---> 35 <---

Takemichi:_Hức...hộc....hộc...Inu....Inuipe..e...Ko....Koko....Koko_kun....khoan....hức..chậ....hộc....chậm... lại....hộc....một...một chút....một chút....hộc....đã....hộc..

Inui: Hửm, chỉ một chút nữa thôi mà~

Kokonoi: Boss à~ chỉ thêm xíu nữa thôi, boss chịu được mà nhỉ

Takemichi: Không......dừng lại.....dừng....hộc.....dừng lại đi mà.....Nghỉ....nghỉ một....một lát

Inui: Úi, boss đừng ngất ra đấy chứ....hộc......

Kokonoi: Tôi sẽ đảm bảo....hộc...boss được an toàn mà~

Takemichi: Ha~....ha......hộc....hộc

Kokonoi: Đúng rồi.....hà~....đúng rồi đấy

Inui: Sắp được rồi, hự.........

Takemichi: Aaaaaa......Cuối...cùng....hộc...cũng....xong.....mệt quá đi mất.......Việc này...hộc.....việc này....có cần thiết.....phải luyện tập....hộc.......hằng ngày không......có vẻ nó....hộc..không ổn lắm

Kokonoi: Nếu boss muốn mạnh hơn nữa thì việc này bắt buộc phải làm

Inui: Lần sau sẽ thêm nữa nhé?!?! Được chứ boss. Tất cả là tốt cho boss mà

Takemichi: Ko......Tôi sẽ tự tìm cách khác chứ leo 205 bậc thang thế này tôi gãy chân mất

Kokonoi/Inui: 205 bậc là vẫn còn ít đấy boss. Nhưng nếu boss không muốn thì ta thử cách khác

Takemichi: Aaa~ Cảm ơn nhiều Koko_kun, Inui_kun

________________________________________________________

P/s : Giề!! Nhìn giề, tôi vô tội ấy nhá, đừng có mà nhìn tôi

Ai bít hì âu.........ai bít âu..........

Thôi để lần sau bù cho ha~ UvU


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro