PN 2 - Đen tối
❗Không liên quan đến cốt truyện chính❗
_____________________________________
Chân tay Mikey bị xích lại nối ở bốn cạnh giường, trên người cậu chỉ mặc có mỗi cái áo sơ mi mỏng không đủ che thân, những vết bầm trên người cứ thế lộ liễu ra bên ngoài.
Trên gương mặt xinh đẹp của cậu có thêm vài vết tím đỏ và vết rách ở khóe miệng, cơ thể cậu không có chỗ nào là lành lặn, đặc biệt là lỗ nhỏ phía sau cứ liên tục đau rát và chảy ra thứ chất lỏng không thể nói.
Cậu mệt mỏi từ từ mở mắt ra, vẫn là khung cảnh quen thuộc và đáng sợ này, cậu sợ hãi tất cả mọi thứ ở đây bao gồm cả chủ nhân của chúng.
Tiếng bước chân mở cửa đi vào, Mikey run rẩy theo bản năng nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh, cậu cố gắng điều chỉnh lại cảm xúc mà nở nụ cười với người trước mặt.
"Takemichi..."
Takemichi chỉ liếc nhìn cậu một cái, sau đó đặt khay thức ăn xuống bàn, hắn đưa tay muốn chạm vào người cậu thì bị cậu sợ hãi kêu lên.
Mikey theo phản xạ mà co rút người lại không ngừng run rẩy, cậu rất sợ hãi người trước mắt này, hắn ta không còn là người bạn trước đây của cậu nữa.
Takemichi sắc mặt đen xuống, hắn rất bất mãn với bộ dạng sợ hãi hiện giờ của cậu, làm như hắn là mầm bệnh gì đó không bằng.
Takemichi thô bạo mà túm lấy tóc Mikey kéo lên, ép buộc cậu phải đối mặt với hắn. Mikey trong mắt toàn là sự sợ hãi, cậu không thể không vùng vẫy khỏi hắn.
"Aaa..bỏ ra..."
"Mày tốt nhất là nên im lặng Mikey."
Chỉ một câu nói của Takemichi đã khiến Mikey rùng mình, cơ thể cậu bất giác như bị tê liệt hoàn toàn, cậu chỉ có thể bất lực mà run rẩy.
Takemichi chán ghét mà thả tóc Mikey ra, hắn từ từ mà tách hai chân cậu, ban đầu hắn vốn có lòng tốt là muốn kiểm tra bôi thuốc cho cậu nhưng lại bị cậu nghĩ xấu mà bài xích.
"A!....Đừng...Takemichi...nơi đó...còn đau lắm..."
Mikey hoảng sợ mà đẩy Takemichi ra, nhưng những dây xích lại hạn chế sự chuyển động của cậu, cậu chỉ có thể ráng sức mà di chuyển hai chân để thoát khỏi tay hắn.
Takemichi tức giận dùng lực đè mạnh hai chân của Mikey xuống giường bắt buộc hậu huyệt sưng đỏ kia phải lộ rõ trước mắt hắn, nếu cậu đã nghĩ xấu cho hắn như thế thì bây giờ hắn sẽ là tên xấu thật để không phụ lòng cậu vậy.
Đương nhiên hành động này của Takemichi đã làm đụng đến vết thương nơi đó, Mikey đau đớn rên lên, mắt cậu hơi rưng rưng mà nhìn người trước mắt.
Âm thanh Takemichi lạch cạch tháo thắt lưng vang lên, hắn rất tự nhiên mà giải phóng cự vật to lớn đó khiến cho Mikey phải hoảng sợ, cậu sợ hãi mà kêu lên, cơ thể không ngừng giãy dụa.
"Đừng! Takemichi....hãy tha cho tao.......tao xin lỗi......."
"Muộn rồi Mikey. Mày đã làm cho tao không vui, vậy nên bây giờ hãy nhận lấy hình phạt đi."
Nói rồi liền thẳng thừng đâm vào mặc kệ vết thương mà tối qua hắn đã tạo nên cho cậu vẫn chưa lành.
Mikey đau đớn hét lên, lần này nước mắt không kìm được mà trào ra ngoài, cậu bất lực mà chỉ có thể không ngừng xin tha.
"Hức....đau quá....ahh...Takemichi.
.....h-ức.....tha...tha cho tao đi mà...."
"R-rút ra đi....aa...xin mày đấy.....ah...."
Takemichi không bị những lời nói đó ảnh hưởng, hắn mạnh bạo mà đâm xuyên qua lớp thịt sưng đỏ ở bên ngoài để tiến vào bên trong, tất nhiên hành động thô bạo đó lại một lần nữa khiến vết thương ở miệng huyệt rách ra.
"Tuy hôm qua đã bị tao 'chơi' hỏng rồi nhưng hôm nay vẫn còn khít như lần đầu của mày vậy nè, đúng là cực phẩm."
Hắn dùng lời lẽ như đánh giá một món đồ mà nói cậu, cầu xin không được cậu chỉ biết cam chịu cắn răng mà vùi mặt vô gối khóc vì những cú thúc tàn bạo của hắn.
Tiếng xích vang lên theo từng cú di chuyển của Takemichi, dây xích ma sát chặt chẽ làm tay chân của Mikey đều đau đớn, nhưng những đau đớn này không là gì với nỗi đau trong lòng cậu.
Mikey bắt đầu hoài nghi việc cậu đi tìm Takemichi liệu có đúng không, có phải nếu cậu không cố chấp như vậy thì sẽ không phải nhận lấy kết cuộc này không, rốt cuộc thì tại sao một người hiền lành mít ướt lại thay đổi nhiều đến như vậy.
"Sao lại khóc nữa rồi? Có phải lần đầu mày bị như thế đâu, vẫn chưa quen nữa sao?"
Takemichi đang chuyển động đột nhiên ngừng lại, hắn chán ghét mà nhìn Mikey đang khóc không ngừng, mới nãy không phải đã nín rồi sao, mỗi lần làm tình là cậu lại khóc nhiều như vậy, đúng là phiền phức.
"Hức....Takemichi...." Dù biết lời nói của cậu sẽ không thể đả động được gì tới hắn nhưng cậu vẫn ôm tia hi vọng nhỏ nhoi: "Lần này....tha cho tao được không...hứcc..chỗ đó....đau quá...."
"Thật phiền phức Mikey. Mày cũng biết câu trả lời là gì mà."
"Aaaaa....." Mikey đau đớn một lần nữa hét lên, Takemichi lại bắt đầu di chuyển. Những cú đâm của hắn làm cho tinh dịch hôm qua tiết trong người cậu vương vãi văng ra ngoài.
"Hứcc.....ahh.....hỏng chết mất.......ưmh.....dừng lại đi màa.....'
Nhìn bộ dạng cậu đang đau đớn kêu la đó Takemichi càng đâm hăng say, thậm chí khi nơi đó của cậu rách ra và chảy máu hắn vẫn không ngừng lại.
Còn đâu là bộ dáng Mikey vô địch ngạo mạn của ngày xưa? Kẻ đang hạ tiện mở hai chân mà nằm dưới thân hắn khóc lóc thật khó để liên tưởng cậu của ngày xưa với bây giờ.
Sau một hồi Takemichi cũng buông tha mà tiết hết đống tinh dịch vào người Mikey, cậu run rẩy mà đón nhận hết chúng, dù cơn khó chịu trong bụng cứ đau đớn mà quằn quại hành hạ cậu, cậu vẫn im lặng mà cam chịu, chỉ có những tiếng nấc nhẹ phát ra từ cổ họng.
Takemichi mở hết khóa xích chân tay cậu ra, không phải là hắn có lòng tốt gì đâu, chỉ là mớ dây xích này có hơi bất tiện khi hắn muốn chuyển sang tư thế khác để làm tình với cậu.
Mikey hoảng sợ khi Takemichi đặt một chân của cậu lên vai hắn chuẩn bị một tư thế mới để tiến vào, cậu vội lấy tay che miệng huyệt ngăn lại động tác của hắn, run rẩy nói.
"D-dừng...lại đi....Takemichi....t-tao.....thật sự không chịu nổi....."
Nước mắt cậu lại chảy ra, cậu ghét phải khóc trước mặt người khác, ghét bản thân cậu bây giờ lại trở nên yếu đuối như vậy, nhưng mà bây giờ cậu không thể làm gì ngoài cầu xin chút lòng thương xót của hắn.
Takemichi rất mất hứng khi bị cậu ngăn lại, hắn bất mãn mà bóp chặt lấy cổ chân của cậu như muốn bẻ gãy nó.
Mikey đau đớn kêu lên một tiếng, thấy bộ dạng của hắn như vậy biết là bản thân sẽ phải đối mặt với một trận tra tấn khủng khiếp khác, cậu đành nhắm mắt lại chịu đựng.
Nhưng chợt Takemichi buông lỏng cổ chân cậu ra, hắn suy nghĩ cái gì đó xong liền thỏa hiệp với cậu.
"Được thôi, tao sẽ dừng lại nhưng với một điều kiện, mày đồng ý chứ?"
Chưa kịp biết điều kiện đó là gì Mikey đã gật đầu lia lịa. Cậu bây giờ chỉ cảm thấy rất đau và muốn bản thân được nghỉ ngơi thôi nên không suy nghĩ nhiều như vậy.
Thấy Mikey đã đồng ý Takemichi nở một nụ cười gian xảo, hắn đi ra ngoài một lúc xong đi vô lấy một thứ ném vào người cậu.
"Tắm rửa cho sạch sẽ rồi mặc cái này ra đây."
Mikey cầm thứ đó lên, ban đầu cậu chỉ tưởng là một miếng vải lụa màu đỏ nhưng khi nhìn kỹ lại thì đây rõ ràng là một cái đầm ngủ hai dây được thiết kế rất thiếu vải, nó rõ ràng không dành cho con trai.
Mikey tức giận mà nhìn lên Takemichi, nhưng khi đối mặt với đôi mắt tàn bạo lộ ra một chút điên cuồng đó thì sự tức giận của cậu liền bị thay thế bằng sợ hãi.
Mikey vội vàng đứng dậy, khó khăn mà di chuyển cái thân thể đầy vết thương của cậu vô phòng tắm.
Khi không gian như chỉ còn lại một mình cậu, cậu như suy sụp mà ngồi gục xuống nhà tắm. Mikey nấc lên, cậu tức giận vứt cái đầm đó qua một bên, nhớ lại những việc khủng khiếp mà Takemichi làm với cậu, cậu ôm lấy bả vai không kiềm nén được mà nhỏ tiếng khóc.
Cho tới bây giờ Mikey còn chưa tin được những chuyện xảy ra với mình là sự thật, cậu bị bắt nhốt lại, bị cưỡng hiếp và tra tấn bởi chính người mà cậu xem là bạn. Mọi sự nhục nhã mà cậu phải chịu bấy lâu nay cậu chỉ cầu mong sao đó chỉ là cơn ác mộng nhất thời của cậu thôi.
"Mày chết trong đó rồi à? Tao không có đủ kiên nhẫn đâu."
Giọng nói của Takemichi làm cắt đứt suy nghĩ nãy giờ của Mikey, cậu giật mình hoảng loạn mà vội đứng lên bắt đầu tẩy rửa cơ thể.
"Đừng để tao phải đạp cửa xông vào, lúc đó kết cuộc của mày sẽ thảm hơn hôm qua đó." Takemichi rất thiếu kiên nhẫn mà chờ đợi, hắn rất nóng lòng muốn nhìn xem bộ dạng của cậu khi mặc cái váy ngủ mà hắn đã mua cho.
"C-chờ...một chút đi Takemichi...tao sắp xong rồi." Giọng Mikey yếu ớt truyền ra xin hắn thêm chút thời gian.
Cậu bây giờ cảm thấy rất khó khăn trong việc tẩy rửa, chân tay hay toàn bộ cơ thể đều đau nhức, mỗi lần cậu nhấc tay lên là như có một tảng đá đè nặng lên người.
Nhưng Mikey vẫn kiên nhẫn mà tẩy rửa toàn bộ cơ thể, cậu đối xử với cơ thể mình rất tàn nhẫn, cậu dùng hết sức mà chà như muốn xoá sạch hết mọi vết tích mà Takemichi đã để lại lên người cậu. Chỉ có đều một vài thứ dù có chà mạnh thế nào cũng đều không thể xoá được.
"Ưmh...hức...đau quá..." Mikey cố gắng đưa hai ngón tay vô hậu huyệt để lấy ra thứ tinh dịch mà Takemichi đã để lại trong người cậu, nhưng quá trình lấy ra vô cùng khó khăn, hậu huyệt kia bị Takemichi chà đạp đến sưng đỏ hình thành lên một lớp thịt non bao phủ miệng huyệt rất khó để nhét một thứ gì đó vào.
Mikey cố gắng được một lúc chỉ lấy được một ít thứ chất lỏng đó ra, cậu chỉ đành bỏ cuộc vì người bên ngoài từ lâu đã không còn đủ kiên nhẫn để chờ.
Tẩy rửa cơ thể sạch sẽ xong Mikey nhặt lên bộ đồ mà Takemichi đã đưa. Một cái đầm hai dây ngắn màu đỏ xinh đẹp, nếu là một cô gái mặc lên cái đầm này chắc sẽ xinh đẹp và quyến rũ lắm. Nhưng cậu không phải là con gái, cậu cũng không có cái sở thích bệnh hoạn này.
Mikey cắn răng, ấm ức mà mặc bộ đồ đó lên người, bây giờ cậu cũng không có quyền mà phản kháng lại hắn, cậu rất sợ một khi hắn tức giận thì kết cuộc của cậu sẽ còn thảm hơn ngày hôm qua.
"Takemichi...."
Takemichi đang ngồi hút thuốc trên giường nghe gọi liền liếc nhìn qua Mikey, hắn bây giờ chỉ mặc mỗi cái quần đen dài, cự vật không thèm che đậy mà thẳng tắp dựng đứng, dưới giường có vài điếu thuốc đã tàn do hắn nhằm chán vì đợi cậu nên hút giết thời gian.
Mikey bước ra với một bộ đầm ngủ trên người, loại màu đỏ hai dây ngắn chỉ che đậy được tới nửa đùi, tóc Mikey vì mới tắm xong nên tùy ý xoã ra nửa che nửa đậy phần vai càng làm tăng lên sự quyến rũ của cậu. Một số vết bầm tím nổi bậc trên làn da trắng nõn của cậu càng làm tăng ham muốn lăng ngược cậu của hắn.
Takemichi mỉm cười vừa lòng, màu đỏ quả nhiên là hợp với Mikey.
"Lại đây." Takemichi giơ một tay về phía Mikey ra lệnh cho cậu.
Mikey mím môi, do dự một chút thì cậu cũng liền nghe theo lời hắn.
Cậu chầm chậm rụt rè mà đi lại gần hắn, khi khoảng cách của hai người chỉ còn hai bước chân hắn đã không nhịn nổi mà đưa tay kéo cậu lại đặt cậu ngồi trên người hắn mặt đối mặt.
Cự vật dựng đứng cạ vào mông của Mikey khiến cậu giật mình muốn đứng dậy nhưng lại bị Takemichi dùng sức giữ lại, hắn ép cậu ngồi với tư thế rất xấu hổ mà đối mặt với hắn.
Vì mới tắm xong nên người của Mikey tỏa ra mùi thơm rất sạch sẽ, cơ thể mát lạnh của cậu khiến cho hắn rất thích.
Hai tay của Takemichi không nhịn được mà sờ mó phần đùi sau đó từ từ luồn dưới váy đưa vô trong xoa nắn cánh mông của Mikey.
"Đ-đừng như vậy...Takemichi..." Mikey xấu hổ nói.
"Thì sao?" Takemichi rất thích thú khi nhìn thấy cậu xấu hổ mà cam chịu như vậy, xoa nắn chán rồi hắn liền chỉ xuống cự vật đã sắp không chịu nổi của mình.
"Nhìn thấy không Mikey? Chỉ cần mày thỏa mãn nó một lần thì tao sẽ buông tha cho mày."
"K-không..." Mikey hoảng sợ khi nhìn thấy thứ đang cương cứng thẳng tắp dựng đứng như một cây gậy thịt, với cơ thể của cậu hiện giờ mà bị thứ đó đâm vào chắc chắn là sẽ chết mất, cậu vội giãy giụa muốn chạy thoát khỏi hắn.
Takemichi tức giận mà túm tóc Mikey lại, một lần nữa ép cậu ngồi yên: "Mày chắc là không muốn không? Hôm nay tao có đủ thời gian để 'chơi' chết mày như hôm qua đấy, một là chủ động thoả mãn nó, hai là bị nó 'chơi' đến chết, mày chọn cái nào?"
"...tao sẽ làm..." Mikey thỏa hiệp, cậu cũng không muốn nếm trải cơn ác mộng giống như hôm qua nữa đâu, tuy lựa chọn này cũng chẳng tốt đẹp gì.
"Bé ngoan." Takemichi dịu dàng hôn lên cổ tay đã có vết hằn do dây xích để lại của cậu, xong hắn ra lệnh: "Bắt đầu đi."
Mikey chống tay vào vai Takemichi để làm điểm tựa, cậu từ từ quỳ thẳng dậy sau đó vén váy lên, một tay vén váy một tay cầm cự vật của hắn từ từ ngồi xuống.
"Aa...a.." Mới vô phần đầu cậu đã không chịu được mà dừng lại.
Hậu huyệt sưng đỏ hình thành một lớp thịt non bịt kín miệng huyệt ở bên ngoài nên rất khó để hắn tiến vào, lớp thịt non cũng rất nhạy cảm khi bị cự vật đó cọ xát.
"Hưmh...không được rồi... Takemichi... hứcc...tao không thể..."
"Đừng để tao phải ra tay." Takemichi gằn giọng nói, hắn rất bực bội khi cậu dừng lại, cự vật của hắn không nhịn nổi mà muốn xiên nát cơ thể cậu lắm rồi.
Nhìn vẻ mặt hắn như vậy Mikey bắt buộc bản thân phải làm tiếp. Cậu cố gắng hít sâu một hơi, từ từ thả lỏng cơ thể ra, mạnh dạng mà từ từ ngồi xuống.
"Ahh...h-hức....đau quá...." Nước mắt Mikey không kiềm nén nổi mà vô thức rơi xuống, hậu huyệt như bị xé nát để cho cự vật to lớn đó vào trong, nhưng ráng lắm cơ thể cậu chỉ nuốt được một nửa.
Mikey kiềm nén lại cơn đau, cậu cố gắng thả lỏng hậu huyệt đến mức có thể, sau đó như đã hạ quyết tâm cậu mặc kệ hậu quả mà ngồi bịch xuống.
Lần này thì thành công nuốt được tới tận gốc, nhưng Mikey thì bị cơn đau hành hạ tới không thở nổi, cậu há hốc mà ôm bụng kêu lên.
"Ưm~làm tốt lắm. Giờ thì động đi." Takemichi vừa lòng với biểu hiện của Mikey, hắn thoải mái mà rên một tiếng, bản thân vẫn ngồi đó mà quan sát mà không có hành động gì.
Mặc kệ cơn đau còn chưa qua Mikey đã chống tay lên vai Takemichi bắt đầu chuyển động lên xuống. Suốt quá trình cậu chỉ im lặng mà chuyển động, cậu nuốt hết nỗi đau và nước mắt để cố làm thỏa mãn hắn.
Takemichi càng thêm vừa lòng trước hành động của Mikey, hắn chợt chú ý đến một bên dây áo bị tuột ra của cậu, theo từng đợt chuyển động của cậu cái dây áo đó càng tuột xuống làm lộ một bên đầu ngực đang lấp ló ở bên trong.
Takemichi liếm liếm khoé môi, điều này như đang mời gọi hắn. Hắn không ngần ngại mà đưa tay kéo đứt dây áo đó xuống, sau đó liếm mút một bên đầu ngực của cậu thưởng thức như một món ăn ngon.
"Ưmh...." Mikey rên khẽ một tiếng vì hành động này, cậu rất bài xích nhưng chỉ có thể nhắm mắt làm ngơ.
Chuyển động liên tục một hồi lâu Mikey rốt cuộc cũng không chịu nổi mà ngừng lại, cậu mất hết sức lực mà ngã về phía sau.
May mắn thay Takemichi đã kịp thời đỡ cậu lại, cậu yếu ớt mà dựa vào cánh tay hắn thở từng hơi.
"Thật nhàm chán Mikey, tao vẫn còn chưa có xuất ra đó."
"Lần...lần sau được không Takemichi...tao thật sự...không chịu nổi được nữa...." Mikey yếu ớt nói.
Takemichi sắc mặt đen lại, hắn ghét nhất là việc làm nửa chừng như thế này: "Mày không làm được thì để tao làm thay mày, chút nữa có như thế nào thì cũng đừng than."
"Đ-đừng!...."
Takemichi muốn động thì bị Mikey liên tục cựa quậy làm hắn rất bực mình, nhưng một ý mới chợt loé lên trong đầu hắn, hắn mỉm cười gian xảo nói.
"Nếu phía dưới của mày không chịu nổi thì dùng chỗ khác đi."
Mikey còn chưa kịp hiểu lời nói của Takemichi thì hắn đã rút ngay cự vật ra khỏi người cậu, hắn thả tay để cậu té xuống dưới mặc kệ cơ thể cậu đầy vết thương.
Mikey đau đớn khó khăn mà ngồi dậy, cậu mới ngẩng mặt lên thì thấy ngay cự vật to lớn của hắn ở trước mặt cậu.
"Ngậm nó đi."
........
"Kỹ thuật của mày tệ quá đấy, ngậm cho sâu vào."
Takemichi ngồi ở trên giường chỉ đạo, ở phía dưới Mikey khó khăn mà nuốt lấy cự vật của hắn, cậu cố kiềm nén sự buồn nôn và kinh tởm mà cố gắng nuốt thật sâu.
Nhưng ráng lắm Mikey chỉ nuốt được tới một nửa, cái thứ đó vừa dài vừa to hại khoang miệng cậu mỏi nhừ, phun ra nuốt vào một hồi cậu rốt cuộc cũng không chịu nổi mà dừng lại.
Thấy Mikey có dấu hiệu muốn nôn thứ đó ra, Takemichi lấy tay nắm tóc giữ đầu cậu lại.
"Nếu cái miệng trên của mày không phục vụ được thì tao sẽ dùng cái miệng dưới của mày thay thế, 'chơi' cho đến khi nào nó nát thì thôi."
Mikey nghe vậy thì liền sợ hãi mà tiếp tục động tác, lần này cậu ráng nhịn sự ghê tởm trong lòng mà cố gắng nuốt cự vật còn sâu hơn trước để nó đâm vào gần tới cổ họng của cậu, phần gốc không thể nuốt được hết, cậu phải dùng hai tay mà vuốt ve nó.
Nước mắt Mikey không nhịn được mà ứa ra, cậu chưa bao giờ phải làm loại việc kinh tởm này.
Nhìn bộ dạng ngoan ngoãn mà phục vụ của Mikey khiến cho Takemichi rất hài lòng, hắn ngồi ở trên rất thích thú mà nhìn cậu khổ sở phun ra nuốt vào cự vật của hắn.
Sau hơn ba mươi phút cố gắng của Mikey, Takemichi rốt cuộc cũng xuất ra. Vì không kịp tránh nên một ít tinh dịch bắn vô miệng cậu, số còn lại thì dính hết trên tóc, mặt và người của cậu.
Mikey ngồi ở dưới không nhịn được mà ấm ức tủi nhục lau nước mắt, cậu chưa bao giờ cảm thấy nhục nhã như bây giờ. Bị cưỡng hiếp, bị ép mặc váy, bị bắt khẩu giao cho người khác, lòng tự tôn bị chà đạp hết lần này đến lần khác, còn tệ hơn người hại cậu như vậy lại chính là người bạn khi xưa của cậu.
Nhìn thấy cảnh tượng khắp người Mikey toàn là tinh dịch của mình, dục vọng của Takemichi lại một lần nữa ngẩng đầu dậy. Hắn không nhịn nổi mà bất ngờ tóm lấy cậu mạnh bạo mà ném lên giường.
Mikey bị ném tới sững sờ, ánh mắt cậu chợt nhìn về thứ đang ngóc cao đầu của Takemichi thì liền hiểu hắn muốn làm gì, cậu sợ hãi mà lui về phía sau.
"K-không...Takemichi.... mày đã nói....chỉ một lần–"
"Đúng là tao đã nói như vậy." Takemichi chậm rãi tiến về phía Mikey đang sợ hãi mà lùi về sau, hắn chỉ tay xuống cự vật của mình: "Nhưng mà làm sao đây Mikey, nó rất muốn mày đó."
"Không!....Không....hãy tha cho tao, làm ơn...AAAAAAAAA."
Đêm đó như mọi đêm khác, chỉ có tiếng hét tuyệt vọng của Mikey vọng ra ngoài, xé rách cả màn đêm cũng chẳng có ai để tâm đến, vì không một ai có đủ can đảm để chống đối lại tên thủ lĩnh tàn bạo đó.
.
.
🐑 Chương này chủ yếu là muốn cho cái đầm đỏ của tui lên sàn 😗
Tui muốn viết thêm một cái phiên ngoại Mikey mang thai nữa mà đang phân vân không biết nên viết ngược hay ngọt, muốn hỏi ý mấy cô nè.
Ngọt là dựa theo cốt truyện chính mà viết, ngược là theo cái phiên ngoại này mà thành, mấy cô thích cái nào hơn?
Tương tác với tui điiii ಥ‿ಥ
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro