🌸 Chương 12 - Xiềng Xích Và Lời Hứa

---

Hắn giữ tôi trong vòng tay lạnh lẽo.

Hơi thở Lysander phả lên cổ tôi – lẫn mùi hương bạc hà và tro tàn.
Mỗi giây trôi qua, cơ thể tôi càng run bần bật vì cơn nóng bỏng dữ dội.

---

🌿
Tiếng lòng Bebi

> …Ta đã rơi đến đáy nhục nhã…

…Đến mức phải cầu xin người ta ghét nhất…


---

Hệ thống lạnh lùng vang lên:

> [Đếm ngược: 10… 9… 8…]


---

Tôi bật khóc.
Nước mắt lẫn mồ hôi lạnh trượt xuống cằm, nhỏ trên vạt áo Lysander.

---

> – “…Ta không muốn… chết…”

Giọng tôi yếu đến mức tưởng không còn nghe thấy.

---

Hắn khựng lại.

Đôi mắt xám bạc tối sẫm, nhìn tôi không chớp.

---

🌿
Nhịp tim

> Thình thịch… thình thịch…


---

Một khoảnh khắc dài như bất tận.
Hắn cúi xuống, chạm môi lên mi mắt tôi – lạnh buốt như cơn gió cuối đông.

---

> – “…Ngươi đáng lẽ nên căm hận ta… đến chết.”


---

Tôi cắn chặt môi, toàn thân co giật vì cơn nóng bỏng sắp cướp mất lý trí.

---

🌿
Tiếng lòng Bebi

> …Ta hận…

…Nhưng ta sợ hơn cả hận…


---

Hệ thống:

> [Đếm ngược: 3… 2…]


---

Lysander khẽ nghiến răng.
Một tay siết lấy gáy tôi, kéo tôi sát vào người hắn.

> – “…Nhìn ta.”


---

Tôi cố hé mắt, đôi đồng tử nhạt màu mờ đi vì nước mắt.

---

Ngay khoảnh khắc cuối cùng, môi hắn áp xuống môi tôi – tàn nhẫn, lạnh lẽo, nhưng vẫn mang hơi ấm duy nhất tôi còn bám víu.

---

Hệ thống ngưng đếm.

Một tia điện lạnh lướt qua toàn thân – rồi cơn đau như bị rút sạch.
Tôi run rẩy hít một hơi dài, hơi thở vỡ vụn thành tiếng nấc.

---

🌿
Tiếng lòng Bebi

> …Cuối cùng… cũng được… giải thoát…


---

Hắn không buông tôi ra.

Cả hai vẫn giam mình trong vòng tay nhau – như hai kẻ lạc lối giữa đêm đông không đường về.

---

Lysander khẽ thì thầm:

> – “…Ngươi sẽ không chết. Ta không cho phép.”


---

Tôi nhắm mắt.

Nước mắt chảy dài xuống gò má bỏng rát.
Tim vẫn đập.
Dù nhục nhã, tủi hờn, tuyệt vọng – nhưng vẫn còn đập.

---

🌿
Tiếng lòng Bebi

> …Nếu có kiếp sau…

…Ta chỉ mong không bao giờ gặp ngươi…


---

Một nhịp tim chậm chạp trôi qua.

Bên tai, giọng hắn khàn khàn:

> – “…Ngươi là xiềng xích của ta.”

– “…Và ta cũng là xiềng xích của ngươi.”


---

Tôi lặng im.

Không còn hơi sức để phản kháng, cũng không đủ can đảm để buông tay.

---

🌸 HẾT CHƯƠNG 12

---

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro