🌸 Chương 14 - Mầm Mống Phản Kháng

---

Một ngày.
Rồi hai ngày.
Rồi ba ngày trôi qua – Lysander không quay lại.

---

Tôi bị giam trong thư phòng lạnh lẽo.
Cửa bị khoá bằng ấn tín của Thái tử – không một ai dám mở.

---

🌿
Tiếng lòng Bebi

> …Hắn thật sự không cần ta nữa sao…?

…Tốt… vậy càng dễ trốn đi…


---

Tôi cố gắng đứng dậy, cơn mỏi nhức vẫn râm ran trong cơ bắp.
Dấu hôn trên cổ đã nhạt màu, nhưng vết xích hằn sâu vẫn không biến mất.

---

Một buổi tối, nữ hầu mang bữa ăn lên.
Cô ta cúi đầu, giọng trống rỗng:

> – “Điện hạ chưa có lệnh mới. Người cứ yên tâm nghỉ ngơi.”


---

Tôi nhìn khay gỗ – món cháo trắng nhạt và chén thuốc đắng.

---

🌿
Nhịp tim

> Thịch… thịch…


---

Tôi khẽ hỏi:

> – “…Ngươi tên gì?”


---

Cô ta khựng lại, ngẩng lên – đôi mắt nâu tối trũng vì thiếu ngủ.

> – “…Nô tỳ tên Elna.”


---

Elna.
Một cái tên… cuối cùng tôi cũng biết tên một kẻ giam giữ mình.

---

🌿
Tiếng lòng Bebi

> …Nếu có một người để lợi dụng… có lẽ chính là cô ta…


---

Tôi khẽ mỉm cười, giọng khàn khàn:

> – “Elna… ta mệt… giúp ta kê thêm gối.”


---

Cô ta lặng lẽ làm theo.
Khi cúi xuống, tôi lén nhìn chùm chìa khoá đeo bên hông váy đen.

---

🌿
Tiếng lòng Bebi

> …Nếu Lysander không quay lại…

…Ta sẽ trốn…


---

Đêm xuống.
Ánh nến run rẩy chiếu lên gương mặt tôi – tái nhợt, hốc hác, nhưng trong đáy mắt đã có tia sáng quật cường le lói.

---

Hệ thống bỗng vang lên, giọng lạnh lẽo:

> [Cảnh báo: Ký chủ đang manh nha ý định rời khỏi kịch bản.]

[Nhắc nhở: Nếu cố gắng trốn, hình phạt sẽ nâng cấp.]

[Hình phạt dự kiến: Đau tim cấp độ 3 – suy hô hấp tạm thời.]

[Hình phạt duy trì: 12 giờ.]

[Cảnh báo kết thúc.]


---

🌿
Nhịp tim

> Thịch… thịch…


---

Tôi siết chặt mép giường, móng tay hằn lên gỗ cứng.

---

🌿
Tiếng lòng Bebi

> …12 giờ đau đớn… vẫn còn nhẹ hơn cả đời làm xiềng xích…


---

Tôi ngẩng đầu nhìn ra cửa sổ chạm trổ.

Đêm Valenrath đẹp lộng lẫy – muôn vì sao như mắt kẻ khinh miệt tôi từ trên cao.

---

Tôi hít sâu một hơi, tự hứa:

> – “…Dù phải chết… ta cũng sẽ rời khỏi nơi này.”


---

🌸 HẾT CHƯƠNG 14

---

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro