🌸 Chương 10 - Giữa Yêu Và Hận
---
Cánh cửa đá nặng nề đóng sầm lại.
Tiếng vang chấn động lồng ngực tôi đang thoi thóp.
Bóng tối bao phủ khắp gian phòng rộng lớn – căn phòng từng là thư phòng riêng của Thái tử.
---
Tôi bị đặt xuống chiếc sập dài trải đệm đen.
Mùi hương bạch đàn dịu nhẹ thoáng qua, càng làm cơn sốt thêm tồi tệ.
---
🌿
Tiếng lòng Bebi
> …Giết ta đi…
…Đừng giày vò ta bằng thứ giả dối này…
---
Xiềng xích trên cổ tay lỏng ra, nhưng vẫn buộc chặt chân tôi.
Lysander không nói một lời.
Hắn đứng đó, trong ánh sáng mờ nhạt của ngọn đèn tường, gương mặt chìm khuất, chỉ còn đôi mắt sáng lạnh như lưỡi dao.
---
Cơn nóng rát lan từ ngực xuống bụng dưới.
Tôi run lên, hai tay siết chặt mép đệm.
Mỗi lần hít thở, thân thể càng trở nên mẫn cảm kinh khủng.
---
🌿
Hệ thống lạnh lùng vang lên:
> [Trừng phạt phát dục – Cấp độ 2 duy trì.]
[Cảnh báo: Thần trí ký chủ rối loạn nghiêm trọng.]
---
Nước mắt tôi rơi, lẫn mồ hôi lạnh.
Cả người ướt đẫm, tóc bết lại bết lên má.
> – “…Nếu ngươi ghét ta… hãy để ta chết…”
---
Tôi khàn giọng, từng chữ bật ra yếu ớt.
Lysander không đáp.
Hắn chỉ nhìn tôi thật lâu – ánh mắt đó, tôi không sao chịu nổi.
---
Một nhịp tim tôi đập loạn.
🌿
Tiếng lòng Bebi
> …Sao ngươi không khinh miệt ta như mọi khi…
…Sao ngươi nhìn ta như vậy…
---
Hắn tiến lại gần.
Tôi lùi về phía sau, lưng áp sát thành sập.
Từng thớ cơ nóng bừng, toàn thân run lẩy bẩy.
---
> – “Đừng chạm vào ta…”
– “…Ta không cần ngươi thương hại…”
---
Hắn cúi xuống, một tay chống bên đầu tôi, giọng trầm thấp:
> – “Không phải thương hại.”
---
Tôi mở mắt, chạm phải ánh nhìn lạnh buốt đó.
Trong đôi mắt xám bạc, thoáng hiện một thứ gì… rất mỏng manh, rất khó gọi tên.
> – “Vậy… là gì…?”
---
Hắn không trả lời.
Một bàn tay lạnh lẽo chạm lên cổ tôi.
Toàn thân tôi co giật vì cơn mẫn cảm.
Một tiếng nấc bật ra, nhục nhã không sao chịu đựng.
---
🌿
Nhịp tim
> Thình thịch… thình thịch… thình thịch…
---
Tôi nghiến răng, cố kìm tiếng khóc.
---
🌿
Tiếng lòng Bebi
> …Nếu ngươi định cứu ta…
…Thì hãy nhanh lên…
…Đừng để ta phát điên thêm nữa…
---
Lysander cúi sát, hơi thở phả lên môi tôi, giọng khàn đặc:
> – “Ta không cứu ngươi…”
– “Ta chỉ không muốn ngươi chết… trước khi trả hết nợ.”
---
Một giọt nước mắt nóng hổi lăn qua thái dương tôi.
---
🌿
Tiếng lòng Bebi
> …Ta hiểu rồi…
…Thứ ngươi giữ lại…
…Không phải ta…
…Mà là món nợ thù hận ấy…
---
Tôi nhắm mắt, mặc cho cơ thể run rẩy vì cơn phát dục.
Trong bóng tối, Lysander vẫn cúi sát bên tôi, không rời đi… nhưng cũng không đưa tay ôm lấy.
Cả hai kẹt lại giữa một ranh giới tàn nhẫn, không lối thoát.
---
🌸 HẾT CHƯƠNG 10
---
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro