốn tống tôi vào một nhà tù dưới lòng đất ngay bây giờ.

Benjamin không hề tỏ ra bất bình trước nhận xét của tôi đã đi quá xa.

Anh ta chỉ cười một cách bình thản, nói những lời 'thô tục'.

"Nếu tiểu thư đang cố tình chịc tức ta. Tiểu thư không cần cảnh giác đến vậy, ta sẽ không làm gì cả đâu ".

Ai sẽ tin điều đó chứ?

"Vậy thì ta nên làm gì để làm hài lòng tiểu thư đây?"

Benjamin nhẹ nhàng hỏi.

Theo phản xạ, tôi lẩm bẩm như thể do dự là một điều xa xỉ.

"À, ngài chỉ cần không làm gì cả......."

"....."

Ôi, mặt anh ta lại đanh lại.

Đó là một sự khác biệt nhỏ, nhưng rõ ràng là đã có một vết nứt trong sự bình tĩnh của anh ta một lần nữa. Đôi mắt màu tím đầy mê hoặc của anh ta dường như sẫm lại.

Rõ ràng là anh ta đã có chút khó chịu. Nhưng nó giống như đang kinh ngạc hơn là đầy tức giận.

Giống như, 'cô là người đầu tiên dám nói điều đó với tôi.' Anh ta đã nhìn tôi như vậy .......

Felix nói rằng phương pháp của Benjamin là giẫm nát hoặc thuần hóa nó trước khi nó nảy mầm.

Anh ta là kiểu người biết rất rõ vẻ bề ngoài của mình được người khác nhìn nhận và biết cách lợi dụng nó.

Thực ra, tôi không muốn mô tả nó như thế này, nhưng không có cách nào để phủ nhận rằng Benjamin là một người đàn ông hấp dẫn với mùi hương nam giới sâu sắc.

Chỉ cần nhìn vào ngoại hình của anh ta đã có thể thấy rõ. Có điều gì đó đã kích thích ham muốn thô sơ không chỉ đối với ngoại hình và cơ thể mà còn cả lời nói, hành động nhỏ nhất và thậm chí cả âm thanh của hơi thở của anh ta.

Không giống như những gì tôi thấy ở sảnh tiệc, mái tóc đen của anh ta phủ lên trán, và đôi mắt đen của anh ta phát ra ánh sáng giữa những sợi tóc mái rối bù.

Nó chắc chắn không nguy hiểm, nhưng gây chết người.

Mô tả trong cuốn tiểu thuyết: 'Những người trẻ tuổi rất háo hức được qua đêm với Công tước xứ Lamberg' không thể miêu tả nó tốt hơn.

Nhưng cho dù có như thế nào đi nữa, thì anh cũng đã bị tôi đánh giá là tồi rồi .

Đó là bởi vì anh thậm chí không thể hiện sự chân thành quan tâm đến tôi, một người không thích khói thuốc.

Điều đó không có nghĩa là ngay từ đầu anh đã không có ý định làm thân với tôi sao?

Ngoài ra, bất kể phương tiện và cách thức ra sao, anh ta chỉ muốn làm bất cứ điều gì anh ta muốn để có được Claudia .......

Thành thật mà nói, thực sự có một cách. Nếu anh ta quay trở lại cuốn tiểu thuyết. Nếu sự tồn tại của anh ta chỉ là ảo mộng, tôi đã nghĩ rằng mình có thể thích anh ta.

Bạn có thể đã nhận ra từ những đoạn độc thoại của tôi, nhưng tôi thực sự là một kẻ cuồng tiểu thuyết nghèo khó, không có ước mơ hay hy vọng.

Và rằng nhân vật của anh ta chủ yếu là một kẻ sát nhân xã hội không hề cảm thấy hối hận cho dù anh ta chọn phương pháp và phương tiện nào cho mục đích.

Vì vậy, hãy quay trở lại tờ giấy và in tiếp nào.

"Chà, nếu được phép nói thẳng ......."

"Cư nói thoải mái."

"Có thể xin ngài đừng đến gần tôi trong khoảng cách 10 mét được không."

"......."

Tôi nói điều đó với ý nghĩa yêu cầu anh ta tránh xa ra chút, nhưng dường như Benjamin đã hiểu điều đó theo cách khác.

Ví dụ: 'Chúng ta chỉ có thể nói chuyện khi chúng ta ở xa nhau'. Và những điều tương tự như thế .

Trong một khoảnh khắc, đôi mắt chứa đựng bóng tối vô tận nhìn chằm chằm vào tôi như thể xuyên thấu tôi.

Sau khi đối mặt với sự yên tĩnh của sự im lặng kỳ lạ, tôi lại nhận ra rằng đối thủ của mình chính là kẻ thống trị thế giới ngầm.

"Đúng thế nhỉ."

Lúc đó, tôi nghe thấy Felix cười khúc khích bên cạnh.

Rồi anh ấy ôm tôi như để bảo vệ tôi khỏi ánh nhìn của Benjamin.

Tôi run lên khi nhìn lên khuôn mặt đầy ấm áp và ánh sáng rạng rỡ bao quanh vai anh ấy.

Nó như thể nó đối lập trực tiếp với Công tước đang ở ngay trước mặt tôi. Đó là ánh sáng chống lại bóng tối.

Mặc dù được trấn an bởi ánh sáng, nhưng nó cũng khiến tôi đỏ mặt.

"Hừm."

Benjamin lần nữa nhìn Felix và tôi. Sau đó anh ta nhếch miệng như thể đang thích thú.

"Xin lỗi vì đã khiến tiểu thư cảm thấy khó chịu, nhưng ta cũng đã quan tâm tiểu thư theo cách của ta đays ".

Đó là một nụ cười mơ hồ. Nó giống như việc một con chó sủa không có lý do .

"Quan tâm thế nào ah? Quan tâm bằng vuệc đưa tôi đến với thế giới bên kia sao?....... "

Anh có tình cờ đốt một điếu thuốc như một dấu hiệu của sự ưu ái trong thế giới ngầm?

Khi tôi hỏi, Benjamin đưa một điếu thuốc mới vào tay và ngậm vào miệng.

Có lẽ chỉ vì miệng anh ta trống rỗng, và anh ta thấy buồn chán, vì điếu thuốc vẫn chưa cháy.

"Vì ta nghĩ tiểu thư cũng phải quen với mùi này đi thôi."

Đó là những gì anh ta nói lúc trước mà tôi không thể hiểu được.

Có khả năng những lời đó là một lời tuyên chiến, cho dù bạn có thích nó hay không, nhưng xác suất rút ra kết luận đó là rất nhỏ.

Thay vào đó, trực giác của tôi cho tôi biết rằng còn nhiều điều hơn thế nữa.

'Tại sao tôi phải làm quen với mùi đó?'

Bạn không thể giữ một thứ gì đó trong khi cố gắng rũ bỏ nó .

Tôi nhìn Felix, nhưng anh ấy dường như cũng không hiểu. Vì vậy, tôi đã thử nghiệm liều lĩnh  một cách công khai.

"Ý ngài là sao ạ?"

"Chẳng biết nữa."

Vừa vừa phải phải thôi cái thằng ranh khôn lỏi này.

"Có vẻ ngài công tước cũng không định nói. Vậy thì tôi xin thất lễ được nói trước, về lý do tôi cất công đến đây ......."

"Nghe thấy từ 'thấy lễ' từ miệng tiểu thư nghe có vẻ thật là lạ."

Tôi không nên là người nói điều đó sao?

"....... Dù sao, tôi ở đây để nói với ngài rằng hãy từ bỏ Claudia đi ạ!".

"Là vậy sao?"

"Đường đường tỏ tình và đường đường chấp nhận bị đá. "

"......."

Và phải sạch sẽ và đơn giản. Điều đó tuyệt vời hơn nhiều so với những thủ thuật lén lút đằng sau hậu trường.

Dựa trên tiền đề rằng anh ta đã bị loại, Benjamin lại im lặng trước những lời tôi nói.

"Vậy thì tôi tin rằng ngài ít ra vẫn còn cơ hội gặp lại."

Sau đó, Benjamin im lặng mỉm cười. Cứ như thể anh ta nói 'Cóc cần lời khuyên của cô'. Này nhé, tôi cũng không cần.

"Xin hãy tin tôi. Làm thế có hiệu quả lắm ".

'Không cần cũng liệu mà nhớ cho kỹ đi, cái thằng nhóc khốn kiếp này!'

Đó không phải là kết quả tồi tệ nhất. Chúng tôi đã cho anh ta một cơ hội để thay đổi.

Trong nguyên tác, Benjamin lần đầu tiên nhắm mục tiêu đến những người xung quanh để tiếp cận Claudia.

Anh ta triệt để sử dụng mặt nạ để thu hút đối thủ của mình, và anh ta sử dụng chúng theo ý muốn và xử lý chúng mà không cần suy nghĩ kỹ .

Vâng, đến thời điểm này, chắc bạn cũng đoán được Irene Amber đã chết như thế nào. Cô đã phản bội Claudia, và Benjamin đã lợi dụng cô.

Irene, người thầm thích Benjamin và cảm thấy thua kém Claudia, đã sẵn sàng đáp lại lời cầu hôn của Công tước. Có lẽ cô ấy chưa bao giờ mơ rằng đó sẽ là sự lựa chọn cuối cùng của mình.

Đối với Công tước, Irene chỉ là đồ vật để dùng một lần.

Đó là một tương lai không thể xảy ra nữa, nhưng việc cảnh giác và có ý thức hơn đối với Benjamin trong số các nam anh hùng khác là điều không thể tránh khỏi.

'Đó là lý do tại sao anh ta lại hành động như vậy? Bởi vì anh ta biết tôi sẽ không nói bất cứ điều gì, và tôi sẽ không bỏ qua? Dù sao thì Benjamin cũng có một con mắt tốt trong việc nhìn người. '

Không, vậy thì anh ta đã gọi cho tôi cái quái gì? Anh ta gọi tôi đến đây để tôi quen mùi thuốc lá à? Không thể có lý do củ chuối như thế được .......

Tuy nhiên, vẫn có một tia hy vọng từ anh ta. Benjamin là nhân vật trọng tâm đã lật đổ và tàn phá Chamberlains.

Ba người họ làm việc khá ăn ý với nhau, nhưng trên thực tế, họ sẽ không bao giờ nắm tay và hợp tác với nhau nếu Công tước không đóng vai trò cầu nối.

Lucas bị ám ảnh bởi Claudia và luôn cảnh giác với các đối thủ của mình. Constantine bận thực hiện nghĩa vụ thánh hiệp sĩ của mình, vì vậy anh ta thậm chí không nghĩ về nó.

Nói cách khác, nếu Benjamin từ bỏ Claudia, điều đó ít nhất sẽ ngăn chặn được thảm kịch của Chamberlains.

Tôi nén nỗi tuyệt vọng vào sâu trong tim.

"Ý kiến hay đấy, nhưng ta không thích."

"Tôi đến đây không phải để có quan hệ tốt với Ngài. Tôi chỉ muốn truyền đạt ý kiến của mình. Tôi ở đây để cho Ngài một cơ hội ".

"Cơ hội?"

"Vâng . Cơ hội để mối quan hệ của ngài và Claudia không rơi vào tình huống tệ nhất. "

"Hừm."

Sau đó, Bên-gia-min dừng lại và nói một cách đức hạnh như thể anh ta cảm thấy đáng tiếc vì lời nói của mình.

"Có vẻ như điều 'tồi tệ nhất' mà tôi đang nghĩ tới và điều 'tồi tệ nhất' mà tiểu thư đang nói đến rất khác nhau."

Tôi hơi cau mày và nhận xét đột ngột của anh ta, tự hỏi anh ta đang nói gì. Thật đáng ngại vì một số lý do gì đó.

"Điều tồi tệ nhất mà tiểu thư đang đề cập đến là tôi sẽ không bao giờ chiếm được trái tim của Claudia."

"Ý đó...cũng đúng......."

Đó chẳng phải là viễn cảnh mà hầu hết mọi người nghĩ là 'tồi tệ nhất' sao?

Bởi vì tôi là một người có tư duy thông thường, đó là sự khái quát mà tôi có thể hiểu đc.

Tôi ngạc nhiên rằng không bao giờ giành được trái tim của người mà một người yêu thương có thể không phải là tình huống xấu nhất.

"Tất nhiên, sẽ thật tuyệt nếu tôi có thể lấy được trái tim của cô ấy, nhưng tôi quyết định không đòi hỏi quá nhiều. Tôi chỉ hy vọng đó không phải là điều tồi tệ nhất ".

"....... Điều gì là tồi tệ nhất đối với ngài?"

Tôi đã đoán trước được câu trả lời của anh ấy, vì vậy tôi hỏi anh ấy trong nháy mắt. Câu trả lời đã đến không khác gì mong đợi.

"Mất đi Claudia mãi mãi."

Nó là một sự bất ngờ. Viễn cảnh toàn tri này là cái quái gì vậy? Tôi hỏi chỉ trong trường hợp tôi nhớ lại nội dung của bản gốc.

"Không lẽ- ngài muốn ít nhất là có được cơ thể cậu ấy?"

"Cô hiểu ta đấy."

Đồ khốn nạn.

Tôi kết luận rằng không có chỗ cho sự thỏa hiệp. Benjamin là một thứ rác rưởi. Người đàn ông đó đã vượt ra ngoài hình ảnh mà tôi vẫn hay mường tượng  - anh ta là một chất thải hạt nhân!

Hơn nữa, chất thải hạt nhân đã đưa ra nhận xét phù hợp với chất thải hạt nhân.

"Có cơ thể rồi thì một ngày nào đó ta cũng sẽ có trái tim thôi."

Vào lúc đó, Felix, người đang im lặng theo dõi cuộc trò chuyện của chúng tôi, cố ý hạ thấp tách trà xuống để tạo ra âm thanh lạch cạch rồi từ từ ngẩng đầu lên.

Anh ấy hướng ánh mắt băng giá về phía Benjamin.

"Điều đó thật khó nghe khiến tôi không thể nào bỏ qua được, vậy mà ngài nói như thể là bình thường lắm vậy"

Nụ cười quanh khóe miệng anh đã biến mất hoàn toàn.

"Đừng biện minh cho điều đó bằng sự ngụy biện lố bịch. Tôi sẽ không bỏ qua cho bất kỳ kẻ nào cưỡng ép con bé, bấy kể người kia có là ai đi chăng nữa ".

Trong khi đó, đôi mắt lạnh lùng và mơ hồ như chứa cả bầu trời đêm đan xen với không khí se lạnh.

Bầu không khí nhanh chóng trở nên nguy hiểm đến mức sẽ không có gì lạ nếu một cuộc đấu kiếm đột nhiên bắt đầu ở đây.

Benjamin từ từ bóp miệng và nhếch mép.

Đằng sau sự căng thẳng được kéo chặt, mùi điên cuồng xộc thẳng vào mũi tôi.

Oa, nói cái kiểu nhận xét như vậy trước mặt anh trai của cậu ấy, ngươi dù có bị đánh đến đây cũng thật không có gì để nói.

Tôi đồng cảm với Felix, nghĩ rằng điều đó có thể hiểu được ngay cả khi anh ấy cho nổ tung ngôi biệt thự này bằng ma pháp.

"Ta mệt mỏi với việc ngươi làm đẹp cho sự tội lỗi ấy."

Rồi ánh mắt của hai người hướng về tôi trong giây lát.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro